Mọi sự chuyển bị đều rất ổn thỏa, người giúp việc đứng bên ngoài chuẩn bị đi lên cầu thang, từng bước chân chậm rãi, đầu cúi xuống nhìn dưới đất, trên tay cầm một xấp tài liệu được in sẵn từ trước.
Cao Anh Quân bên này vừa lấy xong bản hợp đồng ở trong phòng thì liền đi ra, đôi chân dài khiến những cái sải chân của anh thật lớn.
Tiếng lạch cạch do đôi giày da anh mang vang lên bên tai.
Người giúp việc cũng nhanh chóng tăng tốc độ, rất nhanh hai người đã va chạm vào vai nhau, người giúp việc nhanh tay hất bản hợp đồng xuống dưới sàn cùng những tờ giấy trên tay khi Cao Anh Quân đang mất tập trung.
Vội vàng hạ thấp người nhặt giấy, vẻ rụt rè, lo lắng hiện rõ trên khuôn mặt người giúp việc kia, bàn tay run rẩy vẫn cố hoàn thành nhiệm vụ mà Dương Bạch Dao bảo, môi mấp máy lên tiếng.
"Tôi xin lỗi cậu, do tôi không chú ý đường đi mà đụng trúng cậu, tôi xin lỗi cậu!"
Vừa nói bà ta vừa nhanh chóng nhặt lại giấy tờ, tay hoán đổi bản hợp đồng thật sang bản hợp đồng giả rồi đưa lại cho anh rồi tiếp tục lên tiếng.
"Thành thật xin lỗi cậu chủ rất nhiều, mong cậu bỏ qua!"
"Không sao, dì không sao là được rồi! Tôi có việc phải đi trước nên không nói với gì nữa, tôi đi đây!"
Cao Anh Quân cũng không kiểm lại tờ giấy trên tay mà vội vàng đi ra bên ngoài, người giúp việc lặng lẽ nhìn theo bóng lưng của anh khuất dần sau cánh cửa mà lòng thấy tội lỗi vô cùng.
Tay cầm bản hợp đồng trên tay, lúc này bà ta mới có thể nhìn rõ hơn thứ mà Trương Trúc Hy và Dương Bạch Dao muốn có được là gì.
Đôi mắt trợn tròn nhìn vào bản hợp đồng trên tay, cả người bà ta run rẩy khi nhìn thấy thấy bí mật của Cao Anh Quân và Nguyệt Hương Lan, cả người như một chỉ đứng một chỗ mà run lên, bà ta không thể tin vào mắt mình được vì thứ bà ta nhìn thấy lại cực kỳ quan trọng và nguy hiểm.
"Nào, mau đưa nó cho tôi đi!"
Dương Bạch Dao thấy tình hình đã ổn thỏa thì hài lòng đi đến bên cạnh bà ta, nhìn dáng vẻ sợ sệt của bà ta thì cũng biết đã có thêm một người nữa biết được sự thật sau cô ta.
Dương Bạch Dao cười khẩy rồi thì thầm vào tai bà ta, giọng nói không trầm cũng không cao, nhẹ nhàng tựa gió bay nhưng lại khiến bà ta sởn gai ốc.
"Xem ra bà cũng nhiều chuyện quá mức rồi đó, nhớ phải im lặng đấy có biết không.
Nếu chuyện này bị bại lộ ra ngoài thì tôi sẽ khiến bà sống đủ khổ đến những ngày tiếp theo đấy!"
Nói rồi, Dương Bạch Dao liền giật lấy bản hợp đồng trong tay bà ta rồi quay người rời đi, người giúp việc bị cô ta làm cho sợ hãi, đôi chân mềm nhũn mà khụy xuống sàn, trên trán cũng toát đầy mồ hôi.
"Cô ta..
đáng sợ quá!"
Bà ta chưa từng nhìn thấy một Dương Bạch Dao đáng sợ như lúc này, vẫn là khuôn mặt đó, dáng người đó, giọng nói đó nhưng lại khiến bà sợ đến nhũn người.
Bên này, trợ lý cầm theo hai bản hợp đồng hôn nhân trên tay rồi đi đến máy hủy giấy tờ, theo hướng điện thoại quay đến, tờ giấy rơi xuống rồi bị xé ra từng mảnh vụn li ti rơi khay chứa trong suốt, sau đó cậu trợ lý liền rời khỏi khung hình điện thoại.
Cao Anh Quân hài lòng khi nhìn thấy hai bản hợp đồng đều đã biết thành những mảnh vụn và được trợ lý đốt ngay trước mắt, trên tay cầm chiếc điện thoại quay lại quá trình hủy bản hợp đồng rồi gửi cho Nguyệt Hương Lan.
Vì biết cô muốn chắc chắn rằng anh đã hủy bỏ nó nên anh mới dùng cách này chứ thật ra, việc hủy bỏ một bản hợp đồng giao dịch hay hợp tác cũng không cần thiết phải cùng đến máy xé và lửa.
"Chúng ta làm vậy có quá lắm không, giám đốc?"
Cậu trợ lý nhìn bản hợp đồng đã bị đốt thành tro mà ngẩng đầu lên nhìn vị giám đốc hào soái đứng nhìn vào điện thoại mà lên tiếng.
Lần đầu tiên làm chuyện này nên cậu có chút bỡ ngỡ.
"Không sao, không sao, cô ấy sẽ vui thôi!"
"Anh có hiểu tôi hỏi gì không vậy?.."
Cậu trợ lý ngơ ngác nhìn Cao Anh Quân, trong câu hỏi cậu nào nhắc đến Nguyệt Hương Lan hay một ai khác mà nghe cách anh nói chuyện lại nhắc đến 'cô ấy' khiến cậu cũng chỉ đành bó tay, đôi mắt anh như đã bị keo 520 dán chặt vào màn hình không rời được.
Mặt khác, Nguyệt Hương Lan ngồi trên xích đu tại một công viên mà nhìn những đứa trẻ nhỏ lon ton cùng nhau vui đùa trên bãi cát trắng, tâm trạng cô đã dịu đi phần nào và cũng bớt suy nghĩ linh tinh.
Tiếng chuông vang lên kiềm theo dòng tin nhắn và một clip được Cao Anh Quân quay lại, cô tò mò bấm vào xem thì nhìn thấy cảnh anh hủy bỏ bản hợp đồng, trên dòng tin nhắn hiện trên khung chat.
"Yên tâm rồi chứ? Đừng buồn nữa nhé!"
Nguyệt Hương Lan bật cười rồi nhanh chóng phản hồi lại tin nhắn anh vừa gửi qua.
"Yên tâm rồi ạ!"
"Vậy thì tốt rồi, em đang ở đâu? Hôm nay em có đi làm không đấy?"
Cao Anh Quân liền trả lời lại khiến cô rất bất ngờ, như thể anh đã soạn sẵn trước tin nhắn này và chỉ chờ thời gian để gửi thôi.
Nguyệt Hương Lan cũng không suy nghĩ niềm mà gõ bàn phím lên tiếng.
"Em đang đi làm."
"Vậy sao?"
"Dạ, thôi em làm đấy nhé, tạm biệt!"
Nguyệt Hương Lan lại tiếp tục nói dối anh thêm lần nữa, vì cô muốn ngồi một mình nên không biết làm phiền anh bận công việc nhưng trong lòng đã yên tâm hơn phần nào vì bản hợp đồng đã bị hủy bỏ.
Một khi bản hợp đồng bị hủy bỏ thì giữa anh và cô đều không còn là vợ chồng trên hợp đồng hôn nhân nữa mà giữa hai người chỉ còn là người yêu của nhau chứ chưa phải là vợ chồng hợp pháp.
Nhưng như vậy cũng tốt, bản hợp đồng biến mất thì cô sẽ không sợ người trong gia đình anh nghi ngờ nữa, lại càng có thể khiến Dương Bạch Dao dừng chuyện tình yêu mù quáng này lại, một công đôi chuyện thì có làm sao chứ.
Nhưng có lẽ cô vẫn đã sai khi bản hợp đồng vẫn còn trong tay Dương Bạch Dao, cô ta vẫn luôn đắc ý và tự tin sẽ chiếm được tình cảm của anh khi biết giữa Nguyệt Hương Lan và anh không có mối quan hệ gì cả, giữa cả hai chỉ bị bản hợp đồng hôn nhân ràng buộc mà thôi.
Vic thế Dương Bạch Dao sẽ dùng chính bản hợp đồng này để kết thúc tất cả, sớm muộn gì người ta anh cũng sẽ biết, chi bằng cứ dùng bản hợp đồng hôn nhân làm theo kế hoạch của cô ta như vậy cô ta lại càng thuận lợi hơn trong việc đẩy ngã Nguyệt Hương Lan ra khỏi ngôi nhà của Cao Anh Quân..