Hôn Nhân Mạnh Mẽ: Sếp Tha Cho Tôi Đi

“Trác Khiêm!” Ông Đồng đột nhiên gọi con trai của mình, tư lệnh La tuổi tác đã cao, danh hiệu khắp người, khi còn trẻ cũng đào tạo ra không ít người trụ cột, có thể không đắc tội thì thôi đi.

Phu nhân Đồng giờ phút này không quan tâm cái gì nữa chỉ chú ý vào tình huống Bùi uyên đang kiểm tra thân thể cho Phục Linh, thấy Bùi Uyên kiểm tra xong, lập tức đi đến nóng nảy hỏi: “Giáo sư Bùi, nha đầu Mạnh rốt cuộc có em bé không?”

“Xin phu nhân yên tâm.” Bùi Uyên cười một tiếng: “Thân thể Mạnh tiểu thư rất khỏe mạnh, em bé cũng không có vấn đề gì, không có gì lo ngại.” Nói xong, trong mắt Bùi Uyên tỏa ra khí lạnh, nhìn chằm chằm tên đàn ông kia nói: “Không biết tiên sinh đây học y ở đâu? Chẩn đoán một người phụ nữ có thai hay không cũng không xong? Nếu tôi là anh, chắc lúc này đã nhảy lầu tự sát lâu rồi.”

Thì ra tên đàn ông này là tên lừa gạt, lời ác độc như thế mà cũng nói ra được.

Trong lòng Phục Linh rất hồi hộp, thiếu chút nữa là nhảy dựng lên hoan hô.

“Đồng tiên sinh, thân thể vị hôn thê của anh không có vấn đề gì, tôi đi trước, có chuyện gì lập tức cho người tới tìm tôi, nhất định tôi sẽ đến ngay lập tức.”

Đồng Trác Khiêm trầm ngâm một hồi rồi nói: “Cảm ơn.”

Trái tim Bùi Uyên đột nhiên chấn động, có thể được đại thiếu gia nhà họ Đồng cảm ơn, không thể nói là trên mặt dát vàng, vội vàng nói: “Không cần cảm ơn, khi nào cần thì gọi tôi là được rồi, tôi còn có chuyện, bữa tiệc này tôi không tham gia được nhưng lúc kết hôn tôi nhất định tham gia.”

Đồng Trác Khiêm cười một tiếng: “Luôn luôn nghênh đón.”

Thấy mọi chuyện đã ổn thỏa, Mạnh Thiệu Đình đứng dậy, lạnh lùng nói: “Chàng trai này, những lời cậu nói đã tổn hại danh dự của con gái tôi, phỉ báng gia đình người lính, hậu quả cậu cứ chờ đó đi, về nhà xem kết quả như thế nào, lệnh triệu tập của tòa án rất nhanh sẽ đến tay cậu.”

Sắc mặt anh ta trắng bệch, bất lực nhìn La Mạn Nghê, lại thấy cô ta quay đầu đi, không nhìn anh ta.

“Nhưng mà ――” Mạnh Thiệu Đình tiếp tục nói: “Nếu như cậu có thể nói ra ai là người đứng sau chủ mưu cho cậu, tôi sẽ suy xét lại chuyện này!”

Âm thanh cao ngạo, giọng điệu khí phách.

Lòng La Mạn Nghê chậm một nhịp, đi tới bên cạnh La Miễn nói: “Anh họ, anh sẽ không khai em ra?”

La Miễn cười lạnh, trong mắt lóe sáng một tia sáng không tên nói: “Anh không dám!”

“Cái gì mà người chủ mưu? Người nào có thể làm chứng tôi phỉ báng? Chẩn đoán sai không được sao?”

Ha ha!! Đáy lòng Phục Linh có chút kích động, bỗng nhiên đứng lên, ánh mắt sắc lạnh nhìn chằm chằm anh ta nói: “Vậy anh có biết một chẩn đoán sai lầm của bác sĩ sẽ để lại hậu quả gì hay không? Chỉ dựa vào câu nói này của anh cũng đã mất đi tư cách làm bác sĩ rồi!”

Choáng thật, hãm hại tôi, không nhìn xem tôi ăn cái gì lớn lên!

“La tiểu thư ――”

Một tiếng kêu lên làm mặt La Mạn Nghê xanh như tàu lá chuối, lập tức quát lớn: “Từ Nhật Bản về đây tham gia tiệc đính hôn của anh Trác Khiêm, giờ thì tốt rồi, bị anh phá hủy như vậy, còn không mau nói xin lỗi với anh Trác Khiêm.”

Phục Linh rất muốn hành hung con đàn bà này, cô đã cùng Đồng Trác Khiêm đính hôn rồi mà con đàn bà hở chút là anh Trác Khiêm, lại muốn khiến cho cô hiểu lầm mẹ gì rồi?

Phục Linh cười cười, sâu trong đáy lòng nói: cũng may là bản thân hiểu rõ Trác Khiêm chắc chắn sẽ không coi trọng loại ngươi ngu ngốc đần độn vcl~ này.

“Cô La không hổ là nhân vật 3B.” Phục Linh cười xinh đẹp nói.

La Mạn Nghê căm ghét người phụ nữ này đoạt vị hôn phu của mình, sắc mặt không tốt hỏi: “Có ý gì?”

“Nếu nói 3B ――” Phục Linh trì hoãn giọng nói, nhìn Đồng Trác Khiêm cười híp mắt, nhẹ nhàng nói: “3B là, có nghĩa là ―― đần độn ngu ngốc cô chấp, chúc mừng cô, toàn bộ cô đều chiếm hết rồi.”

Xung quanh mọi người đều im lặngg, trong lòng ai ai cũng đồng loạt cảm thán, những lời này cũng thật là *** quá tăng lực rồi.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui