Lâm Tư Gia không ngờ mình sẽ gặp Xazor ở Châu Anh Thi Đan.
Khi đó là mùa hạ, cô làm xong dự án được nghỉ dài ngày, bèn nhận lời mời của một Alpha, không kịp chuẩn bị gì cùng cô ấy tới Châu Anh Thi Đan.
Alpha là một cô gái người châu Á, đẹp đến mức đầy tính công kích, mái tóc quăn màu đỏ rượu giống như sức sống hoạt bát của cô.
Sự chân thành và nhiệt liệt của Alpha khiến Lâm Tư Gia không thể chối từ.
Thế là trên xích đu, khi Alpha cúi xuống, Lâm Tư Gia không né tránh mà còn ngửa đầu, đón nhận nụ hôn thơm mùi rượu anh đào.
Môi của con gái mềm hơn, có vị chanh chua ngọt thanh thanh, đó là pheromone của cô ấy.
Trời chiều mỹ lệ phủ lên mái tóc màu đỏ rượu của cô gái, sáng chói đến mê muội.
Lâm Tư Gia nhắm mắt lại, để mình đắm chìm trong lồ,ng ngực mềm mại ấy.
Nụ hôn kết thúc, Lâm Tư Gia thở dốc gác cằm lên vai người phụ nữ.
Nước trong bể bơi lấp loáng, không hiểu sao cô lại ngẩng lên, nhìn thấy Xazor cầm ly rượu trên ban công, trông rất chật vật.
10 phút sau, Lâm Tư Gia được người phục vụ kính cẩn mời lên phòng khách quý trên tầng cao nhất, căn phòng xa hoa lại kín đáo đến mức không thể tưởng này chỉ mở ra cho những người có địa vị cao quý.
Cửa sổ thủy tinh to lớn có thể nhìn thấy cả khuôn viên, Xazor Burton đứng trước cửa sổ, thấy cô xuất hiện thì luống cuống hỏi: "Em muốn uống chút gì không?"
Lâm Tư Gia lắc đầu, tự nhiên và ung dung vén đuôi váy dài của chiếc váy đuôi cá, ngồi trên ghế ngắm cảnh, quan sát hồ nước xanh biếc.
Cô như một người bạn lâu năm hỏi gã: "Anh tới Châu Anh Thi Đan có việc à?"
Xazor ừ một tiếng, có phần gượng gạo, lại chợt nhận ra, vội vàng bổ sung: "Không phải là anh sai người giám sát em, nơi này là do thư kí hành chính sắp xếp."
"Em biết." Lâm Tư Gia cười, đung đưa đôi chân trần.
Phát hiện ánh mắt của Xazor, cô nói: "Giày cao gót không cẩn thận bị đứt quai nên phải đi chân trần."
Xazor lập tức rung chuông gọi người chuẩn bị một đôi giày mới cho cô, đợi người hầu mang vào rồi mới dè dặt hỏi: "Em có ngại không?"
Lâm Tư Gia sửng sốt nhìn đôi mắt xanh biếc của Xazor, đáp: "Có."
Bầu không khí trở nên xấu hổ, người phục vụ tinh ý đi ra ngoài, Xazor vẫn cư xử như thường: "Không sao, lát nữa em còn xuống dưới bơi, đi giày cao gót đúng là bất tiện."
Lâm Tư Gia cười, thật lòng và vui vẻ.
Cô cảm thán: "Xazor, những lời này trước kia anh sẽ không bao giờ nói.
Dù sao thì phu nhân của chủ tịch Burton, một cái bình hoa xinh đẹp cần phải ở yên một chỗ, ngoại hình và hành vi không được có bất cứ sai sót nào."
Xazor cúi đầu, ly rượu không biết đã bị gã lắc bao nhiêu lần.
Im lặng một hồi, gã khàn giọng hỏi: "Tư Gia, em có thể cho anh một cơ hội không?"
Bể bơi dưới lầu vang lên tiếng nước rất lớn, tiếng cười đùa cũng ồn ào náo nhiệt.
Lâm Tư Gia nhìn chằm chằm vầng sáng trên đá cẩm thạch lát sàn, đột nhiên nói: "Năm kết hôn với anh, em 19 tuổi."
"Em là một Omega điển hình được chế độ giáo dục của Liên Bang bồi dưỡng ra, tư tưởng đã bị thuần hóa trong tháp ngà, ngây thơ và khát vọng tình yêu, coi chuyện ghép đôi như cơ hội thay đổi cuộc đời mình lần hai.
Đương nhiên." Lâm Tư Gia cười: "Cũng là kiểu Omega mà anh ghét nhất, mềm yếu vô dụng, lúc độn,g dục không có Alpha thì không sống được."
"Không, Tư Gia." Xazor cuống quít giải thích: "Không phải như vậy ---"
"Chính là như vậy, đây là sự thật." Lâm Tư Gia không nhìn gã, bình thản nói tiếp: "Cái ngày đơn xin hôn nhân xứng đôi của em có kết quả, em vừa mừng vừa lo, em không tin là mình lại may mắn tới như vậy, mình có độ phù hợp những 89% với Xazor Burton."
Lâm Tư Gia ngẩng đầu đối mặt với gã.
Alpha trước mắt khoác lên mình bộ âu phục thiết kế xa xỉ, khí chất trưởng thành dần trùng lặp với thanh niên hơn mười năm trước: "Xazor Burton, ưu tú và điển trai biết mấy.
Hai Alpha hoàn hảo nhất trong hệ thống hôn nhân xứng đôi, Heinz Norman và Xazor Burton, em lại may mắn có được một người."
Xazor không nói được câu nào, bởi nét mặt Lâm Tư Gia lúc này không có bất cứ oán trách gì, thuần túy là sự hoài niệm tốt đẹp.
"Anh cho em thời thiếu nữ một giấc mộng, cho một Omega mồ côi không có bối cảnh không có thân phận đang học ở trường quân đội, nhờ ghép đôi mà có được một người chồng hoàn hảo." Lâm Tư Gia đứng dậy cầm cái ly đế cao bên cạnh, rót rượu anh đào cho mình: "Thực tế thì sau khi kết hôn, chúng ta đã có một thời gian có thể nói là hạnh phúc, anh còn nhớ không?"
Lâm Tư Gia cười cụng ly với Xazor, thoải mái thả lỏng người tựa vào quầy bar cùng gã: "Có lẽ là sau khi kết hôn anh cảm thấy mình nên có trách nhiệm, cũng có thể là khi đó anh mới vào hạ nghị viện, sự nghiệp đang phát triển, cũng có thể là Budo rời khỏi thủ đô.
Tóm lại là hai năm đó, em như sống trong mộng đẹp."
"Mỗi ngày về nhà anh sẽ mang cho em một bó hoa, nếu đi xã giao về muộn cũng sẽ bảo thư kí gửi tin nhắn dặn em không cần chờ, cuối tuần nếu có thời gian chúng ta sẽ nằm trong vườn hoa ngắm trời chiều." Lâm Tư Gia rủ mắt, đặt ly rượu xuống, lời nói bỗng nhẹ bẫng: "Có một ngày mùa đông, em nhớ rõ lắm, bởi hôm đó anh có bữa tiệc, 12 giờ mới về.
Chúng ta ở trong nhà ăn canh em hầm, đêm khuya anh ôm em ở trước cửa sổ ngắm tuyết, không biết sao hôm đó anh rất dịu dàng."
Lâm Tư Gia quay sang đối diện với gã, nhìn đôi mắt tĩnh lặng u tối mà xanh biếc của Alpha: "Không phải kiểu dịu dàng diễn kịch khi giao tiếp với người khác, anh thương yêu và cưng chiều hôn lên tóc em, lên mắt em, cũng vào đêm đó, chúng ta có Cyril."
Chua xót xộc lên khoang mũi, cổ họng Xazor nghẹn đắng, bởi gã biết, hai năm đó gã bận phát triển sự nghiệp nên cực ít về nhà, mà những tốt đẹp Lâm Tư Gia đang kể, chỉ là đền bù vì gã thấy áy náy.
"Nhưng tại sao anh không thể cứ mãi tốt với em như vậy chứ?" Đôi mắt Lâm Tư Gia ướt lệ: "Tại sao lại thay đổi? Hay phải hỏi, tại sao anh lại yêu Budo tới như vậy?"
"...!Tư Gia." Xazor đặt ly rượu xuống, gã rất muốn ôm cô, lại đã mất tư cách: "Anh và Budo đã hoàn toàn chấm dứt, anh và cậu ấy thật sự chưa từng đi quá giới hạn, anh thề với em.
Sau này cậu ấy cũng sẽ không xuất hiện trước mặt em nữa."
Lâm Tư Gia lắc đầu: "Nhưng vô ích thôi.
Xazor, em đã bị hai người làm tổn thương quá nhiều."
"Thật ra em rất hâm mộ Budo, vì sau khi anh ta trở lại." Bờ vai gầy yếu của Lâm Tư Gia được Xazor nhẹ nhàng ôm lấy, cô lại gần như không cảm nhận được sự run rẩy cầu khẩn mà bàn tay ấy đang truyền đạt, đối mặt với gã: "Anh ta chỉ cần đứng đó đã dễ dàng có được tình yêu và sự dịu dàng của anh.
Xazor, ngày anh ta trở lại, anh nói với em có cuộc họp khẩn cấp, anh có biết lúc nói dối, anh sẽ luôn sốt ruột kéo cà vạt không?"
Xazor run rẩy ôm cơ thể mảnh khảnh của Omega vào trong lòng.
Gã ôm chặt như vậy, cuống quít liên tục nói: "Anh xin lỗi, mình à, anh thật sự xin lỗi.
Em cho anh thêm một cơ hội cuối được không? Anh đã thay đổi, anh biết anh đã làm sai chuyện gì, chúng ta có thể bắt đầu lại được không?"
Lâm Tư Gia lại như không nghe thấy, tỉ tê: "Anh có biết ở sảnh tiệc Hoa Hồng, ngay trước mặt nhiều người như vậy anh nhận lời mời khiêu vũ với Budo làm em khó xử biết mấy? Anh cười với anh ta dưới ánh đèn, khiêu vũ cùng nhau, mà em thì như một con hề."
Lâm Tư Gia nghẹn ngào: "Anh có biết cái ngày anh tới chất vấn em báo cáo Budo phá hoại gia đình người khác em khổ sở tới mức nào? Em đã tưởng là anh tới chúc mừng em thăng chức."
Dường như cô không đứng nổi nữa, bị bao trùm trong bi thương vô tận: "Ngày cậu Sầm sinh Gia Hành bị chảy nhiều máu, nguyên soái run tay kí vào giấy khẩn cấp." Tiếng Lâm Tư Gia vỡ vụn nghẹn ngào, gần như không thành câu: "Anh có biết cái ngày em sinh Cyril em cũng mất nhiều máu không, khi đó anh ở đâu? Anh ở núi Nguyệt Ngõa ngắm trăng với Budo, thậm chí để tránh bị quấy rầy anh còn tắt EP, giấy khẩn cấp của em là cha anh chạy từ bộ quân sự tới kí tên."
Nước mắt thấm ướt đồ vét đắt đỏ của Xazor, gã chìm trong đau khổ và hối hận lớn lao.
Lần đầu tiên Xazor biết hóa ra trái tim có thể đau đến như vậy, đau đến mức không thở nổi, đau đến mức gã mất mọi sức lực và dũng khí để ôm Lâm Tư Gia.
"Khi đó em đau lắm Xazor, em thật sự cho là mình sẽ chết trên bàn sinh." Lâm Tư Gia lùi ra khỏi vòng tay gã, đôi mắt đẫm lệ của cô nhìn Alpha trước mặt: "Tại sao anh lại tàn nhẫn với em như vậy chứ? Rõ ràng vì để thông qua dự luật bảo vệ người tàn tật, anh có thể thức đêm họp suốt cả tháng, vì để có thêm nhiều đứa trẻ được vay tiền đi học mà anh đánh cờ với vô số bên, anh vô tư anh rộng lượng như vậy, tại sao lại không thể chứa được em?"
Ánh nắng chiếu vào qua ô cửa êm đẹp và ấm áp như vậy, Lâm Tư Gia lại thấy rét lạnh âm u.
Cô tự rạch phá ra tất cả nỗi đau của mình, quá trình ấy đau đớn lại sảng khoái.
Lâm Tư Gia không hề thục nữ chùi nước mắt trên mặt, sụt sịt nói tiếp: "Khi em kết hôn với anh, họ hâm mộ em lắm, anh cho em váy cưới hoa lệ, trang sức xa xỉ, còn có một hôn lễ như mơ.
Cái gì anh cũng có thể cho em, nhưng lại không chịu cho em chút tôn trọng và yêu thương." Lâm Tư Gia nói: "Chủ tịch Burton thậm chí còn không coi em như một người bình đẳng, Lâm Tư Gia chỉ là cô gái tô điểm cho thân phận của anh, là người phụ nữ phụ thuộc vào anh, là một Omega sẽ hi sinh mọi thứ để yêu anh, sinh con dưỡng cái cho anh."
Nước mắt rơi xuống mặt sàn, mặt Xazor cũng lạnh buốt.
Gã ăn mặc tinh xảo trang trọng như vậy, lộng lẫy tao nhã đủ để một giây sau có thể tham dự tiệc của giới thượng lưu, nhưng biểu cảm của gã lại chật vật như thế, chật vật như chó nhà có tang.
"...!Anh xin lỗi." Trong đôi mắt xanh biếc của Xazor là một đầm nước, gã khản đặc nói: "Anh ngu si lại ngạo mạn, được người ta nâng lên cao quá lâu mà mất đi sự đồng cảm.
Anh yêu em, lại mang tới cho em vô vàn tổn thương, anh biết giờ có nói những chuyện này không có ý nghĩa gì, chỉ là anh khao khát em."
Xazor thử bước một bước về phía cô: "Tư Gia, chỉ một cơ hội thôi, anh xin em có thể cho anh một cơ hội theo đuổi em được không?"
"Không thể, giờ em đã có người yêu, em rất thích cô ấy." Lâm Tư Gia nói: "Đạo đức của em không cho phép em ngoại tình, dù là tinh thần hay thể xác."
Xazor gần như bị chữ ngoại tình tinh thần này phá vỡ mọi phòng tuyến, gã cố níu lấy cơ hội cuối cùng: "...!Còn Cyril, Tư Gia, Cyril phải làm sao bây giờ?"
"Cyril ủng hộ mọi quyết định của em." Lâm Tư Gia lùi về sau một bước, cô quay đi: "...!Em đã cho anh rất nhiều cơ hội Xazor, nhưng sự thật chứng minh Omega đúng là quá ngây thơ yếu mềm.
Sự áy náy đền bù của anh sau khi em sinh Cyril lại khiến em quên đi mọi tổn thương anh gây ra, em đánh mất tự trọng tiếp tục ở bên anh 6 năm, từ bỏ công việc của mình, trở thành bà chủ gia đình, từng bước một đánh mất bản thân."
"Anh biết em nỗ lực bao nhiêu mới có thể bước ra không?" Lâm Tư Gia rất bình tĩnh nhìn gã, nhìn chủ tịch Burton luôn cao quý tao nhã khóc đến nhếch nhác trước mặt mình.
Cô nói: "Học tập lễ nghi mệt quá, em rất ghét mặc lễ phục xa hoa có mặt trong các loại họp hành, ghét việc làm một bình hoa im lặng không được lên tiếng, ghét người khác hâm mộ gọi em là phu nhân Burton, còn ghét." Lâm Tư Gia dừng lại, nói tiếp: "Em ghét nhất là Budo, có đôi khi em thật sự không hiểu rốt cuộc anh thích anh ta ở cái điểm gì."
"...!Budo chỉ là vì anh muốn chọc tức cha anh." Tay Xazor mất kiểm soát run rẩy, gã biết mình đang đánh mất điều quan trọng nhất của cuộc đời mình: "Dự luật huỷ bỏ hôn nhân xứng đôi cũng thế, chỉ là thủ đoạn đánh cờ chính trị."
"Vậy tại sao anh không giải thích với em? Bởi vì Omega không đáng để anh giải thích đúng không? Omega nhu nhược ngu ngốc làm sao mà hiểu được chuyện quan trọng sâu sắc của Alpha.
Thậm chí em từng chủ động hỏi anh, đáp án anh cho em là lạnh mặt với em." Lâm Tư Gia cười: "Những năm qua mỗi lần có hoạt động, ai cũng hả hê hỏi em, phu nhân Burton có biết là chủ tịch Burton lại thúc đẩy dự luật hủy bỏ hôn nhân xứng đôi không, sao ngài ấy lại muốn ly hôn với phu nhân như vậy, có phải phu nhân ở nhà không khiến ngài ấy vui lòng không?"
Không biết sao nước mắt của Lâm Tư Gia lại chảy xuống, cô không muốn nghe bất cứ giải thích nào của Xazor nữa: "Nhưng giờ em thật sự rất biết ơn anh, thật lòng biết ơn." Cô thô lỗ lau nước mắt: "Chế độ hôn nhân xứng đôi bị huỷ bỏ giải phóng toàn thể Omega, anh thấy không, trong những việc trọng đại, quyết định của anh mãi mãi chính xác."
Nước mắt một lần nữa lăn dài, rơi trên mu bàn chân Lâm Tư Gia.
Cô cầm ly rượu bên cạnh, hòa với nước mắt uống cạn trong một hơi.
Hít mũi thật mạnh, đặt ly rượu không xuống trước mặt Xazor, cô nói: "Tạm biệt ngài, chủ tịch Burton, chúc ngài tiền đồ như gấm, đường làm quan thênh thanh."
Xazor đỏ mắt, hỏi một câu cuối cùng: "Tư Gia, cuộc sống hiện giờ là điều em muốn à?"
"Vâng." Lâm Tư Gia nói: "Em hạnh phúc và tự do."
Cô quay người đi, càng đi càng nhanh, cuối cùng gần như là nhấc váy, chân trần chạy xuống cầu thang xoay tròn thật dài, không quay đầu lại, biến mất khỏi tầm mắt của Xazor.
Xazor im lặng đứng tại chỗ, cho đến khi trời tối mịt, gã mới uống ly rượu anh đào kia.
Vừa đắng vừa chát, đắng chát đến mức làm gã sặc, ho khù khụ như sắp ho ra nội tạng.
Cuối cùng gã quỳ rạp xuống đất, vùi đầu che giấu tiếng khóc khàn khàn đau đớn của mình.
Chủ tịch hạ viện Xazor Burton nỗ lực 10 năm thành công hủy bỏ chế độ hôn nhân xứng đôi, cuối cùng mai táng hôn nhân của chính mình.
_______________________________________________
Lâm Tư Gia còn yêu Xazor, đương nhiên rồi (ở thời điểm này), nhưng cô cũng yêu và trân trọng bản thân.
Nói đơn giản là ngu một lần thôi.
Có thể nếu Lâm Tư Gia trở lại bên Xazor gã sẽ rất trân trọng cô, nhưng tương lai ai biết trước được? Xazor đã làm tổn thương lòng tự trọng của Lâm Tư Gia vô số lần, ai đảm bảo được không có lần tiếp theo? Người ta nói giang sơn dễ đổi bản tính khó dời không phải không có lí do.
Chưa kể không phải Xazor tự nhận ra sai lầm, mà là khi Lâm Tư Gia hết hi vọng với gã rồi gã mới nhận ra, khi mà Heinz chửi gã như chó gã mới nhận ra, vậy đó có thật sự là đã biết lỗi không? Tại sao cứ phải để tới lúc gương vỡ rồi mới cố gắng hàn lại, mà hàn lại thì nó đâu còn là cái gương nguyên vẹn ban đầu nữa.
Ít nhất thì cuối cùng Lâm Tư Gia cũng có một gia đình hạnh phúc với cô gái Alpha kia, kết mỹ mãn.
Còn Xazor sẽ phải hối hận hết phần đời còn lại vì tư tưởng nông cạn và sự tự cao tự đại của mình.
Và Cyril chắc chắn sẽ không đi theo vết xe đổ của ông cha gia trưởng ngu si.
Tới đây là hết rồi mọi người ơi híc híc, hẹn gặp mọi người trong những bộ truyện khác nhé ~~~.