Hôn Nhân Bí Mật Tình Yêu Mật Ngọt


Từ Vân nghe thấy cuộc trò chuyện, bà nhanh chóng lấy thùng carton từ người phục vụ và đóng cửa lại.

“Tứ thiếu gia sẽ không quên hôm nay là ngày gì phải không?”

"Ngày này không phải là ngày em dùng trăm phương ngàn kế tính để có được sao.

Làm sao tôi có thể quên được? Bây giờ hãy mặc bộ quần áo tôi gửi cho em rồi tôi sẽ đến cùng em kết hôn.

Thấy thế nào ?"

Nhậm Nhiên đẩy ghế ra, đứng dậy, tay mở hộp giấy ra , nhìn thấy bên trong có một chiếc áo khoác blue

Có bệnh à !

"Lăng Thừa Hiên, anh muốn tôi mặc chiếc áo này này cùng anh kết hôn?"

"Không phải em thích khám bệnh cho người khác sao, kiến cho người ta biết em là bác sĩ sản phụ khoa sao? Tôi chiều theo ý em còn ."

Nhậm Nhiên tức giận đến nắm chặt điện thoại, nói: "Cái hôn lễ này anh thích cưới thì đi mà cưới ........."
Âm thanh cuối cùng bị dập tắt, Nhậm Tiêu giật lấy điện thoại, tức giận hét lên: "Nói chuyện thế nào?"

Nhậm Nhiên lấy áo blue (áo bác sĩ ) ra , ném lên bàn trang điểm.

"Ba, ba cũng nghe thấy rồi.

Người đàn ông này có bệnh biến thái.

Con ăn mặc như thế này ra ngoài, người khác sẽ nói gì về con và Nhậm gia chúng ta?"

"Bây giờ không phải là lúc nghĩ đến chuyện này, nếu chú rể không xuất hiện thì càng xấu hổ hơn !"

Nhậm Nhiên hừ lạnh: “Như vậy không chỉ có Nhậm gia mà Lăng gia cũng sẽ mất mặt ."

Từ Vân cầm lấy chiếc áo blue trắng, không nhịn được nhét vào tay Nhậm Nhiên, “Mau mặc vào đi, ngoan ,bên ngoài bây giờ rối tung cả lên rồi ,có việc gì đợi Thừa Hiên đến rồi nói ."

Lăng Thừa Hiên nghe thấy cuộc nói chuyện qua điện thoại , có vẻ như trước đây Nhậm Nhiên sống ở nhà họ Nhậm không được tốt lắm, chuyện ủy khuất như thế này mà cũng có thể chịu đựng được .

Nói xong Từ Vân và Nhậm Tiêu đi ra ngoài , hôm nay Nhậm Nhiên đã mời một người bạn tốt đến, Tống Lạc An cẩn thận cởi váy cưới cho cô.

"Lăng Thừa Tiên này thật quá đáng.

Anh ta căn bản không phải là con người."
"Không sao cả ."

Tống Lạc An thực sự không thể nuốt nổi cục tức này.

"Cậu có biết hôm nay anh ta đi đâu không? Anh ta đang chơi bời ở Quý Nhân Đường và bị chụp ảnh.

Truyền thông vẫn chưa đưa tin.

Tớ cũng nghe được tin tức ở bố mẹ tớ ..."

Ảnh đâu? Cho tớ xem xem."

Tống Lạc An lấy ra mấy tấm ảnh trong album đưa cho Nhậm Nhiên.

Nhậm Nhiên mặc áo blue trắng bước lên sân khấu trước sự ngỡ ngàng ​​của mọi người.

Cô đi giày cao gót, để lộ bắp chân trắng nõn của mình, vẻ mặt của Giang Linh Thư biến sắc : "Ai bảo cô ăn mặc như thế này?"

"Chuyện gì vậy? Đây là cô dâu à?"

"Thật quá xui xẻo!"

"Mẹ ơi, thật đáng sợ.

Tại sao lại có bác sĩ? Con không muốn tiêm..."

Đủ loại âm thanh vang lên, bao gồm cả tiếng khóc của trẻ con.

Lúc này, Nhậm Nhiên đứng trên sấn khấu giống như một chú hề.

Ngay cả MC cũng không thể cứu vãn việc này .
Lăng Thừa Hiên bước đi chậm rãi và nhàn nhã về phía sân khấu , không ai để ý anh từ lúc nào đi đến.

Thái độ hiện lên vẻ qua loa lấy lệ.

Vì giờ lành đã qua nên mọi thủ tục đều có thể bỏ qua.

Anh cầm lấy nhẫn cưới đi đến trước mặt Nhậm Nhiên, ánh mắt không chút dè dặt quét qua khuôn mặt cô, "Mặc như thấy thế lên lễ đường ,em đối với hôn lễ này chắc rất miễn cưỡng ?

Mỗi hành động của Lăng Thừa đều được phóng đại một cách có chủ ý, và các vị khách đều đang thảo luận về điều đó.

"Nhiệm gia không tự biết mình sao ? Họ không thấy đây là họ đang trèo cao sao ?"

