Hôn Nhân Bí Mật


Nếu anh thật tâm để ý đến thì sẽ không có kết cục như ngày hôm nay...
Nếu anh sự để tâm, cục diện sẽ đi vào bế tắc...
Mộc Hạ vẫn là biểu tình như lần đó thấy Hàn Thiên Ngạo và Tống Tịnh Hiểu ở Kim Cương, Mộc Hạ xoay người bước đi.

Lần này khác với lần trước, ngay cả tiếng gọi đuổi theo cô anh cũng không màn đến.
Sau đó Sâm Lan Hoàn nói muốn đưa cô về, Bạch Nhạn không an tâm về Mộc Hạ cho nên đi cùng.
“ Tiểu Nhạn mình không muốn về bán đảo.” Mộc Hạ mở miệng, giọng bình tĩnh đến mức khiến Bạch Nhạn không thể tin.
Bạch Nhạn đang lúc mở miệng muốn nói, thì tiếng nói ôn nhu của Sâm Lan Hoàn vang lên, “ Hàn Thiên Ngạo biết em thân thiết với Bạch Nhạn, em đến chỗ của cô ấy anh ta sẽ biết, nếu em muốn tránh mặt anh ta, anh liền có thể giúp em.”
Bạch Nhạn khó xử lên tiếng, Hàn Thiên Ngạo là người như thế nào cô hiểu rõ, cô không muốn Sâm Lan Hoàn phải gặp chuyện, mở miệng, “ Hoàn, anh đễ bọn em đến chỗ anh trai em đi, nếu để ông chủ lớn biết sẽ gây phiền phức cho anh.”
“ Đến chỗ thầy ấy đi, cậu muốn anh cậu gặp chuyện sao?” Mộc Hạ hướng Bạch Nhạn nói, cô không phải sợ Hàn Thiên Ngạo gây chuyện cho Bạch Nhược Đông, mà la tình cả của Bạch Nhược Đông dành cho cô, cô không muốn anh ấy cứ mãi ôm tình cảm mà cô vốn không thể đáp trả cho anh.
Sâm Lan Hoàn lại khác, anh ta là người mà chị Mộc Băng yêu, Hàn Thiên Ngạo là người làm ăn sẽ không đụng đến Sâm Lan Hoàn.
Bạch Nhạn không thể tin nhìn Mộc Hạ, nhỏ giọng nói, “ Vậy mình đến ở cùng cậu, cậu gần sinh rồi mình không an tâm.”
Mộc Hạ không nói, chỉ là ánh mắt đã nhìn ra cửa kính, suy nghĩ đã bay đi rất xa.
Hóa ra, anh là chưa bao giờ mở miệng nói cho cô bất cứ chuyện gì là vì cô không phải quan trọng nhất của anh.
Hóa ra ngoài Tống Tịnh Hiểu còn có người khác bên cạnh anh, nhưng xem cô đã tự đề cao mình quá rồi.
Biệt thự của Sâm Lan Hoàn nằm ngoài ngoại ô, cách không xa thành phố bao nhiêu.
Sâm Lan Hoàn cười thỏa mãn, một khi Mộc Hạ bước chân vào đây thì Hàn Thiên Ngạo có tìm cách nào cũng không được, vì anh đã an bài mọi thứ.
Bán đảo hào môn.
Hàn Thiên Ngạo đã lệnh cho Thời Tuấn đi tìm Mộc Hạ, anh biết tính cô, với hoàn cảnh như trước đây cô sẽ không về bán đảo hào môn, khi nãy vì có Bạch Nhạn đi cùng Mộc Hạ, trên tay anh con đang ôm Âu Dương Lưu Giai, dù anh có đến giải thích thì cô cũng sẽ không nghe.

Mộc Hạ đng mang thai trong thời kỳ sắp sinh, anh không thể kích động cô.
Thời Tuấn đến chỗ Hàn Thiên Ngạo cung kính nói, “ Nhất ca, tôi đã tìm tất cả những nơi mà Nhất tẩu có thể đến thế nhưng không có tin tức của Nhất tẩu.”
Hàn Thiên Ngạo mệt mỏi, đưa tay day day trán, anh lạnh lùng nói, “ Bên Hứa Chí Quân có động tĩnh gì không?” Mấy ngày nay anh đặt tâm tư nơi Âu Dương Lưu Giai cho nên lơ là Hứa Chí Quân.
Thời Tuấn ngạc nhiên, anh tưởng rằng chuyện gần đây của Hứa Chí Quân, Ngải Thần đã nói với anh rồi, Thời Tuấn trấn định trả lời, “ Gần đây thuộc hạ báo lại, Hứa Chí Quân gần như là cùng một người phụ nữ như Nhất tẩu quay quanh, không thấy anh ta có động tĩnh gì với Nhất tẩu, Tam ca nói sẽ nói cho ngài biết.”
Hàn Thiên Ngạo nhỏm người dậy, anh híp mắt âm hiểm nhìn Thời Tuấn giọng càng lạnh, “ Ngải Thần chưa nói gì với tôi.

