Editor: Xám
Đối phương nhắm vào tập đoàn Chính Phát, hay là Chiến Li?
Hay là, hai người đều có?
Diêu Hữu Thiên nói cô ấy bị người khác đánh ngất trên hành lang?
Nếu lời cô nói là sự thật, vậy có phải chứng tỏ tất cả những chuyện này đều là cái bẫy đối phương thiết kế?
Trước hết để Diêu Hữu Thiên có quan hệ dính líu đến Chiến Li, tiếp đó khiến anh nghi ngờ Diêu Hữu Thiên.
Trong lòng anh hận Diêu Hữu Thiên, lúc Chính Phát gặp chuyện, Cố thị tuyệt đối sẽ không giúp đỡ tập đoàn Chính Phát nữa.
Bây giờ nhìn lại, tất cả đều tiến hành rất thuận lợi, tay của đối phương, thật sự vươn ra rất dài.
Chỉ là, tất cả những điều này, đều là suy đoán của anh.
,
Vẫn còn một khả năng khác. Diêu Hữu Thiên thật sự có quan hệ với Chiến Li, đối phương có lòng đối phó với Chiến Li, bèn đối phó với cả Diêu Hữu Thiên ——
Suy đoán này, khiến vẻ mặt anh lạnh lẽo, ánh mắt sâu thẳm quét vè Diêu Hữu Thiên, bên trong hoàn toàn cao thâm khó dò.
Diêu Hữu Thiên cũng đang tự hỏi, những vấn đề liên tục gần đây rốt cuộc xuất phát từ đâu.
Có điều điều cô nghĩ là, tại sao xảy ra chuyện lớn như vậy, anh và ba đều không ở đây?
Hiện giờ, trên công trường đã xảy ra án mạng. Cho dù vật liệu xây dựng của Hồng Cảnh đúng là có vấn đề, nhưng nếu như tập đoàn Chính Phát không lập tức sử dụng thì sao?
Vì sao đối phương tính chuẩn được bọn họ sẽ dùng lúc nào, hơn nữa còn dùng lúc Hồng Cảnh xảy ra vấn đề? Hơn nữa còn liên quan đến mạng người?
Tất cả những chuyện này, đều quá trùng hợp.
Khi suy nghĩ những điều này, hai người đã xuống thang.
,
Chưa kịp phản ứng, người đã bị mấy người đẩy một cái.
“Mấy tên gian thương này, các người hãy trả lại tính mạng của chồng tôi đi.”
“Gian thương. Trả lại tính mạng đi.”
“Các người đều không chết tử tế được.”
Thì ra vào lúc đoàn người Diêu Hữu Thiên đi lên xem hiện trường. Người nhà của đối phương đã đến thêm mấy người, tâm trạng của bọn họ đều hết sức kích động. So với sự cố ở khu nghỉ dưỡng Vân Khởi lần trước, thái độ của những người này đều kịch liệt hơn nhiều.
Lần này, ngay cả cảnh sát cũng không ngăn những người này lại được.
“Các người tránh ra.” Cảnh sát muốn ngăn người, mấy người trong đó lại thoát ra khỏi cánh tay cảnh sát, vươn tay về phía Diêu Hữu Thiên.
,
Trong khoảnh khắc Cố Thừa Diệu cau mày, cảm thấy người Diêu Hữu Thiên bị người ta xô đẩy vài cái.
Diêu Hữu Thiên không để ý, gần như sắp ngã xuống. Đối phương còn muốn ra tay, Cố Thừa Diệu nhìn dáng vẻ chật vật của cô vươn tay ra, bảo vệ Diêu Hữu Thiên trong lòng mình.
Ánh mắt lạnh lẽo không chút khách khí quét về phía những người thân ra tay.
“Cảnh sát đã tới lấy chứng cứ, nguyên
//