Hôn Nhân Không Tình Yêu - Vị Vũ

Tần Du vừa mở cửa liền đối Từ Trác Dư điên cuồng hét lên: ” Cậu sao bây giờ mới đến!”

” Thật xin lỗi, vừa rồi có người hẹn mình, không có biện pháp từ chối.” Từ Trác Dư cười làm lành nói.

” Là vị hôn phu kia của cậu?” Tần Du lập tức thành bộ dạng bỉ ổi, cười mờ ám nói.

Từ Trác Dư không để ý tới nàng, bước thẳng đến nhà ăn.

” Cậu là đồ lạnh nhạt! Người ta làm cơm đợi cậu cả đêm mà cậu lại làm thế với tôi!” Tần Du muốn phát điên.

Bên này, Từ Trác Dư đã ngồi ở trước bàn ăn một miếng, bày ra biểu tình rất hưởng thụ, đối Tần Du dựng thẳng ngón tay cái, ” Hương vị vẫn ngon như vậy!”

Tần Du nhất thời hóa thành một cái đầm xuân thủy: ” Quan gia là nói tiểu nữ sao ~~”


Hai giây sau, giống như bị chính mình ghê tởm rồi lại bình thường, Tần Du nghiêm chỉnh nói, ” Nói chính sự, mới vừa rồi là họ Tiếu mới cậu hả? Anh ta biết sinh nhật của cậu? Đối với cậu còn rất để ý nha.”

” Ân, em trai của mình nói cho anh ta.” Từ Trác Dư tiếp tục cúi đầu ăn mất mặt, như là vừa rồi bộ dáng ăn no ở nhà hàng cao cấp kia đều là giả vờ.

” Ai, nhà cậu có thể đối tốt với cậu như em trai thì thật tốt.” Tần Du thở dài.

Gia đình Tần Du cùng gia đình Từ Trác Dư là hàng xóm, hai người tuổi xấp xỉ nhau, là bạn, sau khi đến trường lại cùng học thẳng đến khi Từ Trác Dư đi du học, cho nên nàng đối với tình huống của gia đình Từ vẫn là thực hiểu biết. Nàng cũng là bằng hữu tốt nhất của Từ Trác Dư, ngay cả việc bị bắt đám cưới, Từ Trác Dư cũng là báo cho nàng đầu tiên.

Hai người chí hướng giống nhau, đều ghi danh y khoa, Tần Du ở trong nước tốt nghiệp liền học đại học rồi đến bệnh viện thực tập, cuối cùng chọn khoa chỉnh hình, Từ Trác Dư là được Tần Du tiến cử mới tới bệnh viện này. Mà Tần Du còn mấy tháng nữa sẽ tốt nghiệp trở thành bác sĩ chính thức.

Mẫu thân Tần Du đau lòng Từ Trác Dư tuổi còn nhỏ đã mất mẹ, từ nhỏ đã bảo Tần Du chiếu cố cậu nhiều hơn, mà đây cũng tựa hồ trở thành thói quen của nàng.

Từ Trác Dư ăn xong, không khỏi cảm thán nói, ” A, bạn bè như thế, chồng còn gì cầu. Chỉ sợ lão công tương lai của cậu sẽ biến thành bình dấm chua a.”


” Lão công tương lai a, ” cô gái lớn tuổi Tần Du u oán nói, ” Tương lai, tạm thời không cần lo lắng T^T”

” Kỳ thật nếu nửa đường không xuất hiện cái tên họ Tiếu kia, mình nói không chừng sẽ lấy cậu.” Tần Du oán hận nói.

” Cậu từ nhỏ liền nhìn thấy khuôn mặt mình, lại nhìn cả đời sau này, sẽ không sợ chán sao?” Từ Trác Dư cười nói.

Kỳ thật Từ Trác Dư cũng mong đợi có cuộc sống cùng với Tần Du, chính là cậu chưa có từng nghĩ tới cùng với Tần Du tạo thành gia đình, bởi vì nữ nhân giống như nàng, đáng giá có được một tình yêu hạnh phúc cùng hôn nhân tốt đẹp.

Mà cậu cùng nàng, hoàn toàn không có tình yêu.

Bởi vì hai người giống như song bào thai quen thuộc lẫn nhau.

” Từ Trác Dư,” Tần Du cho tới nay đều gọi họ tên của cậu, ” Mình biết cậu lần này chịu ủy khuất, bác trai bác gái cũng quá cứng rắn, mình hy vọng tên họ Tiếu kia có thể đối tốt với cậu, nhưng nếu hai ngươi không hợp, cùng lắm thì ly hôn. Không ai gả cho cậu, mình ủy khuất một chút cũng được!” Tần Du nắm chặt tay kiên định nói.

” Ân, thật không sai, rất đàn ông!” Từ Trác Dư đánh một quyền lên tay Tần Du.

Cậu rất cảm kích, Tần Du là người ngoài nhưng có thể cấp tinh thần cho cậu, ủng hộ cậu.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận