Sáng sớm Bạch Nguyên Hách và La Tử Vi sau khi biết có chuyện lớn xảy ra lập tức chạy tới công ty để giải quyết sự việc.
Bạch Vân Y cũng đã biết tin, mặc dù cô không giỏi đánh giá nhưng cũng biết hai tin tức này ảnh hưởng lớn như thế nào tới công ty, lại trông sắc mặt của ba mẹ Bạch liền biết sự việc khá nghiêm trọng.
Bạch Vân Y thở dài, không phân vân nữa. Lập tức thay đồ sửa soạn, cô phải tìm gặp Khâu Tịnh.
Rất nhanh, Bạch Vân Y đã có mặt trước đại sảnh của Tập đoàn Khâu thị. Cô đi đến quầy tiếp tân.
Tiếp tân vừa ngẩng mặt lên nhìn thấy Bạch Vân Y liền hết hồn. Đẹp…đẹp quá!
Sau cơn sửng sốt qua đi, tiếp tân lấy lại bình tĩnh hắng giọng, chào hỏi: “Chào chị, chị cần hỗ trợ gì ạ?”
Bạch Vân Y: “Tôi muốn hẹn lịch gặp Khâu tổng giám đốc Khâu Tịnh. Càng sớm càng tốt, nhờ cô thông báo với Khâu tổng giúp tôi.”
Tiếp tân hơi nhíu mày nhẹ, lại có thêm một cô nàng đeo bám đến tìm Khâu tổng sao, tới giờ vẫn còn có người chưa từ bỏ ý định nữa à? Nhưng mà dù sao cũng chả biết là ai, quy tắc thì vẫn phải làm.
“Dạ, chị cho em xin danh tính với ạ?”
Bạch Vân Y: “Tôi là Bạch Vân Y.”
Ngẫm nghĩ một chút, cô cảm thấy như vậy chưa đủ. Liền bổ sung thêm một câu.
“Bạch Vân Y của Bạch gia.”
Tiếp tân nghe xong thì hốt hoảng trong lòng. Thì ra vị này là vợ sắp cưới của Cao Dương. Thật là đúng như lời đồn thổi, đúng là ‘đệ nhất mỹ nhân’ của thành phố Y. Vị tiểu thư này sống cũng kín tiếng, ngoài việc tin đồn cô ấy được phong là ‘đệ nhất mỹ nhân’ ra, thực ra người bình thường không có dịp để chứng kiến cái dung nhan này.
Có điều, mấy tin đồn gần đây của Bạch tiểu thư, một tiếp tân nhỏ nhoi như cô cũng đã nghe qua. Nào là hủy hôn với Cao gia, rồi cả vụ sáng nay nữa. Bây giờ Bạch tiểu thư lại tìm tới cửa Khâu thị khi công ty gia đình đang xảy ra vấn đề lớn…chậc…lại drama rồi.
“Dạ, chị có thể lại ghế ngồi đợi một chút ạ. Sau khi liên hệ với Khâu tổng hẹn lịch xong, em sẽ thông báo với chị.”
“Được.”
Thế là Bạch Vân Y ra ghế ngồi đợi, chưa tới năm phút sau, tiếp tân đã đi lại báo với cô.
“Bạch tiểu thư, Khâu tổng đang có cuộc họp. Phiền chị đợi thêm nửa tiếng nữa, sau đó sẽ có nhân viên dẫn chị đi gặp Khâu tổng ạ.”
Bạch Vân Y gật đầu với tiếp tân. Cô có hơi ngạc nhiên, còn tưởng là Khâu Tịnh sẽ hẹn ngày khác mới gặp mặt. Không ngờ lại đồng ý gặp mặt luôn trong hôm nay. Cũng vừa hay hợp ý Bạch Vân Y.
Chuyện kia nổ ra khiến danh tiếng của Bạch thị hiện tại đang bị ảnh hưởng nặng nề. Thực sự mà nói thì Bạch Vân Y cũng không biết nên giúp ba mẹ như thế nào, cô cũng không biết là ba mẹ Bạch sẽ giải quyết ổn thỏa được hay không. Cho nên vào lúc này cô chỉ có thể nghĩ tới Khâu Tịnh. Ngay cả việc thuyết phục anh làm sao Bạch Vân Y còn chưa tính toán kỹ mà đã chạy tới đây rồi.
