Edit: Diệp Lưu Cát
Nhưng Lục Dao Dao đã xem nhẹ khả năng ứng biến của Thần Ngàn Ấm, ngay khi chân cô sắp dẫm lên lưng Thần Ngàn Ấm, Thần Ngàn Ấm như có mắt phía sau, nhanh chóng né tránh.
Lục Dao Dao chân dẫm lên khoảng không, phản xạ có điều kiện, cả người lao về phía trước, chật vật ngã trên mặt đất.
Giày cao gót 10cm bị gãy, đương nhiên chân cũng sẽ bị thương, Lục Dao Dao đau đến chảy nước mắt, vừa khóc vừa mắng:"Hèn hạ, cô dám đối với tôi như vậy?"
Thần Ngàn Ấm tao nhã nhặt điện thoại di động lên, nhẹ nhàng lau hết bụi bặm, sau đó mới đi lại gần Lục Dao Dao, trên cao nhìn xuống:"Mở miệng liền mắng người khác hèn hạ, chẳng qua là do cô không có trình độ."
Dứt lời, cô không nhìn Lục Dao Dao nữa, xoay người đi về phía trước.
"Này, cô đi đâu? Cô còn không giúp tôi đứng lên!"
"Này..."
Lục Dao Dao thấy cô thực sự rời đi, không khỏi hổn hển ở phía sau gọi lớn.
Thần Ngàn Ấm không để ý đến Lục Dao Dao, cũng không có ý định dừng lại.
Cô gái này hai lần khiêu khích bản thân cô, cô không nhân cơ hội trả thù là tốt lắm rồi, đâu có thể không tự trọng mà đi giúp.
Lục Dao Dao cũng không phải thánh mẫu Bạch Liên Hoa, loại người như vậy bị táp ngược lại là chuyện bình thường, nên Thần Ngàn Ấm mới mặc kệ.
Huống hồ, cô biết đối phương chỉ bị đau một chân, nhờ tường cũng có thể tự đứng lên được.
Nhưng, rốt cuộc người này là ai?
Là em gái của Mộ Diễn Đình thật sao?
Vừa nãy nghe thấy cô ấy nói nhỏ, cô là người chỉnh sửa tác phẩm của chị cô ấy, không lẽ là chiếc váy ở bữa tiệc JR tối hôm trước?
Nếu đúng như vậy, thì chị của cô ấy chính là nhà thiết kế nổi tiếng siêu sao An Kiệt.
Thần Ngàn Ấm lập tức nhíu mày, thầm nghĩ, không phải trong lúc vô tình, cô đã đắc tội với vị siêu sao kia chứ?
Trời ạ, cái này được tính là rủi ro thể chất không?
_____
Lục Dao Dao liên tục gọi, Thần Ngàn Ấm cũng không quay đầu lại, cô thở phì phò lấy điện thoại trong túi, bấm dãy số của chị.
"Dao Dao, tìm chị có chuyện gì?"
Đầu dây bên kia truyền tới giọng nói dịu dàng, đúng là An Kiệt.
Tên thật của An Kiệt vốn là Lục An Tiệp, cô là đại tiểu thư của Lục gia ở Bắc Kinh, người phụ nữ kiêu ngạo.
Lục Dao Dao mếu máo, ủy khuất ba ba tố cáo:"Oa, oa, em ở công ty anh Đình Đình bị người ta bắt nạt."
Vừa nghe em gái khóc, Lục An Tiệp không khỏi nhíu mày:"Công ty của Diễn Đình, ai lại lớn mật như vậy, dám bắt nạt em?"
"Chính là... Ô ô, chính là người làm bẩn tác phẩm của chị, con gái nuôi của Thần gia."
"Thần Ngàn Ấm?"
Ánh mắt Lục An Tiệp sáng lên, nhanh chóng xẹt qua một tia dự đoán.
Cô xuất thân cao quý, lại còn nổi tiếng, vốn đối với a miêu a cẩu không để ý trong mắt, nhưng cô gái kia cả gan làm loạn, không chỉ chỉnh sửa tác phẩm của cô, mà còn tự hào mặc đến bữa tiệc lớn, tự mình bước đi để mọi người đánh giá cao, điều này khiến cô không thể quên được.
Không vui nhưng Lục An Tiệp cũng không tính toán đi chèn ép trả thù loại dân thường thấp kém, nhưng Thần Ngàn Ấm cư nhiên xuất hiện ở tập đoàn Mộ thị...
"Cô ấy đến Mộ thị làm gì?"
Lục Dao Dao nghiến răng nghiến lợi nói:"Em gặp cô ấy ở tầng cao nhất, không chừng là tới tìm anh Đình Đình. Người phụ nữ này, dựa vào quan hệ với Mộ Duệ Trạch, khẳng định muốn đi câu dẫn anh Đình Đình. Chị, chị không thể bỏ qua cho cô ấy."
Lục An Tiệp nghe tiếng, sắc mặt tinh xảo liền trở nên âm trầm, giọng nói nhẹ nhàng như trước:"Diễn Đình sẽ không coi trọng loại người này, em về nhà trước đi."
"...Vâng."
Lục Dao Dao tắt điện thoại, chịu đựng chân đau chậm rãi đứng dậy.
Cô bám tường đứng lên, nhìn hướng Thần Ngàn Ấm đi.
Thần Ngàn Ấm, tôi sẽ không để yên cho cô!