Bạch Vân Y im lặng, Khâu Tịnh cũng im lặng. Không ai lên tiếng trước cả.
Bạch Vân Y là do thất thần, còn Khâu Tịnh là đang quan sát Bạch Vân Y.
Thật ra cũng là do anh đã đoán trước được vì sao hôm nay Bạch Vân Y lại chạy tới đây tìm mình rồi, còn không phải là vì hai tin tức lớn buổi sáng thì vì điều gì nữa?
Cho nên, cô gái nhỏ này đang có chuyện muốn nhờ vả anh. Nếu đã muốn nhờ vả anh, vậy anh cũng không gấp làm gì, sớm muộn gì Bạch Vân y cũng sẽ nói thôi. Thay vào đó, anh cần quan sát vị tiểu thư này một chút. Mấy ngày qua, những sự kiện gây xôn xao đều chính là bắt nguồn từ cái tên Bạch Vân Y.
Cuối cùng, Bạch Vân Y cảm thấy không chịu nổi bầu không khí này nữa. Đành lên tiếng.
“Khâu tổng, thật ra tôi kiếm anh là có chút chuyện muốn bàn.”
Khâu Tịnh nhìn Bạch Vân Y, gật đầu một cái: “Ừm.”
Bạch Vân Y hít sâu một hơi, nói nhanh: “Là vầy, Khâu tổng. Không biết anh có nghe qua chưa, nhưng hiện tại gia đình tôi đang gặp một chút rắc rối với Cao gia. Tôi đến đây tìm anh là mong muốn chúng ta có thể hợp tác. Chuyện hai nhà Cao - Khâu, trong giới ai cũng đã nghe sơ qua. Tôi cảm thấy hiện tại tôi cùng Khâu tổng đây có cùng một mục tiêu. Cho nên…anh có muốn hợp tác với tôi không?”
Khâu Tịnh cười nhạt, giống như vừa nghe thấy một chuyện gì đó rất buồn cười, giọng nói của anh lại là kiểu trầm trầm lạnh lạnh, lúc này lại cố ý tỏ ra một chút mỉa mai, đặc biệt làm người khác cảm thấy tức ngực: “Hợp tác? Cùng mục tiêu? Mục tiêu gì cơ?”
Bạch Vân Y thật muốn gào thét trong lòng. Cô chắc chắn Khâu Tịnh biết rõ cô đang muốn nói cái gì. Đây là muốn thế nào? Muốn cô phải nói thẳng sao? Bạch Vân Y thấy mệt não vô cùng. Thôi vậy, cứ nói thẳng thôi, tới đâu lại hay tới đó chứ cứ vờn tới vờn lui thế này khiến cô cảm thấy thật là đau tim.
“Khâu tổng. Chuyện hai nhà Cao - Khâu luôn đối đầu ngầm ai cũng biết cả. Tôi…tôi nghĩ là chúng ta có cùng một kẻ thù. Anh muốn hạ Cao Dương, tôi cũng vậy. Cho nên chúng ta có thể hợp tác. Anh cảm thấy như thế nào?”
Khâu Tịnh có chút bất ngờ, đây mà là yêu say đắm ư? Từ người yêu biến thành kẻ thù lúc nào rồi?
Khâu Tịnh đã quan sát đủ, cũng đã hiểu rõ ý định của Bạch Vân Y, anh cũng không tiếp tục thờ ơ nữa.
“Hợp tác ư? Em có hiểu hợp tác là gì không? Là cả hai cùng giúp đỡ lẫn nhau để đánh bại ‘kẻ thù’. Em có gì mà muốn hợp tác với tôi?”
Bạch Vân Y sợ nhất là nghe thấy câu này. Vì đúng thật là Khâu Tịnh chẳng cần tới cô cũng có thể lật đổ được Cao Dương. Nhưng mà cô đang có chuyện nhờ vả anh, đương nhiên cô sẽ không nhận là mình vô dụng đối với anh rồi.
“Tôi biết năng lực của Khâu tổng rất mạnh. Nhưng mà, tôi đảm bảo với anh, có tôi thì anh sẽ như hổ mọc thêm cánh. Tôi nắm giữ một số thông tin quan trọng của Tập đoàn Cao thị. Nếu như anh đồng ý hợp tác cùng tôi, những thông tin này tôi sẽ chia sẻ cùng anh. Đảm bảo không khiến anh thất vọng!”
Ồ.
Thông tin quan trọng của Tập đoàn Cao thị.
Thú vị đấy.
“Làm sao tôi tin được em chứ?”
“Anh đồng ý hợp tác, tôi sẽ có biện pháp khiến anh tin tôi.”
Khâu Tịnh lại nhếch miệng cười, tự tin như vậy ư? Đúng là có một chút hứng thú muốn biết cô nàng này đang giữ cái bí mật quan trọng gì.
“Vậy đó là lợi ích em cho tôi? Điều kiện của em là gì?”
“Rất đơn giản, anh giúp tôi thoát khỏi Cao Dương. Không để Bạch thị bị ảnh hưởng bởi những chiêu trò dơ bẩn của Cao Dương là được. Nói đơn giản là tôi cần anh bảo vệ tôi và Bạch gia.”
Khâu Tịnh nhướng mày: “Bạch tiểu thư, chuyện này không hề đơn giản đâu. Với cả, hình như em rất tin tưởng vào năng lực của tôi thì phải?” Là vì xem xong hồ sơ cá nhân của anh sao?
Bạch Vân Y nghe anh nói vậy thì hơi khựng lại, sau đó lại dõng dạc nói tiếp: “Đúng, vì không đơn giản cho nên tôi mới mong muốn có thể hỗ trợ anh mau chóng lật đổ Cao gia. Chỉ cần Cao gia bị lật đổ, điều kiện của tôi cũng sẽ được thực hiện. Mà vừa hay cũng đạt được mục đích của anh. Nếu tôi đã mong muốn hợp tác với Khâu tổng, đương nhiên là hoàn toàn tin tưởng vào năng lực của anh rồi.”
Khâu Tịnh nghe xong thì bật cười khẽ một tiếng.
“Nhưng mà làm sao bây giờ, tôi cứ có cảm giác là mình bị lỗ ấy.”
“Lỗ…lỗ sao?”
“Ừ. Để tôi tổng kết lại cho em nghe nhé. Thứ nhất, tôi không cần hợp tác với em, cũng có thể tự mình lật đổ Cao gia. Chỉ là sớm hay muộn. Thứ hai, tôi chẳng biết thông tin em cung cấp là gì, không biết nó đúng hay sai, cũng chẳng biết nó có thực sự hữu ích hay không. Nhưng những việc tôi giúp em thì hơi nhiều. Cái yêu cầu của em, chính là muốn tôi giải quyết tất tần tật mọi chuyện Cao Dương sẽ gây ra với Bạch thị. Không những vậy, còn phải bảo vệ em trước Cao Dương.”
Ngừng một chút, Khâu Tịnh lại cười cười.
“Vậy em nói xem, có phải tôi lỗ rồi không?”
Bạch Vân Y: “......” Hình…hình như…đúng là như vậy nhỉ?