Hôn Nhân Có Điều Kiện

Từ ngày Bạch Vân Y chuyển tới ở cùng Khâu Tịnh, mỗi ngày anh lại kiêm thêm một chức vụ mới. Chính là đưa rước cô vợ nhỏ đi làm. Bạch Vân Y vô cùng khó hiểu với chuyện này.

“Sao anh không để em tự đi? Chỗ em và chỗ anh không thuận đường, như vậy rất bất tiện, còn tốn thời gian nữa. Với cả, anh làm vậy không phải tài xế Lý mất việc rồi sao?”

Khâu Tịnh nhìn sang người đang ngồi gặm bữa sáng trên xe, cô còn lo đến vấn đề việc làm làm của nhân viên anh cơ đấy.

“Tài xế Lý thì khoan nói, vợ anh có muốn chuyển sang Khâu thị làm thư ký cho anh không? Dù sao anh cũng không có thư ký, như vậy thì sẽ vừa thuận đường mà cũng không tốn thời gian nữa.”

“Không muốn!”

Đừng có giỡn nữa đi! Cô là đang muốn đi làm để học hỏi thêm kiến thức. Dạo gần đây cô theo Ngao Giai Thụy, học thêm được rất nhiều thứ. Đương nhiên, cô biết chắc là Khâu Tịnh còn giỏi giang hơn Ngao Giai Thụy, có điều theo anh thì cô có thực sự học tập được không? Chưa kể đến anh là tổng giám đốc, cũng không có thời gian dạy dỗ cô. Mà bản thân cô có thực sự tập trung làm việc và học hỏi thêm kiến thức được không? Chắc chắn là không!

Mỗi ngày nhìn thấy Khâu Tịnh lượn lờ ở nhà rồi nói mấy lời trêu chọc là cô đã không chịu nổi rồi, chỉ có thời gian đi làm cả hai mới tách nhau ra, bây giờ còn muốn làm chung một chỗ luôn á? Không biết Khâu Tịnh như thế nào chứ chắc chắn Bạch Vân Y không sớm thì muộn cũng gục ngã. Thật ra bây giờ…cũng đã tính là gục ngã rồi…nên là thôi đi sếp Khâu à…

Khâu Tịnh cau mày: “Em giả vờ phân vân một chút có được không? Trả lời dứt khoát như vậy, em là đang bài xích anh?”

Bạch Vân Y cắn cắn môi, không phải bài xích, mà là ngược lại mới đúng…chậc…

Bạch Vân Y bắt đầu suy nghĩ cớ để trả lời: “Dù sao em cũng là tiểu thư nhà họ Bạch, em nên cống hiến cho gia đình mình!”

Khâu Tịnh: “Ồ. Nhưng hiện tại em cũng là thiếu phu nhân của Khâu gia rồi. Kết hôn rồi mà em còn phân biệt Khâu - Bạch sao?”

Bạch Vân Y cứng họng. Rồi bây giờ nên trả lời tiếp thế nào đây?

“Hừ, tóm lại là em không làm thư ký cho anh đâu.”

“Tại sao? Ở công ty em có gì khiến em luyến tiếc ư?”

“Không có.”

“Vậy thì làm thư ký cho anh.”

“Không muốn.”

“…”

Được, không ép nữa. Lần đầu tiên có người chê vị trí thư ký bên cạnh Khâu tổng giám đốc đấy.

Không khí trong xe bắt đầu chìm vào im lặng, không ai lên tiếng nữa. Cho tới khi xe dừng lại trước cửa công ty, Bạch Vân Y xuống xe, cũng không thèm chào Khâu Tịnh tiếng nào đã cất bước đi vào công ty. Khâu Tịnh nheo mắt nhìn theo bóng lưng đang đi vào công ty của Bạch Vân Y. Sau đó…anh vô tình thấy một cảnh tượng.

Lúc Bạch Vân Y đi gần tới cửa công ty, đột nhiên có một người đàn ông cao ráo đi từ hướng khác tới, trong tay còn xách theo hai ly thức uống. Anh ta vừa trông thấy Bạch Vân Y liền vui vẻ chào hỏi, rồi đưa một ly cho cô.

?

Ai đây?

Còn cười vui vẻ như vậy với nhau ư? Ban nãy cô cũng không cười với anh một cái nào đâu! Còn không thèm chào tạm biệt anh đã đi mất!

Em giỏi lắm Bạch Vân Y.

Khâu Tịnh không nhìn hai người kia nữa, khó chịu đánh tay lái phóng xe đi.

***

Tập đoàn Khâu thị.

Trợ Lý Vương cả ngày hôm nay cứ thấp tha thấp thỏm. Khâu tổng hiện tại rất bất thường, giống như vừa ăn phải hố bom. Nói một câu liền phát nổ một câu. Thật là kỳ lạ! Tính tình của Khâu tổng chỉ lạnh lùng chứ không phải là xấu tính. Cho dù có chuyện gì xảy ra, công ty có rơi vào tình trạng bế tắc hay như thế nào đi nữa, cũng chưa từng thấy Khâu tổng nổ bùm bùm bùm thế này.

Cho nên, lúc cầm mấy phần báo cáo quan trọng trên tay, trợ lý Vương là lần đầu tiên không dám gõ cửa phòng tổng giám đốc để báo cáo công việc. Nhưng mà…việc này rất quan trọng. Không muốn cũng phải làm đó!

Cốc…cốc…

Lúc trợ lý Vương mở cửa bước vào, Khâu Tịnh cũng không phải là bộ dạng đang mải mê làm việc như mọi khi, mà đang dựa lưng vào ghế, nhắm mắt.

“Có chuyện gì?”

“Khụ…Khâu tổng. Kết quả tra hỏi chuyện Dự Án Mới đã có rồi ạ. Ngoài tên nhân viên kia thì còn thêm một nhóm người nữa. Hiện tại có lẽ đã lôi đủ hết gián điệp ngầm ra. Một số thông tin khác thì nằm trong hồ sơ này.”

Trợ lý Vương đặt xấp hồ sơ lên bàn Khâu Tịnh. Anh mở mắt ra, ngồi thẳng dậy dự định xem qua thì trợ lý Vương lại tiếp tục.

“Còn một việc nữa ạ. Liên Kiều hiện tại đã có hành động, bà ta cho người đi truy lùng một người tên là Đồng Dao. Theo điều tra thì biết được, Đồng Dao từng là người giúp việc tại Khâu gia. Có điều…sau khi mẹ ngài - Mạc Ly qua đời, người này cũng cùng lúc biến mất.”

Khâu Tịnh vẫn bình thản nghe hết, cười khẩy trong lòng. Bây giờ mới chịu đi tìm ư? Không còn tự tin vào chuyện có Liên gia chống lưng nữa rồi?


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui