Edit: Diệp Lưu Cát
Khi hỏi xong câu này, anh từ ghế đứng lên, đi vào phòng nghỉ.
Âu Bạch:"..."
Rõ ràng không muốn để Âu Bạch nghe thấy.
Bên kia, Thần Ngàn Ấm trong lòng kích động chưa thôi, lại nghe Mộ Diễn Đình hỏi hợp hay không, không suy nghĩ trả lời:"Là chú chọn nhất định sẽ hợp."
"Ân?"
Mộ Diễn Đình mơ hồ, dường như không ngờ cô lại nói những lời như vậy, khóe môi không nhịn được cong lên.
Cái miệng thực ngọt.
Vô tình, anh nhớ tới nụ hôn nóng bỏng mấy ngày trước, môi cô thật ngọt, mềm mại, ngay cả nụ cười cũng đủ khiến anh phát dục...
Nghĩ đến đây, cả người Mộ Diễn Đình nóng rực, ánh mắt đỏ lên.
"A, ý cháu là chú từng gặp qua nhiều phụ nữ như vậy, mắt rất tinh tế, vấn đề chọn đồ này không làm khó được...ách...không phải."
Phát hiện mình nói sai, Thần Ngàn Ấm vội vàng giải thích, nhưng mà càng giải thích càng bối rối, đến cuối cùng, cô cũng không biết nên nói gì.
Sao lại thế này? Bình thường không phải nhanh mồm nhanh miệng lắm sao? Như thế nào trước mặt anh, mười lần thì chín lần nói sai.
"Haha..."
Mộ Diễn Đình bị cô chọc đến cười, tiếng cười từ đầu dây truyền đến, khiến Thần Ngàn Ấm xấu hổ muốn tìm cái lỗ để chui xuống.
"Thần Ngàn Ấm..."
Anh đột nhiên lớn tiếng gọi cô, Thần Ngàn Ấm giật mình:"Chú?"
"Chú chưa từng gặp qua nhiều phụ nữ."
"A!"
"Tắt máy!"
Anh nói xong không đợi cô trả lời, liền tắt máy.
Nghe âm thanh "tút, tút" truyền đến, Thần Ngàn Ấm nháy mắt mấy cái, có chút bối rối, anh vì cái gì lại nhấn mạnh với cô rằng chưa từng gặp nhiều phụ nữ?
......
Cuộc thi bắt đầu lúc 7 giờ, vì địa điểm tổ chức rất gần nhà, nên Thần Ngàn Ấm sẽ đến sớm hơn nửa giờ.
Không thể không nói, Mộ Diễn Đình có mắt chọn đồ rất chuẩn, chiếc váy kết hợp với giày cao gót cùng màu rất phù hợp với cô, nhìn thế nào cũng lộ ra vẻ sang trọng, thanh lịch, tuy nhiên, giá của nó rất đắt.
Lại để anh dùng tiền mua đồ cho mình, cô có chút xấu hổ, chờ về sau có tiền, chắc chắn sẽ tìm anh trả đủ.
Thần Ngàn Ấm trong lòng suy nghĩ, duyên dáng đi ra cổng, đang chuẩn bị đón taxi, liền thấy chiếc Lamborghini màu sáng bạc đi đến.
Thần Ngàn Ấm quay đầu, cửa sổ xe hạ xuống, lộ ra khuôn mặt tuấn tú của Mộ Duệ Trạch:"Ngàn Ấm..."
"Duệ Trạch..."
Thần Ngàn Ấm sửng sốt, không hiểu sao có điểm lo sợ, sợ hắn biết cô đang ở nhà anh, may mắn giây tiếp theo nghe được:"Ngàn Ấm, thật tốt ở chỗ này gặp em."
"Vậy sao." Thần Ngàn Ấm gượng cười, thở phào nhẹ nhõm, xem ra, hắn hẳn là không biết.
"Em muốn đi đâu? Tôi đưa em đi." Mộ Duệ Trạch vui vẻ hỏi.
Sau ngày giả say thổ lộ với cô, hắn căn bản tính toán ngày hôm sau tiếp tục đến tìm, ai ngờ Mộ Khiếm Hoa gọi điện bắt hắn về Bắc Kinh gấp, về nhà Mộ Khiếm Hoa không chỉ tức giận mắng, còn nói cho hắn biết, Thần Ngàn Ấm cùng Mộ Diễn Đình ở chung một nhà, nói hắn như thế nào cũng phải đưa được cô trở về, nếu không sẽ chậm chân hơn Mộ Diễn Đình một bước.
Mộ Duệ Trạch một chút cũng không nghĩ rằng chú lại quan tâm đến Thần Ngàn Ấm, nhưng nghe mẹ nói, hắn cũng không thể không tin, vì thế vừa trở về A thị, lập tức đến tìm cô.