"Do vậy mới nói người nghèo đúng là không có giáo dưỡng ."
Lăng Thừa Hiên hài lòng bước tới, ghé đôi môi mỏng vào tai Nhậm Nhiên: "Nói em không muốn kết hôn thì vẫy còn kịp."

Ánh mắt Nhậm Nhiên rơi xuống cách đó không xa, cô nhìn thấy rất nhiều người chỉ trỏ mình, trong đó có người thân của Nhậm gia.

Ngón tay cô khéo léo cởi cúc áo blue trắng, Lăng Thừa không nhìn rõ động tác của cô, khi anh đang định lùi lại thì một cánh tay từ sau lưng anh ông thất chặt anh , và cầm Micrô đã chuẩn bị trước .
Giọng nói của cô khàn khàn qua micro, “EM là một bác sĩ.

đã chứng kiến ​​sự ra đời của một sinh linh trên bàn mổ, đồng thời cũng trải qua sự chia tay bất lực sau khi một sinh mạng được đổi lấy một sinh mạng khác.

Nghề nghiệp nào cũng rất thiêng lêng.

Hôm nay , Em không muốn làm bác sĩ Nhậm, em chỉ muốn làm bà Lăng của anh ”.

Nhậm Nhiên nói từng chữ từng chữ một, màng nhĩ Lăng Thừa Tiên rung lên.

Cánh tay của cô ôm anh buông ra , rồi cởi áo blue trắng ra .

Nhậm Nhiên mặc một chiếc váy bó sát bên trong, cũng là loại đắt tiền nhất trong số các bộ lễ phục.

Khi Lăng Thừa Hiên nhìn kỹ hơn, anh nhận ra rằng dáng người của cô thanh tú, với một vòng eo thon gọn dường như chỉ cần hai bàn tay có thể ôm trọn .

Tống Lạc là người đầu tiên vỗ tay: "Lãng mạn, lãng mạn, đây chính Tình yêu đích thực !"

Bầu không khí lập tức thoải mái hơn, nhưng nụ cười của Lăng Thừa Hiên cứng nhắc, thật là xỉao quyệt , Tình yêu? Nói ra không sợ người khác cười rớt hàm sao .

Nhậm Nhiên ngượng ngùng đưa tay ra, hai má đỏ bừng, giả vở làm dáng vẻ muốn nhìn Lăng Thừa Hiên nhưng lại thẹn thùng.
Cô duỗi những ngón tay mảnh khảnh của mình ra trước mặt anh và để anh đeo chiếc nhẫn vào cho cô.

Lăng Thừa Hiên sắc mặt đờ đẫn, vẻ mặt cực kỳ lạnh lùng.
Lăng lão gia chống gậy đứng dậy từ chỗ ngồi.

Lăng Thừa Hiên nhìn thấy ông nội đứng lên , liền nắm lấy tay Nhậm Nhiên, từ từ đẩy chiếc nhẫn cưới về phía ngón tay cô.

Tiếng nhạc du dương, ấm áp vang lên trong địa điểm tổ chức đám cưới, ảnh cưới của hai người đã sẵn sàng được chiếu trên màn hình lớn, dưới ánh đèn ấm áp, hai người đều có suy nghĩ riêng.

Đột nhiên có tiếng kêu kinh ngạc lại lọt vào tai họ.

"cái này……"

"Chuyện gì đang xảy ra vậy?"

Lăng Thừa Hiên vô thức nhìn lên và thấy ảnh của mình được phóng to và hiển thị trên màn hình lớn.

Anh đang mặc bộ vest trong ảnh, nhưng người anh đang ôm trong tay không phải là người anh sẽ cưới người hôm nay.
Trái ôm phải ấp ,thật hưởng thụ

Mọi người đều bàn tán hóa ra, hôm nay anh ta đi chơi vui vẻ trong bộ đồ chú rể, vui vẻ đến mức trì hoãn toàn bộ lễ cưới, bỏ mặc cô dâu một mình đáng thương.

Đây có còn là một con người hay không? Đây đích thực là một cặn bã!

Tuy nhiên, nhà họ Lăng có quyền có thế, dưới khán đài không ai dám tùy tiện nói đến.

Người dẫn chương trình sợ hãi đến mức sắc mặt tái nhợt, vội vàng nhờ người gỡ bức hình.

Đây là một sai lầm chết người, làm sao có thể phát nhầm cơ ?

Lăng Thừa Hiên lạnh lùng đẩy chiếc nhẫn vào trong tay Nhậm Nhiên , hắn nghe Nhậm Nhiên nhẹ giọng nói nhỏ ,chỉ có hai người mới nghe được: “Tứ thiếu gia muốn tôi khóc bây giờ hay là muốn tôi cười "

Cô mà khóc thì thì tiết mục thê lương này sẽ hạ màn một cách hoàn hảo .

Lăng Thừa Hiên chưa bao giờ bị mất mặt đến như vậy.

Anh ta kiêu ngạo và luôn được người khác đề cao, nhưng Nhậm Nhiên lại gan to tới mức này ,giám tính kế anh ta hết lần này đến lần khác .

Anh bước lại gần cô, đưa tay nắm lấy cằm cô, cô vô thức muốn tránh ra, nhưng Lăng Thừa Hiên liền nghiêng người sang , cô vội vàng quay mặt đi.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui