Trời sài gòn, sáng nắng chiều mưa, mấy hôm nay trời chuyển, Bơ nó phát sốt. Mặc dù cho nó uống hạ sốt 2 lần rồi.
- Thôi Quân ạ, mày ẵm con đi, tao gom ít đồ cho con đi viện thôi, thế này tao lo quá.
- Ừ, mày để tao, mày gom đồ đi.
Nó vơ vội ít bĩm, rồi mấy cái quần áo, cùng thằng Quân đưa Bơ đi viện.
Sau khi sét nghiệm và lấy máu, Bơ được chẩn đoán là sốt siêu vi, phải nhập viện.
Phòng bệnh viện cái giường bé tí, nên thằng Quân đành trải chiếu ngủ dưới nền.
Đêm Bơ lại sốt, thằng Quân cũng dám ngủ đâu, cứ chạy ra vào giặt khăn lau cho Bơ.
- Mày ngủ tí đi Yến, ôm con sớm giờ rồi.
- Thôi mai tao ngủ bù cũng được, mày ngủ đi, mai còn đi học.
- Thôi tao xin nghỉ ít hôm, mình mày trông sao được, lỡ mắc ỉa rồi sao đi.
- Tao bồng vô toilet lun.
- Mày định để con tao ngửi *ứt mày à.
- Thế đéo nó chui ra từ đâu.
- Thì nó chui ra gần chỗ đó thôi. Thôi nói nhiều, mày ngủ đi.
- Ừ tao chợp mắt tí.
Vì buôn bán rồi vừa chăm con nữa nên nó khá mệt mỏi, nói là chợp mắt tí mà nó ngủ quên lúc nào ko hay. Giựt mình dậy, nó thấy thằng Quân ôm con bơ trong tay, nằm dựa vào thành giường ngủ ngon lành. Thật sự đời này được mấy ông chồng như thằng Quân chứ. Thương vợ, thương con nữa, nó thấy mãn nguyện lắm. Những chuyện thằng Quân làm cho nó cũng khiến con tim bé nhỏ của nó rung rinh.
.....
Hôm nay nữa là đủ 5 ngày Bơ nằm viện, Quân đi làm giấy ra viện sẵn mua đồ ăn cho nó.
- Mày ăn đi, tí rồi còn về.
- Mày nuôi heo hả Quân, lúc ở viện giờ toàn ăn là ăn thôi.
- Lịt pẹ, con tao chăm rồi, con ỉa tao cũng chùi đít rồi, con ngủ tao cũng ru rồi, mày làm đéo gì đâu, có ăn thôi cũng ko chịu.
- Chịu, chịu cái đéo. Con đau đi viện mà con mẹ hắn ú lên là thế đéo nào. Sao tao lấy chồng được.
- Mày lấy cái đéo gì nữa, có chồng rồi còn ham hố.
- Chồng đúng nghĩa á, là phải yêu đương rồi lên giường chịch á.
- Á đìu, ko yêu thì giờ yêu đi, yêu tao đi, tao là mẫu đàn ông tốt để mày dựa dẫm cả đời được mà. Còn chịch thì về sửa soạn sạch sẽ sắp sung sướng. Chịch thôi mà, cần đéo gì giường.
Nó trố mắt, há miệng to ra nhìn thằng Quân.
- Phải mày ko vậy Quân, hay vào đây âm binh âm khí vất vưởng nó nhập mày rồi hả.
- Nhập, nhập cái đéo gì.
Nói rồi thằng Quân lại nắm tay nó, sát vào mặt nó.
- Tao nói thật Yến ạ, ko biết từ bao giờ tao lại thấy nếu vắng mày bên cạnh tao cứ thấy thiếu thiếu, đi học mà cứ nhớ mày, lo ko biết mình mày ở nhà với con Bơ xoay xở ra sao nữa. Mỗi lần đi mua gì cũng nghĩ tới món mày thích, tối lại tao sợ mày nhọc nên cố ru con Bơ cho mày ngủ. Hay là mày với tao làm 1 gia đình thật nhá, mày cứ yên tâm giao tương lai mẹ con mày vào tay tao. Mày cứ yên tâm giao hạnh phúc cả đời mày vào tay tao nhá?
Nó nhìn thằng Quân chăm chú. Tỏ tình kiểu này thì bỏ mịa nó rồi, mà đúng thật nó cũng có tình cảm với thằng Quân mà. Lửa gần rơm kiêu gì chả bén. Yêu hắn cũng tốt thôi, đẹp trai, hiền lành, biết lo gia đình, vậy thì còn gì bằng.
Thằng Quân lại siết chặt tay nó.
- Mình là gia đình đúng nghĩa nhá, tao nguyện nắm tay mày đi hết Thanh Xuân.
- Hết Thanh Xuân ko, hay đến Ngã Tư Sở buôn mịa tay tao rồi.
- Thật đấy, tin tao đi.
- Được, tao sẽ giả ngu tin mày 1 lần.
Thằng Quân chồm lên hôn vào môi nó, nụ hôn đầu tiên của nó. Ko phải được thực hiện nơi lãng mạng thơm lừng, mà lại ngay cái phòng bệnh viện này, toàn mùi thuốc khử trùng. Nhưng thôi kệ, hôn ngọt thế nó cũng chấp nhận được.
.....
Thằng Quân đi đâu cũng nắm tay nó" cho dù 1 bên ẵm con nhưng tay kia vẫn nắm tay nó. Nó thấy mọi người chỉ trỏ, họ nói rằng vợ chồng son tình cảm quá. Ai nói gì nói,nó ko quan tâm, nó thích là được.
Bơ gần 1 tuổi rưỡi rồi, nay mới được dẫn đi ăn kem ở siêu thị. Thằng Quân chụp nhiều ảnh của nó và Bơ lắm. Ko khí gia đình đang đầm ấm hạnh phúc vậy đó, tiếng điện thoại làm gián đoạn ko khí ấy.
- Tao nghe đây Trang.
[...]
- Đang đi với thằng Quân. Sao khóc?
[...]
- Ko sao, cứ nói đi. Mày đang ở đâu.
[...]
- Ok tao tới liền.
Nó dập máy toan phóng đi, thằng Quân ngăn lại.
- Mày đi đâu đó Yến?
- Con Thảo gặp chuyện, mày cho con Bơ về trước nha.
- Mày vứt chồng con mày ở đây ko sợ con khác nó rinh à.
Con Yến khóa môi thằng Quân bằng 1 nụ hôn nhanh như chớp.
- Con nào dám, tao giết mày trước.
- Tổ bố nó cũng đéo dám lun. Đi cẩn thận nhá.
- Tao biết rồi.
.....
Nó đến quán trà sữa của bọn nó, thấy con Trang và con Thảo ở đó, nó xáp vô liền.
- Tao đến rồi đây, sao khóc.
Con Trang kể lại sự việc.
- Con Thảo phát hiện người yêu nó có bồ mày ạ. Vô tình đọc được tin nhắn thôi mà tình cảm bỏ mịa.
- Đìu, tấp vô đánh nó đi.
- Tao nói rồi mà nó ko nỡ, nó yêu thằng đó lắm. Hơn 3 năm rồi còn gì.
- Vậy... vậy có mấy dụ... te tò te ko.
- Mày nghĩ yêu lâu thế có ko hả con ngu kia.
- Chờ tao uống miếng trà sữa cho bình tĩnh đã. Còn con Thảo nín đi xem nào, để tao nghĩ cách.
Nó mà muốn tập trung giải quyết chuyện gì thì phải bơm trà sữa vào mồm mới được. Nó nghĩ có khi nào máu nó toàn trà sữa ko nhỉ, lỡ lúc nó nguy kịch thì lấy trà sữa truyền vào à.
- Nín đi, ko khóc nữa. Nghe đây, mày lấy que thử thai 2 vạch đưa cho thằng đó, bảo có thai rồi. Nếu nó yêu mày sẽ cưới mày, còn ko nó chạy.
Con Thảo vẫn khóc, con Trang vẫn bén mồm lắm.
- Ê Yến, chứ hồi xưa mày đưa 2 vạch là thằng Quân cưới mày lun à.
- Chứ sao, thằng Quân của tao là đấng nam nhi đáng mặt nhất trên đời này mà.
Con Trang chề môi mà dài từ q.1 đến tận q.5.
- Quân của tao, nổi hết da gà.
- Thế mày dỗ nó hay mày khích tao. Thảo mày nín đi, lên tiếng xem nào.
Con Thảo sụt sịt.
- Tao sợ... sợ anh ấy bỏ tao.
- Bỏ thì kiếm thằng khác, đời còn dài trai còn nhiều, ko lo nhá.
- Nhưng tao yêu anh ấy lắm, bao nhiêu tình cảm, bao nhiêu tiền bạc, cả đời con gái tao cũng trao anh ấy hết... tao.. tao...
- Ngoan, tao thương mà. Mày yêu thằng đó, nhưng thằng đó có yêu mày ko, mày phải thử hiểu chưa. Còn cái que thử thai cứ để tao lo. Mạ lại hẹn ở đây nha.
Dỗ mãi rồi con Thảo cũng nín, bọn nó ngồi đó bàn kế hoạch lật mặt thằng người yêu của con Thảo