Cao Dương đã nhức đầu lắm rồi, hắn đưa tay day trán.
“Ba, bây giờ chỉ có thể như vậy. Chúng ta cứ ra chiêu, Khâu Tịnh đỡ được hay không là chuyện của nó, nó phản kích thì chúng ta lại nghĩ cách chống trả. Chỉ có thể như vậy. Chứ không lẽ con lại đi ngồi đây đoán mò bước tiếp theo của nó? Rồi ngồi yên không làm gì sao?”
Cao Chí Cường đã già, thần trí không còn đủ bình tĩnh nữa. Mà càng già thì ông càng coi trọng mặt mũi. Sau chuyện Cao - Bạch đã làm cho ông ta đủ ê chề, lại thêm chuyện công ty làm ăn không suôn sẻ kéo dài đến tận bây giờ, đã tưởng có thể một đánh một kích phản công Khâu thị, thế mà bị người ta chơi ngược lại làm ông tức đến mức mất hết lý trí.
Bây giờ ông cố gắng dịu tâm tình ngẫm nghĩ lời Cao Dương nói, đúng thật là cũng chỉ có thể như thế. Cao Chí Cường hít vào thở ra vài hơi, cuối cùng cũng có thể bình tĩnh. Ông đứng dậy, vỗ vai Cao Dương.
“Đừng khiến ta thất vọng nữa.”
Ông nói xong liền đi ra ngoài, dù sao giải quyết vấn đề theo kiểu nóng nảy cũng thật là kém cỏi. Mất mặt với người ngoài đã đủ, hôm nay còn mất mặt với chính con trai của mình. Cao Chí Cường cũng không muốn ngồi lại đây thêm nữa.
Cao Chí Cường vừa đi ra, Cao Dương liền ngồi phịch xuống ghế ôm mặt. Nói thì nói vậy, chứ đúng như ba hắn nói. Khâu Tịnh còn ngu đến nỗi để yên cho hắn muốn làm gì thì làm ư? Lần trước chỉ nắm được một điểm yếu, Khâu Tịnh đã nhai tới nhai lui khiến cho Cao thị lao đao một thời gian dài….
Mẹ kiếp!
Rõ ràng hắn đã đe dọa được cái tên nhân viên kia, khâu bảo mật cũng làm rất tốt, Khâu Tịnh đột nhiên chơi hắn một vố thế này, khẳng định là đã biết tới chuyện hắn tiếp tục sao chép sản phẩm của Khâu thị. Không lẽ tên nhân viên kia lại không màng tới vợ con mà quay sang cắn ngược lại hắn ư?
***
Tập đoàn Khâu thị.
Tình hình ở Cao thị căng thẳng, nhưng ở Khâu thị lại là một bầu không khí hoàn toàn khác. Ra mắt sản phẩm thành công vang dội, Khâu Tịnh thưởng cho nhân viên của mình hậu hĩnh, xứng đáng với công lao của mọi người. Lần này Cao thị cũng không thể chơi trò hớt tay trên được nữa, làm nhân viên hả hê vô cùng. Chuyện vui được nhân đôi, không khí tại Khâu thị đương nhiên là khác hẳn Cao thị rồi.
Đó là chuyện của nhân viên, còn chuyện trên phòng tổng giám đốc thì…
Nói qua nói lại một hồi, Bạch Vân Y vẫn là bị xách đến Khâu thị làm việc. Mà không phải là cô bị Khâu Tịnh cưỡng ép, mà chính là bị ba mẹ Bạch đuổi việc. Vì sao ư? Vì con rể của ba mẹ Bạch đã không thèm nói chuyện dây dưa với Bạch Vân Y nữa, mà tâu thẳng chuyện này với hai vị phụ huynh.
Ba mẹ Bạch ban đầu khi nghe Khâu Tịnh nói về việc này thì có chút bất ngờ, nhưng mà sau đó thái độ lập tức thay đổi. Đây là cơ hội để bồi đắp tình cảm cho cặp vợ chồng giả này, đương nhiên ba mẹ Bạch vui vẻ đồng ý. Huống hồ, yêu cầu này còn đến từ con rể. Cho nên có phải là con rể của hai người đã có chút tình ý gì với con gái rồi đúng không?
Bạch Nguyên Hách và La Tử Vi vẫn luôn rất lo lắng về cuộc sống hôn nhân của Bạch Vân Y. Hai vợ chồng cưới nhau mà không yêu nhau thì sống chung kiểu gì đây? Nhưng sau một khoảng thời gian, ấy vậy mà hai người chả nghe Bạch Vân Y than phiền một tiếng. Mà trạng thái tinh thần của con gái còn rất tốt nữa. Điều này cũng làm ba mẹ Bạch đỡ lo phần nào.
Dựa theo tình hình phát triển hiện tại, có lẽ đôi vợ chồng giả này sẽ mau chóng thành thật thôi. Ở bên nhau nhiều một chút, từ từ rồi cũng nảy sinh tình cảm ấy mà. Cho nên hai ông bà vô cùng dứt khoát, đá đít con gái ra khỏi công ty.
Bạch Vân Y mất việc, cũng đã biết lý do đến từ đâu, chỉ là cô có chút không ngờ rằng ba mẹ Bạch lại bị Khâu Tịnh mua chuộc. Cuối cùng Bạch Vân Y vô cùng không tình nguyện mà đến làm thư ký cho Khâu Tịnh.
Nói là đi làm thư ký, nhưng cô lại cảm thấy là Khâu Tịnh đang lợi dụng việc công làm việc tư. Có ai đời sắp xếp bàn làm việc của thư ký ngay trong phòng tổng giám đốc luôn không?
“Khâu tổng giám đốc, em vẫn cảm thấy là anh nên chuyển bàn làm việc của em ra ngoài đi thì hơn. Anh như vậy rồi nhân viên công ty anh đến báo cáo công việc thấy thì làm sao hả? Ông chủ không biết làm gương?”
Khâu Tịnh không quan tâm: “Không phải bên ngoài có phòng tiếp khách sao? Anh tiếp bọn họ ở đó là được rồi. Huống hồ, có quy định nào ngăn cấm không cho sắp xếp nơi làm việc của thư ký trong phòng tổng giám đốc sao? Mấy cái công ty nhỏ đó, tổng giám đốc còn trực tiếp dùng chung phòng với nhân viên của mình.”
Bạch Vân Y nghiến răng, vậy xin hỏi Khâu tổng giám đốc, Tập đoàn Khâu thị là công ty nhỏ ư? Người ta là công ty, còn anh là TẬP ĐOÀN đó! So sánh như vậy mà anh cũng mặt dày nói ra được?
Khâu Tịnh ngẩng mặt lên nhìn cô vợ nhỏ đang bực bội tới mức hai má sắp ửng đỏ rồi, anh ngoắc tay.
“Đừng giận nữa. Em nghĩ nhiều thật đấy. Lại đây, anh cho em xem cái này.”