Editor: Aubrey.
Lý Sơ Hạ thật sự rất muốn cười ra tiếng, đang định chế nhạo cô gái này lợi dụng, chợt thấy Tần Tư Mộc đã đi trước một bước.
Đồng đội - Hoà Mộc: Dựa theo xác suất xuất hiện của trang bị, cô phải lấy ra ít nhất là một ngàn trang bị hiếm mới trao đổi được.
Đồng đội - Tiểu Miêu: Tôi không có hỏi anh, tôi hỏi anh Không Say mà!
Nghe giọng điệu này, xem ra không coi mình là người ngoài, Tần Tư Mộc cắn môi, cậu bắt đầu nổi giận.
Nếu bây giờ người xin Không Say trang bị là Niệm An, cậu sẽ không nói một chữ nào, nhưng Tiểu Miêu này là cái gì? Dựa vào cái gì đòi thân thiết với Sơ Hạ?!
Trên đời này, chỉ có Tần Niệm An mới có thể khiến cho cậu cam nguyện không xuất hiện trước mặt Lý Sơ Hạ thôi!
Tần Tư Mộc tự nhận mình là người ôn hoà, nhưng bây giờ cậu thật sự rất muốn nổ tung, tiếng gõ bàn phím của cậu bất giác trở nên nặng nề hơn.
Đồng đội - Hoà Mộc: [[ Tôi đã nói không cho cô, thì Không Say sẽ không đưa cho cô! ]]
Nhắn xong, Tần Tư Mộc nhanh chóng nhắn tin riêng cho Lý Sơ Hạ: [[ Em lấy danh dự của Niệm An ra uy hiếp anh, mau phối hợp với em! ]]
Nhận được tin nhắn, Lý Sơ Hạ vui đến mức bật cười, anh nghĩ chắc bây giờ Tần Tư Mộc không biết bản thân ấu trĩ đến cỡ nào.
Anh cũng đoán đợi lát nữa Tần Tư Mộc bình tĩnh lại, chắc chắn sẽ cảm thấy rất xấu hổ, có lẽ còn ngượng đến mức hận không thể tìm một cái lỗ để chui vào.
Có điều, anh rất thích biểu hiện này của Tần Tư Mộc, thật sự rất đáng yêu.
Vì thế, anh rất ngoan ngoãn nghe theo lời uy hiếp của cậu, nhắn lên giao diện trò chuyện: [[ Ừ.
Tôi nghe lời Mộc Mộc.
]]
Đồng đội - A di đà phật: [[ Ồ~ Đây là chốn linh thiên của nhà Phật, cấm thả thính nhau! ]]
Đồng đội - Đào hoa không có kết quả: [[ Ồ~ Giữa rừng hoa đào, không được phát thức ăn cho chó! ]]
Đồng đội - Đêm đen mù mịt: [[ Ồ~ Đêm hôm khuya khoắt như thế này, không được phép lái xe! ]]
...
Nhìn hàng loạt bình luận hả hê, trong đầu Tần Tư Mộc mới vang lên một tiếng rắc, thôi xong! Chắc chắn là đầu mình bị nước vào rồi, đột nhiên đi làm chuyện ấu trĩ bắt Lý Sơ Hạ phối hợp với mình, cho ra đoạn đối thoại như vậy, làm cho mọi người hiểu lầm.
Tần Tư Mộc vội kiểm tra số lượng thành viên trong giao diện trò chuyện, thấy không có Kim Triều Hữu Tửu, cậu mới nhẹ nhõm thở ra.
Nhưng từ tận đáy lòng, cậu vẫn cảm thấy lúng túng và thấp thỏm, cảm thấy cứ như mình đã làm chuyện có lỗi với em trai vậy.
Tần Tư Mộc vô cùng hoang mang, nhanh chóng giải thích.
Đồng đội - Hoà Mộc: [[ Tôi và Không Say chỉ là bạn thân thôi, nên anh ấy mới nghe lời tôi, chỉ có thế thôi.
]]
Đồng đội - A di đà phật: [[ Bần tăng hiểu~ Bần tăng hiểu mà~ ]]
Đồng đội - Đào hoa không có kết quả: [[ Hoa Hoa cũng hiểu~ Hoa Hoa cũng hiểu~ ]]
Đồng đội - Đêm đen mù mịt: [[ Đêm đen hiểu mà~ Đêm đen hiểu mà~ ]]
...
Tiêu rồi, càng tô càng đen.
Tần Tư Mộc bất lực đỡ trán, nhắn tin cho Lý Sơ Hạ: [[ Xin lỗi, tự dưng em kích động quá, lẽ ra anh không nên phối hợp với em.
]]
Không Say: [[ Vậy anh nên làm gì bây giờ? ]]
Hoà Mộc: [[ ...Đấm em một cái cho em tỉnh táo lại? ]]
Không Say: [[ Anh Bình An của em là người bạo lực như vậy sao? Cùng lắm chỉ véo mặt của em cho đến khi đã tay thì thôi.
]]
Tần Tư Mộc nghẹn họng, cậu định nói anh không phải là anh Bình An của em, có muốn véo cũng không nên véo mặt em.
Nhưng nói mấy lời này ra thì kỳ quá, cậu không còn cách nào khác, đành trầm mặc.
Lúc này, đội ngũ hai mươi lăm người đã giải tán, ngay cả Tiểu Miêu nằng nặc đòi trang bị cũng lẳng lặng rời đội, không biết có phải vì mất mặt quá mà lặng lẽ chuồn đi không.
Chỉ còn lại Không Say và Hoà Mộc đứng ở trong sa mạc, Hoà Mộc di chuyển tại chỗ, tựa hồ không biết nên đứng gần hay đứng xa Không Say.
Đột nhiên, Không Say gửi cho cậu một tin nhắn.
Không Say: [[ Mộc Mộc? Sao em im lặng thế? ]]
Hoà Mộc: [[ ...Sợ anh véo mặt em.
]]
Không Say: [[ Ha ha ha! Được rồi, được rồi, anh không véo mặt em đâu.
Có điều, vừa rồi anh đã ngoan ngoãn phối hợp với em rồi, bây giờ anh muốn nhờ em giúp anh một việc~ ]]
Hoà Mộc: [[ Giúp việc gì? ]]
Không Say: [[ Em giúp anh đưa mặt nạ phòng ngự Thần Long cho Niệm An đi, em ấy không biết anh đang chơi trò này, nên anh không tiện tự tay giao cho em ấy.
Bây giờ anh đưa cho em, rồi em đưa cho em ấy, đồng ý chứ? ]]