Hiện tại Bạch Vân Y còn thời gian nửa tiếng nữa để suy nghĩ xem lúc gặp Khâu Tịnh mình nên nói những gì với anh.
Vì có quá nhiều chuyện phải suy nghĩ, cho nên nửa tiếng trôi qua cũng vô cùng nhanh. Chưa gì là đã có nhân viên đến dẫn Bạch Vân Y đến văn phòng tổng giám đốc.
Bạch Vân Y hồi hộp vô cùng, 25 năm cuộc đời của cô, lần đầu rơi vào vòng xoáy tranh đấu giữa các gia tộc, mà hiện tại, cô chuẩn bị đi gặp ‘boss cuối’ của cuốn tiểu thuyết này. Nói không lo sợ thì chính là nói dối.
Nhân viên dẫn cô đến trước một cánh cửa, giơ tay lên gõ hai cái. Lại đưa tay mời cô vào phòng sau đó lui đi.
Lúc Bạch Vân y mở cửa phòng ra, Khâu Tịnh không ngồi ở bàn làm việc mà ngồi bắt chéo chân ở bàn trà tiếp khách trong phòng.
Dáng người anh cao, cơ thể tiêu chuẩn, trên người khoác bộ âu phục màu đen, mái tóc cắt ngắn gọn. Gương mặt xuất chúng trong tấm ảnh thẻ kia, hôm nay đã được gặp ở ngoài đời. Cái khí chất lạnh lẽo âm trầm xen lẫn chút ma mị kia khi gặp trực tiếp còn áp lực hơn. Vừa vào phòng liền khiến cho Bạch Vân Y có một xúc động muốn chạy trốn.
Khâu Tịnh thấy Bạch Vân Y đã vào, liền đứng lên, khóe môi hơi nhếch một chút, đưa tay ra: “Bạch tiểu thư.”
Chỉ một tiếng gọi xem như là chào hỏi, ngoài ra không còn một lời dư thừa nào khác.
Bạch Vân Y liền bước nhanh tới bắt tay với Khâu Tịnh: “Chào anh, Khâu tổng.”
Bắt tay xong, Khâu Tịnh lại giơ tay ra hướng ghế sofa: “Mời ngồi.”
Bạch Vân Y lại lúng túng ngồi xuống. Người này…thực sự là có chút đáng sợ. Khí chất trên người anh khác hẳn Cao Dương. Hoặc có lẽ là lúc cô gặp Cao Dương chính là lúc hắn ta đang giả vờ yêu đương với nữ chính nên cô thấy hắn ta khá là ôn hoà. Còn Khâu Tịnh, từ nãy tới giờ gặp anh cô chỉ có một cảm giác thôi, đó chính là sợ!
Áp lực tỏa ra từ người anh khiến đối phương cảm thấy vô cùng yếu thế! Tới hé miệng ra nói chuyện mà Bạch Vân Y còn cảm thấy khó khăn. Phải biết, trước đó ở thế giới thật, Bạch Vân Y cũng chỉ là một nhân viên công sở nhỏ nhoi. Cho dù là ở công ty hay ở nhà, cô đều là người có địa vị rất thấp. Cho nên làm gì được tiếp xúc với mấy đại nhân vật như Khâu Tịnh.
_________
Lời tác giả:
Em thông báo xíu nhaaa. Hiện tại em đã có lịch đi học tập thực tế. Cho nên là phải làm kiểm tra, báo cáo liên miên. Cũng phải học bài mỗi ngày nữa, nên là thời gian viết truyện của em đã bị eo hẹp. Nhưng mà em sẽ cố gắng đảm bảo mỗi ngày đều ra chương 🥹
Có hơi buồn một chút vì em đã tính đầu tư cho bộ này, viết nghiêm túc hơn và suy nghĩ tình tiết sâu hơn một xíu. Nhưng mà haiz...trường em thông báo quá gấp. Cho nên là...em phải tập trung vô việc học. Có lẽ sẽ không viết bộ này theo như những gì em dự tính ban đầu nữa nhưng mà vẫn sẽ cố gắng hết sức hoàn thành một cách tốt nhất.
Mong mọi người vẫn sẽ ủng hộ con béeee ❤️
Cảm ơn mọi người rất nhiều vì đã theo dõi truyện của emmm ❤️❤️❤️