À mà gần đây tôi bận chút chuyện riêng nên không gặp cậu ấy.” Anh vì sự xuất hiện của Âu Dương Lưu Giai cho nên đến cả Ngải Thần và Thời Tuấn anh đều không nói.
“ Vì sao hôm nay cô ấy ra ngoài cậu không đi cùng?” Hàn Thiên Ngạo lại hỏi, anh biết nói không phải lệnh của Mộc Hạ thì Thời Tuấn sẽ không rời bán đảo hào môn nữa bước.
Thời Tuấn toát mồ hôi lạnh, liền thành thật trả lời, “ Nhất tẩu nói muốn ăn bánh bao kim sa, nhưng trước khi đi tôi đã căn dặn thuộc hạ trông chừng.

Không nghĩ đến khi tôi chạy đến thì Nhất tẩu và Bạch tiểu thư đã lên xe rời đi.”
Hàn Thiên Ngạo cảm thấy có gì không đúng, liền hỏi, “ Chiếc xe kia của Bạch Nhạn sao?”
Thời Tuấn cũng vừa cho người điều tra, anh đang tính mở miệng thì điện thoại có tin nhắn, Thời Tuấn mở ra xem liền biến sắc, “ Nhất ca, là Tứ ca đưa Nhất tẩu rời đi, chiếc xe kia ra khỏi thành phố liến mất dấu, thuộc hạ đi theo sau bị một đoàn xe cả trở cho nên mất dấu, thuộc hạ đang định vị tìm Nhất tẩu.”
“ Sâm Lan Hoàn.” Hàn Thiên Ngạo đọc cái tên này lên, nhất thời anh lại bỏ qua người này.

Sâm Lan Hoàn trước giờ luôn là bộ dạng việc ai nấy làm, anh ta không quan tâm người khác làm gì, anh ta chỉ an nhàn với địa vị hiện tại không tranh đua hơn thua cùng anh, và dùng lớp bộc giáo sư đại học.

Hàn Thiên Ngạo anh lại quên đi chuyện của Sâm Lan Hoàn và Từ Diễn lúc đại học.
“ Cậu gọi Ngải Thần qua đây.” Hàn Thiên Ngạo nghiêm túc ra lệnh.
“ Không cần.” Thời Tuấn đang tính mở miệng nói là Ngải Thần đang qua đây, nhưng không ngờ là cậu ta đã qua nhanh như vậy.
Ngải Thần hung hăn nhìn Hàn Thiên Ngạo, nghiến răng nói, “ Tôi tưởng cậu vì Mộc Hạ sắp inh nên vắng mặt, hóa ra là vì Âu DƯơng Lưu Giai mất tích năm năm nay lại xuất hiện, sao hả? Là tinh cũ nhớ mãi không quên sao?”
Hàn Thiên Ngạo liếc mắt nhìn Ngải Thần, lạnh lùng nói, “ Cậu biết khi nào?”
Ngải Thần không vui trừng mắt, “ Cậu có biết Mộc Hạ sắp xin không? Muốn ăn vụng thì cũng phải cẩn thận chứ? Để vợ bụng mang dạ chữa chứng kiến thì cậu quá mức thiếu sót rồi?”
Giọng điệu của Ngải Thần, Hàn Thiên ngạo biết là giọng ai oán của Bạch Nhạn, chắc chắn là cô nàng kiaa đã nói, nhưng Bạch Nhạn làm so biết Âu Dương Lưu Giai.
Ngải Thần biết Hàn Thiên Ngạo nghĩ đến gì, anh liền mở miệng, “ Tiểu Nhạn nói, chính Sâm Lan Hoàn nói với Mộc Hạ, tiểu Nhạn vô tình nghe được.”
Lại là Sâm Lan Hoàn, anh ta cũng thật mược thời cơ, nghĩ đến chuyện Thời Tuấn vừa nói anh hỏi Ngải Thần, “ Chuyện người phụ nữ bên cạnh Hứa Chí Quân là như thế nào?”
“ Yo! Xem ra tình yêu cũ vẫn không khiến cậu buông bỏ được nhỉ?” Ngải Thần châm chọc, anh đây là muốn đòi lại công bằng cho Mộc Hạ.
Hàn Thiên Ngạo lạnh lùng nói, “ Cậu nói hay là để tôi đưa cậu qua Châu Phi khai thác?”
Ngải Thần tức giận trừng mắt, nghiến răng nói, “ Chỉ được cái ức hiếp người.

Cô gái kia đúng là rất giống Mộc Hạ, nhưng dáng dấp cùng Mộ Dung Vân không khác mấy.”
Hàn Thiên Ngạo đâm chiêu suy nghĩ, “ Mộ Dung Vân mất trong vụ tai nạn tám năm trước, năm đó ông cụ Âu Dương đích thân đến cùng Hứa Chí Quân, ông ấy sẽ không nhìn nhầm được, xem ra cô gái kia không phải Mộ Dung Vân.”
Ngải Thần cũng rơi vào khoảng không của mình, anh biết chuyện nă đó của Mộ Dung Vân, anh tin là cô ta đã chết, người giống người anh tin là vì Mộc Hạ và Mộ Dung Vân rất giống nhau, nếu nói có người going Mộ Dung Vân hoàn toàn là anh không tin.
Hàn Thiên Ngạo nắm chặt tay dưới gầ bàn, rốt cuộc chuyện này cùng Sâm Lan Hoàn có can hệ hay không? Bây giờ anh phải tìm được Mộc Hạ, vợ nhỏ anh gần sinh rồi, anh muốn chính mình nhìn thấy bảo bối ra đời, cũng muốn Mộc Hạ an toàn sinh nở, anh còn phải tận ta chăm sóc cho cô mới khiến anh an tâm.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui