Hôn Nhân Không Trọn Vẹn


Cố Bách Vũ đến nơi đã được chỉ dẫn , vừa bước xuống xe lại nhìn thấy cửa mở tan hoang , không một bóng người , dường như bọn họ đã bắt đầu chuyển đi đến nơi khác .
Anh đi vào bên trong căn nhà , mùi máu xộc vào mũi khiến anh khó chịu nhíu chặt mày , nhìn vũng máu chưa khô ở trên sàn , đáy lòng trỗi dậy nổi bất an khó tả , cả cơ thể run rẩy.
Vết máu này….

Là của tiểu Vũ sao ?
Bàn tay siết chặt thành quyền , anh không dám tưởng tượng được những gì đã xảy ra với cô.
Đôi mắt Cố Bách Vũ trở nên đỏ ngầu , gân xanh nổi lên thể hiện sự tức giận đến cực điểm của anh .
“ Mau ! Lập tức đuổi theo Mộ Thư Nhiên, bằng mọi giá phải tìm được con khốn đó cho tôi ! “
Đám người vệ sĩ nhanh chóng nhận lệnh , lập tức lái xe truy vết Mộ Thư Nhiên .
Bên cạnh đó , Lộ Lục Quân theo điều tra được liền nhanh chóng chạy đến nơi Mộ Thư Nhiên đã đưa cô đi nhưng lại nhận được một cuộc điện thoại khác
“ Alo ? “
“ Lộ Lục Quân, anh có phải không muốn cứu con gái của mình phải không ? “
Hắn nhíu mày , tay siết chặt vô lăng “ Mày muốn cái gì ? “

Lam Bách Ngôn bật cười “ Tao đã cho mày thời hạn thả anh em của tao ra, có vẻ mày nghĩ tao không dám làm gì con gái mày ? “
Dứt lời , đầu dây bên kia truyền đến giọng nói của một đứa trẻ
“ Ba , ba ơi , Dao Dao sợ.

Dao Dao sợ lắm “
Nghe thấy giọng nói của con gái , hắn dường như mất đi lí trí , tức giận quát tháo “ Mẹ kiếp, mày muốn làm gì con bé ? “
Lam Bách Ngôn cười khẩy “ Tao nói rồi , nếu như mày không thả người thì tao đành tiễn nó về thế giới bên kia ! Tao cho mày thời gian là 1 tiếng , đưa người đến bến cảng, nếu không đừng trách tao độc ác ! “
Bên kia nhanh chóng tắt máy , Lộ Lục Quân tức giận mất khống chế , hắn liền bị mất tay lái đâm thẳng vào bên lề đường , đầu đập vào vô lăng , chất lỏng ấm nóng từ đầu chảy xuống.
……
Mộ Thư Nhiên đem Lam Nhược Vũ đến cạnh bến cảng , trói cô bên cạnh một chiếc ca nô , dùng dậy xích buột chặt cổ tay, dây xích nối liền với mỏ neo , dường như nếu mỏ neo thả xuống biển thì Lam Nhược Vũ cũng theo đó mà rơi xuống theo .
Đứng bên cạnh Mộ Thư Nhiên là một đám đàn ông cao to , nhìn Lam Nhược Vũ với ánh mắt thèm thuồng.
Nhược Vũ đưa mắt nhìn Mộ Thư Nhiên , giọng nói yếu ớt “ Cô….

Cô sẽ không được sống yên đâu ! “
Mộ Thư Nhiên bật cười “ Tôi không sống yên vậy thì cô sẽ được sống tốt sao ? Lam Nhược Vũ , cô hết đường để trốn thoát rồi.

Ngay cả Bách Vũ cũng không cứu được cô đâu ! “
“ Tôi làm ma cũng sẽ không tha cho cô ! “
“ Vậy thì xuống dưới mà làm ma đi ! Nhưng trước khi để cô chết thì tôi sẽ giúp cô tận hưởng những khoái cảm, để cô chết trong vui sướng ! “
Cô ta vẫy tay ra lên , đám đàn ông phía sau từng bước tiến về Lam Nhược Vũ , những ánh mắt ghê tởm dán chặt vào cơ thể cô .
Lam Nhược Vũ nhìn đám người đó , cười khinh thường “ Các người nghĩ , nếu như động vào tôi, các người sẽ sống được sao ? “
“ Mộ Thư Nhiên chỉ xem các người là quân cờ thế mạng của cô ta thôi , nếu như tôi chết thì các người và cả cô ta cũng sẽ không sống nổi.

Cho nên tôi khuyên các người nên suy nghĩ lại”

Mộ Thư Nhiên bật cười “ Lam Nhược Vũ, sắp chết đến nơi rồi mà cô vẫn còn sức để nói quá nhỉ ? Cô nghĩ bọn họ sẽ nghe lời của cô sao ? Ngây thơ quá đấy ! “
“ Mau lên , chơi chết cô ta cho tôi ! “
Đám người đàn ông nở nụ cười đầy biến thái dần tiến về phía cô , Lam Nhược Vũ lùi về phía sau , lùi đến mức chỉ còn một chút nữa là sẽ rơi xuống biển .
“ Cô nên ngồi yên hưởng thụ khoái lạc đi , nếu không sẽ chết sớm đó ! “
Pằng .
Tiếng súng từ phía sau vang lên , một viên đạn nhanh như bay ghim thẳng vào đầu của một tên đàn ông trong đám người kia , tên đó nhanh chóng ngã xuống, hành động này khiến đám người kia sợ hãi mà lùi lại , đồng loạt nhìn về phía sau .
Lộ Lục Quân gương mặt đẫm máu , tay cầm súng chỉa về phía đám người đó , lạnh lùng
“ Thả cô ấy ra ! “
Mộ Thư Nhiên quay đầu nhìn người vừa bắn ra viên đạn đó , kinh ngạc “ Sao anh lại tìm được tới đây ? “
“ Tốt nhất mau thả Nhược Vũ ra , nếu không đừng trách tôi ra tay độc ác ! “
Cô ta bật cười “ Lộ Lục Quân , cô ta đâu có yêu anh ? Dựa vào cái gì anh phải cứu cô ta ? Người cô ta yêu là Bách Vũ , không phải anh ! Anh không oán giận gì cô ta sao ? “
Lộ Lục Quân im lặng không đáp , ánh mắt nhìn về Lam Nhược Vũ đang chật vật nằm trên đất.

Lòng lại đau nhứ cắt .
Hắn cười lạnh “ Dù cô ấy không yêu tôi thì tôi vẫn một lòng yêu cô ấy ! “
“ Anh quả thật là thâm tình đấy , nhưng anh có nỡ vì tình yêu mà bỏ con gái của mình không ?”
Một giọng nói từa phía xa vang lên , Lam Bách Vũ tay cầm súng , tay ôm Quân Dao trên tay , từng bước đi đến trước mặt hắn .
Lộ Lục Quân nhíu mày “ Thả con bé , tôi giao người cho cậu ! “

“ Dựa vào cái gì tôi phải tin anh ? “
Mộ Thư Nhiên nhìn hình ảnh trước mắt , môi nhếch lên “ Ngày càng thú vị rồi đây ! “
Cô ta lùi về sau , tiến đến chỗ của Lam Nhược Vũ , tay túm người lôi cô đứng dậy
“ Thiếu tá Lộ ! Anh chọn đi , giữa cô ta và con gái , anh muốn cứu ai ? “
Lộ Lục Quân lần đầu tiên rơi vào tình cảnh khó xử này , hắn đưa mắt nhìn Quân Dao lại nhìn Lam Nhược Vũ.

Cả hai người, hắn đều cần !
“ Lục Quân , hãy cứu Dao Dao ! Cầu xin anh ! “
Cẩn Y cùng Liên Thành chạy đến , chứng kiến cảnh này , lòng Cẩn Y lại tràn ngập lo lắng
“ Hãy cứu con , làm ơn.

Hãy cứu lấy con bé ! “


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận