Hôn Nhân Thế Kỷ Trọng Sinh Tiểu Kiều Thê Ngọt Ngào


Chìm xuống ___!

Tiếp tục chìm xuống ___!

Thời Kiều Nguyệt hoàn toàn bất lực, cô ấy nhanh chóng bị dòng sông nuốt chửng.


Sở Minh Hạo nhớ rất rõ ràng, cô từng là vô địch bơi bướm ba năm liên tiếp ở thành phố Thâm Quyến, nhưng anh không thể tưởng tượng nổi.


Ba năm trước, cô ly hôn đã đến Hoh Dongli cao nguyên Thanh Hải-Tây Tạng, ở đó dạy học ba năm!

Cũng chính ba năm này, cô gái miền Nam yếu đuối không thể thích nghi với khí hậu, bị vấn đề về tim.


Lúc rơi xuống nước, cô chưa kịp giãy giụa, tim đã co thắt mạnh toàn thân tê dại, không thể di chuyển cứ thế để cho nước sông chảy vào mũi.


Đèn pha của thuyền câu cá chiếu chính xác vào vị trí của cô, Thời Kiều Nguyệt nghe thấy tiếng sóng lớn do cánh quạt tạo ra, tiếng này kéo theo tiếng kia, như bước chân của thần chết vậy! !.

.


Ầm một tiếng!

Mười hai giờ đêm, chuông nhà thờ nhỏ gần đó vang lên, Kiều Thời Nguyệt tuyệt vọng nhắm mắt…

Cô thua rồi!

Cô chết dưới ngọn sóng hung tàn dưới cầu Han Gang…

**

“Khụ khụ!”

Người phụ nữ ho sặc sụa, mơ màng mở mắt, một khuôn mặt giống Sở Minh Hạo hiện lên trước mắt.


Anh ta môi màu đỏ rực, vẫn còn dấu vết mờ mờ sau khi hôn, nhìn thấy cô tỉnh lại, hai gò má anh ta chuyển sang màu đỏ đáng ngờ.


“Sở.

.

…”

Cô gần như vô thức gọi tên, nhưng bộ quân phục ngạo nghễ trên người đàn ông trước mặt tức khắc nhắc nhở cô.


Anh ta không phải là Sở Hạo Minh!

“Thời Kiều Nguyệt, đừng sợ, có tôi ở đây….

.

Đừng sợ….

.



Người đàn ông cởi bỏ bộ quân phục trên người mặc cho cô.



Nhưng toàn thân của cô trở lên bất động, tức khắc ngây người, cảnh này không phải là cảnh Sở Mộ Tuấn trước khi chết sao?

Chẳng lẽ cô trọng sing rồi?

Đúng vậy, người trước mặt chính là em trai của Sở Minh Hạo cùng cha khác mẹ - “Sở Mộ Tuấn”, con riêng của phu hào miền bắc Sở Kiến Nghiệp, tốt nghiệp trường quân sự rồi sau đó bị phân công đến đơn vị quân sự ở Hoh Dongli.


Ba năm trước, Thời Kiều Nguyệt không chịu nổi tin đồn yêu đương của Sở Minh Hạo sau kết hôn, bực tức đòi ly hôn, một mình đến Hoh Dongli, và sau đó gặp đước Sở Mộ Tuấn lúc đó đang là đại uý.

Trong mắt anh ta, cô chỉ là một giáo viên dạy học ở nông thôn, sau này tiếp xúc thường xuyên mới biết, cô là vợ cũ của anh trai mình.


Hóa ra cô đã từng đấu tranh gay gắt cho cuộc ly hôn ở Bắc Kinh, giữa cô và Sở Minh Hạo cuối cùng đã xảy ra chuyện gì, Sở Mộ Tuấn không biết, nhưng để cho một người phụ nữ đã từng ở bên cạnh mình ra đi tay trắng, anh trai của anh ta thực sự không phải là đàn ông!

Sau đó, cô ở lại Hoh Dongli dạy học ba năm, vô tình nhận được một cuộc điện thoại từ xa của Kim Xán Xán tại chốt biên giới quân sự, biết được anh trai Thời Sầm Tinh vì tội tài chính mà bị bắt giam.

Cô hoảng sợ, kiên quyết muốn trở về Bắc Kinh cứu người, dù cho Thời Sầm Tinh không có quan hệ máu mủ với cô, anh ta chỉ là con nuôi của cha cô.


Sở Mộ Tuấn không nói gì, đưa cô ra khỏi Thanh Hải, kết quả là hai người chưa ra khỏi cao nguyên, đã bị một kẻ săn trộm đuổi giết, trong lúc trốn chạy cô rơi xuống sông Khố Tắc, anh ấy cứu cô lên, ngay sau đó bị kẻ săn trộm đến bắn vào đầu, chết tại chỗ!

Tuy nhiên lúc này, Sở Mộ Tuấn lại ngồi ngay trước mặt Thời Kiều Nguyệt, mặc bộ quần áo quân phục cho cô mày mắt sống động, như loài hoa cánh bướm trên thảo nguyên.


“Cậu.

.


…”

Cô không nhịn được vươn tay sờ má cậu ấy, trên đó vẫn còn đọng lại nước, nhưng vẫn cảm nhận được nhiệt độ nóng bừng bừng trên thân thể của cậu ấy.


Cậu ấy không chết, cậu ấy là người sống!

“Kiều Nguyệt, em…”

Sở Mộ Tuấn cúi đầu, mặt đỏ bừng.


Từ khi cô đến Hoh Dongli dạy học, cậu ấy ái mộ cô ba năm, nhưng cô là viên ngọc trong lòng bàn tay của đại gia miền Nam Thời Quân Minh, người kế thừa ngân hàng An Nam.


Anh ta là con riêng không dám mong chờ sự quan tâm của cô.


Nhưng không ngờ rằng! !



Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận