Editor: Aubrey.
Nói đến kỹ thuật chơi game của Tiểu Miêu, Tần Niệm An kết hôn với cô không phải là vì coi trọng kỹ năng chơi game của cô.
Chẳng qua là cậu mới chia tay, muốn tìm được người mới ngay lập tức, vừa lúc Tiểu Miêu đề nghị kết hôn với cậu.
Dù sao cũng chỉ là trong game, Tần Niệm An không nghĩ nhiều, cứ thế đồng ý.
Nếu như cậu biết trước Tiểu Miêu là người như vậy, còn lâu cậu mới chịu kết hôn!
[Tần Niệm An oan ức.jpg].
Cứ nghĩ tới đột nhiên mình biến thành một tên ngốc trong game Đế Hoang, Tần Niệm An thật sự rất muốn nổ tung ngay tại chỗ.
Cậu thở phì phò xem đi xem lại mấy tấm ảnh Tiểu Miêu thân mật với những người đàn ông khác, đột nhiên nhìn thấy một cái ID quen mắt.
"Anh! Anh nhìn cái ID này đi, không phải là tên tân binh mà anh kéo vào bang sao?" Tần Niệm An phóng to ảnh, đưa tới trước mặt Tần Tư Mộc.
Tần Tư Mộc đang tập trung ăn, lập tức nhìn qua, ID đứng cùng Tiểu Miêu đốt pháo quả nhiên là tên tài khoản của Lý Sơ Hạ.
"Phải, là anh ấy." Chỉ là, cậu không biết tại sao Lý Sơ Hạ lại tiếp cận Tiểu Miêu.
Tần Niệm An rất không vui nói: "Nhìn xem, bọn họ đang làm gì? Đó là pháo hoa phu thê đó! Chỉ cần đốt lên là toàn bộ người chơi đều thấy!"
Tần Tư Mộc gật đầu, cậu biết đây là pháo hoa phu thê: "Cho nên?"
"Rốt cuộc tên Không Say này muốn làm gì vậy? Lúc trước anh ta không ưa gì Tiểu Miêu, còn mua Hoa Tường Nam tặng cho anh, vậy mà mới qua có mấy ngày đã đi đốt pháo với người khác rồi.
Xí! Tra nam!"
Tần Tư Mộc: "..."
Tra nam trong miệng em là hôn phu của em đó, có điều...!Tần Tư Mộc cảm thấy trọng điểm của em trai mình hình như hơi sai rồi, lẽ ra phải tức giận vì vợ trong game của mình cắm sừng mình mới đúng chứ? Sao đột nhiên lại chuyển qua mắng người khác là tra nam?
Cậu biết là Tần Niệm An cho rằng Không Say đang để ý cậu, nên khi thấy Không Say thông đồng với người khác, Tần Niệm An đã tức thay anh trai mình.
Nhưng từ góc độ của Tần Tư Mộc, cậu biết rõ Không Say là ai, cũng biết Không Say không hề có ý gì với mình.
Hơn nữa, anh thông đồng với người khác chắc chắn không phải là để kết hôn, Tần Tư Mộc suy nghĩ, quyết định tối về sẽ hỏi Lý Sơ Hạ.
Còn Tần Niệm An thì không biết Không Say là ai, bây giờ cậu chỉ muốn chui qua màn hình điện thoại để cho tên kia một trận.
Thấy cậu mắng người dữ dội như vậy, Tần Tư Mộc tự hỏi không biết hôm nay Lý Sơ Hạ có hắt xì liên tục không.
Người gây hoạ là Lâm Vô Kỵ ngồi kế bên thì hoàn toàn không hiểu gì, thấy Tần Niệm An tức giận như vậy.
Anh nghĩ là Tần Niệm An bị chuyện của Tiểu Miêu chọc tức, vội an ủi: "Lúc trước cậu không biết Tiểu Miêu là loại người như thế nào, bây giờ thì biết rồi.
Chỉ cần kết hôn với người khác là được rồi, đừng giận nữa nha."
Được Lâm Vô Kỵ nhắc nhở, lực chú ý của Tần Niệm An lập tức chạy từ Không Say sang Tiểu Miêu.
Cậu xoa cằm suy nghĩ một hồi, đột nhiên hai mắt sáng lên nhìn Tần Tư Mộc.
[Anh ơi~ Anh ơi~ Tần Niệm An đáng yêu làm nũng.jpg].
Tần Tư Mộc bắn lại bằng một cặp mắt lạnh lùng: "Nói."
Tần Niệm An cười khà khà, nói: "Hay là, anh kết hôn với em đi."
Tần Tư Mộc: "..." Mấy đứa trẻ ngày nay bạo dữ vậy sao?
Tần Niệm An tiếp tục thuyết phục: "Anh xem, nếu như anh kết hôn với em, chúng ta không chỉ có thể làm mấy nhiệm vụ couple.
Anh cũng không cần lo lắng em trai cưng của anh bị người xấu lừa gạt nữa, hại em trai của anh bị tổn thương nặng nề, sầu não uất ức, cả ngày chỉ có thể lấy nước mắt rửa mặt..."
Tần Tư Mộc thầm trợn mắt trong lòng, tiếp tục xem em trai của mình diễn: "Cả ngày chỉ có thể lấy nước mắt rửa mặt, sau đó thì sao?"
Sau đó? Sau đó...!Tần Niệm An nhất thời không tìm được từ nào thích hợp để bổ sung, cậu không đùa nữa: "Em không quan tâm, anh là anh của em, anh nhất định phải kết hôn với em!"
Tần Tư Mộc thở dài, cậu không đồng ý ngay lập tức, chỉ nói: "Việc này để tối hẵng nói, bây giờ em tính tiền đi."
"! ! !" Tần Niệm An chợt nhận ra mình chỉ mới ăn hai miếng, tại sao người tính tiền là mình? Cậu cúi đầu, phát hiện con cua khổng lồ đã bị ăn hết sạch, một cái càng cũng không còn, mà nơi chất nhiều mai cua nhất là ở trên bàn của Lâm Vô Kỵ đang cười rất thoả mãn!
Ngày khai giảng đầu năm, Tần Niệm An tỏ vẻ làm việc gì cũng thật xui xẻo!
Chờ em trai ngốc của mình thanh toán xong, Tần Niệm An nói muốn về ký túc xá để xem bạn cùng phòng đến chưa.
Tần Tư Mộc và Lâm Vô Kỵ cũng về ký túc xá, chờ cuộc gọi của giáo viên hướng dẫn.
Sau khi trở về không có việc gì làm, Tần Tư Mộc quyết định hỏi Lý Sơ Hạ về chuyện của Tiểu Miêu.
Cậu mở WeChat, vốn định gửi cho anh tấm ảnh Không Say và Tiểu Miêu đang cùng nhau đốt pháo.
Nhưng do dự một hồi, cậu chỉ hỏi một câu: [Đang bận hả?].
Lý Sơ Hạ nhắn lại rất nhanh: [Cũng không hẳn, hôm nay em và Niệm An đến trường phải không? Mọi chuyện ổn thoả rồi sao?].
Tư Mộc: [Vâng! Xong cả rồi].
Tư Mộc: [À...!Gần đây anh có chơi game không?].
Sơ Hạ: [Có.
Ngày nào anh cũng chơi, bây giờ đã lên level 50 rồi].
Tư Mộc: [Anh thăng cấp nhanh thật, nhưng mà có một chuyện em muốn hỏi anh].
Tư Mộc: [Hình ảnh].
Tư Mộc: [Em không có nghi ngờ tình cảm của anh dành cho Niệm An, chẳng qua là cảm thấy...!Anh không nên qua lại với một cô gái có tính cách như Tiểu Miêu, tại sao anh...!Thân thiết với cô ta vậy?].