Cô ta hơi thở gấp, hai mắt cứng rằn chống lại Tư Thành, giọng nói khôi phục mấy phần trong trẻo: “Anh Thành, em không lừa anh, em tìm ông để tạm biệt với ông, cảm ơn những năm nay ông đã chăm sóc cho em, chỉ thế thôi. Anh không tin thì có thể kiểm tra thiết bị giám sát, lúc ấy ông đang nói chuyện phiếm với em ở trong sân, cả hai trò chuyện vui vẻ, nhưng ông đột nhiên phát bệnh, ôm ngực ngã xuống.”
Vẻ mặt kia của An Nina không giống đang nói dối, Tư Thành cũng không mất lý trí, thật sự muốn bóp chết cô ta.
Bây giờ An Nina đang gánh vác một vụ kiện tụng, cho dù anh không ra tay, những ngày tiếp theo của cô ta cũng sẽ không tốt đẹp hơn.
Thậm chí trong tương lai cô ta có thể sẽ trải qua cuộc sống trong tù.
“Tôi nhớ không sai thì cô bây giờ đang bị tạm giam, tại sao lại tới nhà họ Tư?” Tư Thành tăng lực trên tay, khiến An Nina lần nữa căng thẳng.
“Em, khụ khụ, em dùng mối quan hệ để được thả ra. Anh Thành, chẳng lế anh thật sự muốn em chết mới hài lòng sao?” Vẻ mặt An Nina tuyệt vọng nhìn Tư Thành.
Cô ta cho răng những chuyện trước đây đã đủ khó khăn cho mình, không nghĩ tới mọi thứ kia mới chỉ là bắt đầu.
Tư Thành cười nhạt: “Cô đi tìm ông cụ, chẳng lẽ không phải cầu xin ông giúp cô sao?”
An Nina sững sờ.
Ý định ban đầu của cô ta cũng không phải là gặp ông nhờ giúp đỡ, chỉ là cô ta không tin Lệ Minh Nhã.
Ngoài miệng Lệ Minh Nhã nói rất hay, nhưng đâu ai biết sau khi chuyện thành công thì sẽ phản bội hay căn mình một cái chứ?
Cô ta nhất định phải nghĩ biện pháp, để lại đường lui cho mình.
Cho nên, khi được nghe lời hỏi thăm quan tâm ân cần của ông cụ dành cho mình, cô ta không nhịn được, mở miệng.
Cô ta không nghĩ tới sau khi nói xong những lời kia, ông cụ đột nhiên phát bệnh.
Cô ta tưởng răng không nhanh như vậy...
Đương nhiên, ông cụ phát bệnh, thật sự không phải là bị cô †a chọc tức, mà là...
Cô ta đã bôi lên người mình một loại thuốc đặc biệt, sẽ lan toả rất nhanh trong không khí, nếu người bị bệnh tim hít vào, sẽ dễ dàng phát bệnh.
Lúc đầu cô ta muốn ông cụ phát bệnh, sau đó gọi Tư Thành tới.
Trước khi Tư Thành tới, cô đã bôi lên người mình một loại thuốc khác, một loại thuốc có thể kích dục.
Chỉ cần Tư Thành tới, hít phải loại thuốc này, chẳng mấy chốc sẽ phát huy công dụng.
Đến lúc đó, cô ta có thể ở cùng một chỗ với Tư Thành một cách tự nhiên.
Về phần kế hoạch ban đầu của Lệ Minh Nhã, đương nhiên không phải như vậy.
Lệ Minh Nhã định chờ trước khi ông cụ tỉnh lại, giả vờ như vừa biết được chuyện này, vội vàng chạy tới, đến lúc đó cô ta và Lệ Minh Nhã sẽ cùng gây mê làm Tư Thành ngất đi.
Chỉ cần Tư Thành ngất đi, Lệ Minh Nhã sẽ năm với Tư Thành, An Nina dẫn ký giả truyền thông tới.
Sau đó, An Nina đến khách sạn nơi Hạ Phương bị làm nhục, phát cho Tư Thành xem video, đưa Hạ Phương rời đi.
Chỉ cần Hạ Phương rời đi, mớ hỗn độn còn lại của Amphile, Lệ Minh Nhã sẽ giúp cô ta giải quyết, đồng thời sẽ cho cô ta một khoản tiền, thu xếp cho cô ta ra nước nước ngoài sống.
Về phần Hạ Phương, mặc cho An Nina giải quyết, chỉ cần Hạ Phương không quay về nước, sống hay chết cũng không quan trọng.
Lúc đầu kế hoạch này hoàn hảo không thể chê, tuy nhiên 'Tư Thành nhất định phải cùng đi ăn cơm với Hạ Phương, mà
An Nina lại sớm thay lòng đổi dạ.
Làm sao cô ta có thể chắp tay tặng Tư Thành cho Lệ Minh Nhã chứ?
Cho dù cô ta không xứng với Tư Thành, cũng vẫn phải tìm cách có được anh.
Dù là, chỉ có lần này. Dù là, bị anh hận cả đời. Cũng tốt hơn cứ từ bỏ như vậy.
Cô ta nhìn cổ áo hơi rộng mở của mình, trong lòng tính toán, có lẽ sắp rồi.
Chẳng mấy chốc Tư Thành sẽ lên cơn, cô ta có thể chịu đựng được.
Không bao lâu nữa, cô ta có thể chiếm được anh.