Tại bán đảo hào môn.
Hàn Thiên Ngạo bị Mộc Hạ chọc giận liền khiến anh mất đi khống chế mà cưỡng ép Mộc Hạ, anh điền cuồng hôn cô, điên cuồng muốn cô, anh bị sự thờ ơ lạnh nhạt của anh làm ho mất đi lí trí mà trước giờ chưa có.
Hàn Thiên Ngạo mạnh mẽ chiếm đoạt Mộ Hạ khiến thân thể trắng hồng của cô xuất hiện nhiều vết đỏ do Hàn Thiên Ngạo để lại.
Biểu tình của Mộ Hạ đó chính là lạnh nhạt không cảm xúc, thậm chí cô còn không hề phản khán mà là cùng chiều theo ý muốn của Hàn Thiên Ngạo cùng anh ân ái.
Sau cuộc hoan ái đã qua trong phòng tối đen, hai thân thể trần trụi nằm bất động trên giường, Hàn Thiên Ngạo ôm chặt Mộc Hạ không hề buông ra, trong phòng khắp nơi đều là mùi vị của hoan ái nồng đậm.
“ Chúng ta li hôn đi.” Giọng lạnh nhạt ủa Mộc Hạ vang lên trong không gian yên tĩnh.
“ Không thể.” Hàn Thiên Ngạo thẳng thừng không cần suy nghĩ mà từ chối, điều anh sợ nhất đã xảy ra, với tính cách của Mộc Hạ anh biết cô sẽ mở miệng cùng anh li hôn sau đó liền cùng anh không còn một chút quan hệ nào, đến cùng thì anh và cô là hai đường thẳng song song không chung đường.
“ Hàn Thiên Ngạo, cuộc hôn nhân này đánh đổi chính là trái tim của chị gái em, anh nghĩ em sẽ cùng anh tiếp tục cuộc hôn nhân này sao?” giọng điệu cô đềy vẻ châm chọc, có ai có thể hiểu được cảm giác của cô khi biết được chị gái dùng trái tim mình để đổi một cuộc hôn nhân cho cô, một cuộc hôn nhân đầu đủ vật chất sao? Anh sẽ yêu cô sao?
“ Chuyện của chị gái em là anh không đúng,nhưng anh cũng không có ý định là sẽ để em biết, kể cả chị gái em cũng không muốn để em biết.” Hàn Thiên Ngạo thở dài bất lực nhẹ giọng nói,anh ôm Mộc Hạ càng chặt hơn như là sợ anh buông tay anh liền mất đi cô, nghĩ đến mất đi cô trái tim anh lại nhói đau, mặc kệ cô hận anh anh cũng kiên quyết không buông tay, cô cả đời sẽ mãi là của anh, hôn nhân này cô cũng không thể muốn lo hôn là li hôn được.
“ Anh dựa vào cái gì mà không cho em biết? Đó là Mộc Băng là chị gái em.” Mộc Hạ rất ít khi nổi giận lớn tiếng với với bất kì ai, vì từ nhỏ chị gái luôn bảo vệ cô, luôn luôn và âm thầm theo sát từng bước trưởng thàng của cô, chị ấy thậm chí òn giống người mẹ thứ hai của cô, chuyện Mộc Băng bây giờ cô mới biết vậy thì dựa vào cái gì anh không cho cô biết.
“ Hạ Hạ, anh thừa nhận ban đầu là anh muốn bù đắp cho gia đình em, anh có thể để gia đình em có cuộc sống đầy đủ cả đời, thế nhưng…” Hàn Thiên Ngạo rất kiên nhẫn cùng cô nói chuyện, nhưng vì lời hứa với Mộc Băng cho nên anh ngập ngừng khó xử không thể nói cho cô hiểu.
“ Vậy thì tại sao anh không làm vậy? Tại sao lại đem hôn nhân cả đời chỉ vì bù đắp cho gia đình em?” Mộc Hạ dường như là nấc nghẹn mà nói, cô và anh suy cho cùng cũng là hai người hoàn toàn xa lạ, chỉ vì muốn bù đắp cho gia đình cô vì chị gái cô cứu em gái anh, kiểu bù đắp này cô nhận không nổi.
“ Hạ Hạ, chị gái em rất yêu em, cô ấy hi vọng em có thể vui vẻ, hạnh phúc.” Hàn Thiên Ngạo chỉ có thể bất lực nói, anh cứng rắng kiên quyết không nói cho cô biết lí do dẫn đến cuộc hôn nhân này.
Đến cùng Mộc Hạ lạnh nhàn muốn yên tĩnh một thời gian, cô muốn về nhà dù cho Hàn Thiên Ngạo không cho phép, nhưng Mộc Hạ kiên quyết như vậy anh cũng không thể ép cô, anh càng ép buộc cô chỉ khiến cô cách xa anh.
“ Cậu chủ, cô chủ đã về nhà cô ấy, tôi có để hai thuộc hạ âm thầm theo cô chủ.” Thời Tuấn cung kính thông báo cho Hàn Thiên Ngạo, gần gang anh nhận đượ điện thoại của Hàn Thiên Ngạo bảo anh sắp xếp hai người thuộc hạ theo bảo vệ Mộc Hạ, sau đó anh đến đây báo cáo cho Hàn Thiên Ngạo biết.
Sau khi Mộc Hạ rời đi Hàn Thiên Ngạo đến thư phòng, tìm máy ghi âm lúc trước khi Mộc Băng qua đời có nhờ anh đưa cho Mộc Hạ, nội dung trong đó anh dĩ nhiên đã nghe nhưng anh lại không đưa cho Mộc Hạ.
Trong máy ghi âm ghi Mộc Băng nhắn gửi lời xin lỗi đến cô em gái cô ấy hết mực thương yêu bảo hô bao lâu, cô ấy vì biết tính tình bướng bỉnh của cô cho nên mới nhắn gửi đến cô.
Hàn Thiên Ngạo ban đầu cùng Mộc Băng nói chuyện, cô nhờ Hàn Thiên Ngạo để tâm chăm sóc Mộc Hạ giúp cô, chỉ cần để Mộc Hạ an tâm sống cuộc sống yên bình hạnh phúc là được, cô cũng không yêu cầu bắt Hàn Thiên Ngạo kết hôn cùng Mộc Hạ.
Ban đầu anh cho người làm một thẻ đen với số tiền khủng trong đó đến đưa cho gia đình Mộc Hạ, coi như bù đắp cũng cám ơn Mộc Băng hiến tặng tim cho em gái anh để con bé được tiếp tục sống, nhưng anh lại đổi ý định khi vô tình gặp Mộc Hạ đứng ở trường đại học nổi tiếng của thành phố, hôm đó trời đổ cơn mưa nhỏ anh cùng ba mẹ đến nhà Mộc Hạ thông báo về chuyện của Mộc Băng đã qua đời, họ đến có gọi trước cho ba mẹ Mộc, ba mẹ Mộc vì sợ Mộc Hạ biết cho nên yêu cầu gia đình anh đợi khi Mộc Hạ quay lại trường học rồi hãy đến, xuất phát từ tôn trọng cho nên Hàn Thiên Ngạo đáp ứng yêu cầu của ba mẹ Mộc.
Sau khi xong mọi chuyện anh quay lại thành phố H đi ngang qua trường đại học anh để ý thấy thân ảnh nhỏ nhắn đứng dưới mưa trước trường đại học, vì có tìm hiểu trước về gia đình Mộc Hạ cho nên anh biết Mộc Hạ, Hàn Thiên NGạo xuống xe cầm ô, đứng ở một gốc mà Mộc Hạ không để ý nhìn cô, anh không biết tại sao cô lại đúng dưới mưa nhìn cổng trường đại học đến ngây người, anh đứng nhìn cô rất lâu đến khi có một nam một nữ chạy đến khuyên cô rất lâ cô mới cùng họ rời đi.