Hôn Quân Ta Tiểu Ngạo Thiên Cổ

"Bái kiến bệ hạ, Ngô hoàng vạn tuế vạn tuế vạn vạn tuết"

Lưu công công chỉ tay vào người của sòng bạc tứ phương, lớn tiếng quát: "Bọn họ lại dám hành thích bệ hạ, phạm vào tội đại bất kính! Bắt bọn họ lại cho tạp gia"

"Vâng!"

Người phía sau Lâm Bắc Phàm kéo xuống ngụy trang, tất cả đều là thị vệ đại nội võ công cao cường.

Mọi người trong sòng bạc vô cùng kinh hoảng, ngoài mạnh trong yếu nói: "Chúng ta là người Kim Tiền Bang, ngươi dám động thủ với chúng ta?"

"Kim Tiền Bang? Thiên Vương lão tử tới cũng vô dụng!"

Lâm Bắc Phàm phất phất tay: "Giết hết, một têncũng không để lại!"

"Vâng, bệ hạ"

Thị vệ đại nội không chút do dự ra tay.

Sau một lát, người sòng bạc chết sạch, sòng bạc cũng bị đập, toàn bộ khách vào sòng bạc đều chạy sạch.

Lâm Bắc Phàm giải quyết sòng bạc, khi đi ngang qua Bách Hoa phường hản lại dặn dò: "Đem thanh lâu kia phá luôn cho trẫm!"

Mọi người có chút bối rối: "Vì sao ngay cả thanh lâu cũng đập, bọn họ hình như không đắc tội người?”

"Bởi vì, những thứ này đều là thứ hại người rất nặng!"

Lâm Bắc Phàm lạnh lùng nói: "Con người luôn thích lấy nhỏ thắng lớn, mộng tưởng một đêm giàu có, cho nên mới thích đánh bạc! Đánh cược nhỏ thì có thể, nhưng nếu trường kỳ trầm mê trong đó, sẽ khiến người ta không nghĩ đến sản xuất, mất đi lý trí! Cuối cùng ầm ĩ náo gia đình ly tán, nhà tan cửa nát!"

"Thanh lâu cũng đồng dạng! Lâu dài trâm mê trong sắc đẹp, sẽ khiến người ta không tự kiềm chế được, sau đó dần dần trầm luân!"

"Hơn nữa, không có mua bán thì không có tệ hại, nếu như chuyện làm ăn lầu xanh thịnh vượng, sẽ hại rất nhiều người đàng hoàng rơi vào hồng trần, gây bất lợi cho dân cho nước!"

"Cho nên, vì sự thái bình của Đại Hạ, vì giang sơn vĩnh cố của Đại Hạ, dứt khoát đập phá toàn bộ, không để cho bọn họ lại gây họa cho bách tính!"

"Thì ra là thế, bệ hạ nói rất đúng!" Mọi người gật đầu.

Thật ra, còn có một nguyên nhân quan trọng, hai ngành nghề này đang cướp tiền của hắn.

Hắn giấu tiền tài trong dân chúng, để dân chúng giàu có hơn.

Nhưng mà, hai ngành nghề này đều làm việc bạo lợi không vốn, một cái lừa gạt chơi bẩn, cái còn lại chỉ giang rộng chân, không trả bất cứ giá nào, liền dễ dàng cướp. tiền từ trong tay dân chúng.

Cứ thế mãi, tất nhiên tài phú của quốc gia hắn sẽ giảm đi. Tài phú giảm sút, quốc lực cũng suy yếu.

Quốc lực suy yếu, chẳng phải thực lực của hắn sẽ bị ảnh hưởng sao?

Cho nên, Lâm Bắc Phàm há có thể tha cho bọn họ?

"Truyền lệnh của trãẫm xuống dưới, từ nay về sau, không cho phép bất luận kẻ nào, bất kỳ thế lực nào trong Đại Hạ cảnh mở sòng bạc và thanh lâu! Ai trái lệnh, giết không tha!"

Lâm Bắc Phàm lớn tiếng nói.

"Vâng, bệ hại"

Mọi người tiếp chỉ...


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui