Khâu Tịnh nhướng mày, có hơi không tin lắm. Nhưng ngẫm nghĩ lại thì cũng chỉ có thể là như vậy. Đây đều là những thông tin quan trọng, nếu những điều này là sự thật, xem ra Cao Dương đối với Bạch Vân Y cũng không hẳn là không thật lòng.
“Có lẽ anh phải đến công ty một chuyến rồi. Em muốn ở nhà hay đến công ty với anh?”
Bạch Vân Y khó hiểu: “Em theo anh đến công ty của anh làm gì chứ?”
“Sợ em ở nhà một mình buồn.”
“Đến công ty của anh thì em không ở một mình sao?” Nhìn dáng vẻ của Khâu Tịnh liền biết mấy tin tức kia hữu dụng. Thế nào cũng là chạy tới công ty mở cuộc họp. Mà cho dù không mở cuộc họp thì sao? Anh mang cô theo để ngồi ngắm anh làm việc chắc?
Khâu Tịnh nhìn cô, phân vân một hồi vẫn nói ra.
“Em có thể xuống phòng Marketing chơi.”
“…”
Bạch Vân Y mặt nghệt ra: “Em không đi! Em ở nhà, anh đến công ty một mình đi.” Cho nên, có phải nhân viên phòng Marketing của anh rất rảnh không? Anh còn rủ vợ mình đến chơi với họ ư?
Khâu Tịnh không ép cô nữa, anh đứng lên đi qua chỗ cô, sau đó giơ tay vỗ nhẹ lên đầu Bạch Vân Y một cái.
“Ừ. Vậy anh đi đây. Chiều tan làm chồng mua đồ ăn ngon về cho em.”
Bạch Vân Y thở hắt ra, không quan tâm tới Khâu Tịnh nữa. Tại sao lại càng ngày càng nhây vậy hả? Thà anh lạnh lùng đáng sợ còn hơn. Chọc cho cô…nóng bừng hết cả mặt mũi.
***
Tập đoàn Khâu thị.
Khâu Tịnh gấp rút quay về công ty là muốn xem kỹ lại dự án mới của công ty con kinh doanh đồ điện tử của Khâu thị. Trong phần tài liệu kia, chính là nói vào hai tháng sau, Cao thị sẽ cho ra mắt sản phẩm giống y như đúc dự án mới của anh. Mà sản phẩm này là một sản phẩm hoàn toàn mới trên thị trường, chính là sản phẩm then chốt của Khâu thị trong năm nay.
Mà trong tài liệu này, Bạch Vân Y lại mô tả rất kỹ về những công dụng của sản phẩm kia, cô còn ấn định luôn ngày ra mắt sản phẩm của Cao thị. Cho nên, về cơ bản thì ngay từ ban đầu, khâu bảo mật bên anh đã có vấn đề. Bạch Vân Y có lẽ là thực sự biết được thông tin từ Cao thị, tin tức này Bạch Vân Y cung cấp phần trăm đáng tin vẫn khá cao.
Cao Dương đây là đang ăn cắp bản thiết kế sản phẩm mới của Khâu thị, sau đó làm một sản phẩm khác, đã vậy còn có ý đồ muốn tung ra thị trường trước. Việc này Cao Dương đã làm rất thường xuyên trong suốt quá trình đấu đá với Khâu thị.
Người bên ngoài không biết những việc này, luôn nghĩ là Khâu - Cao cạnh tranh gay gắt. Nhưng thực chất chính là, mặc dù đúng là cạnh tranh, nhưng bên Cao thị chỉ là dùng sản phẩm sao chép của Khâu thị để đi cạnh tranh với Khâu thị.
Đa số những sản phẩm then chốt làm hai nhà đấu đá với nhau, đều là một bản sao chép từ bản gốc của Khâu thị. Nói đơn giản chính là Khâu thị thuê người tài năng về sáng tạo, còn Cao thị thuê người tài năng về mảng sao chép. Sau đó hai nhà cùng cung cấp tài nguyên phát triển sản phẩm rồi dùng sản phẩm đó để cạnh tranh với nhau. Vì lẽ đó cho nên Khâu - Cao vẫn luôn nằm ở thế cân bằng bởi vì người tiêu dùng thực sự không biết rõ đâu là bản gốc, đâu là bản sao chép. Họ chỉ tưởng rằng là cả hai nhà đều đang phát triển cùng một lĩnh vực nên có nhiều điểm tương đồng. Cho nên chỉ cần chất lượng và giá thành phù hợp với nhu cầu thì họ sẽ bỏ tiền ra mua.
Khâu Tịnh vẫn luôn để việc này xảy ra chứ không ngăn chặn triệt để, vì anh đang thu thập chứng cứ. Mỗi một việc xấu Cao Dương làm, anh đều thu thập chứng cứ. Anh đang tích lũy dần, tích lũy đến khi anh cảm thấy là đã đủ để lật đổ được cái tên thất bại này.
Có điều, sản phẩm then chốt lần này của Khâu thị, Khâu Tịnh không có dự định để Cao Dương sao chép. Anh vẫn luôn kiểm soát vấn đề bảo mật, vậy mà…
Nếu như không có Bạch Vân Y, có lẽ anh vẫn tưởng rằng mình đã làm rất tốt trong khâu bảo mật cho dự án lần này.
Việc này anh phải mau chóng xử lý. Nếu thực sự để Cao Dương ra mắt sản phẩm trước, sẽ là một tổn thất nặng nề cho Khâu thị. Vì dự án này đã ấp ủ dài hạn trong vòng mấy năm trời chứ không phải một sớm một chiều. Thêm một vấn đề nữa, nếu lần này lại bị công ty khác trắng trợn sao chép thì cũng sẽ gây ảnh hưởng nghiêm trọng đến tinh thần của nhân viên trong công ty. Có ai mà chấp nhận vào một công ty, vất vả sáng tạo sản phẩm, nhưng hết lần này tới lần khác cứ bị sao chép ý tưởng mãi?
Khâu Tịnh sau khi xem xong tài liệu, liền ra ngoài thông báo với trợ lý Vương.
“Trợ lý Vương, mở cuộc họp gấp. Tôi tới phòng họp trước.”
Trợ lý Vương nghe xong thì lập tức liên hệ các phòng ban để mở cuộc họp. Không biết là có chuyện gì gấp tới nỗi mà sếp vừa mới chạy về nhà lại cấp tốc chạy tới công ty mở cuộc họp. Xem ra là rất nghiêm trọng đi.