Hôn Sai 55 Lần

" Anh làm sao mà biết em sẽ không chết? Hiện tại bụng em đau quá..."

Đường Thời thật đúng là không biết giải thích vấn đề này như thế nào đối với Cố Khuynh Thành, đành phải ngữ khí gượng gạo nói: "Anh nói em sẽ không chết chính là sẽ không chết, em thành thành thật thật trong toilet cho anh, đợi lát nữa anh đến anh gọi cho em."

Nói xong Đường Thời liền cúp điện thoại.

Sau đó anh bước vào siêu thị mua mấy túi băng vệ sinh, một lần nữa chặn lại một chiếc xe taxi, đi trường học Cố Khuynh Thành.

Anh tốt nghiệp từ sơ trung này nên quen thuộc nơi này, cho nên ngựa quen đường cũ liền đi tới ngưỡng cửa phòng rửa tay lấy điện thoại cầm tay ra gọi một cú điện thoại cho Cố Khuynh Thành: " Ra đây, anh ở cửa toilet."

Cố Khuynh Thành tạm dừng một chút, sau đó thanh âm thoáng có chút thương cảm nói: "Đường Thời, anh có thể tiến vào hay không? Em tê chân, có phần đứng không nổi."

Đường Thời nắm di động, hít sâu một hơi, cuối cùng cái gì cũng chưa nói, sau đó tắt điện thoại, lần đầu tiên trong đời anh vào toilet nữ sinh.

Thời điểm anh đưa một túi băng vệ sinh cho Cố Khuynh Thành, trên mặt trắng nõn hồng thành một mảnh, anh ném băng vệ sinh không nói câu nào xoay người rồi chạy lấy người, đi tới hai bước anh lại ngừng lại.

Một cô gái, ngay cả dì cả còn không biết thì sẽ biết dùng băng vệ sinh sao?

Đường Thời do dự một chút vẫn quay đầu hỏi một câu đối với Cố Khuynh Thành: " Biết dùng không?"

Cố Khuynh Thành mở túi ra hướng bên trong mấy túi băng vệ sinh màu sắc rực rỡ đóng gói xinh đẹp, sau đó hướng về phía Đường Thời lắc lắc đầu.

Quả nhiên là như vậy... Đường Thời thở dài một hơi, thanh âm cứng ngắc nói: "Mở ra một túi, từ bên trong lấy một mảnh ra, lót ở trên nội y là được."

Đường Thời nói xong câu đó trên mặt triệt để càng thêm hồng, anh hất mặt không nhìn tới Cố Khuynh Thành: "Xử lý xong nhanh đi ra cho anh."

Sau đó liền sải bước đi ra khỏi toilet nữ.

Đường Thời đợi ước chừng năm phút đồng hồ, Cố Khuynh Thành mới kì kèo mè nheo từ trong toilet đi ra, cô đứng ở ngưỡng cửa toilet, hai tay chắp sau lưng như thế nào cũng không chịu đi ra.

Đường Thời đứng ở cầu thang nhìn cô, ngữ khí không vui: "Cố Khuynh Thành, em ngốc ở nơi đó làm cái gì?"

Cố Khuynh Thành không nói gì.

"Em có đi hay không?"

Cố Khuynh Thành lắc lắc đầu.

" Anh đi đây..." Đường Thời không lưu tình chút nào xoay người bộ dáng thật sự muốn rời khỏi.

" Đường Thời..." Phía sau truyền đến thanh âm tội nghiệp của cô gái.

Đường Thời ngừng bước chân, nghiêng đầu sang chỗ khác nhìn ánh mắt Cố Khuynh Thành khóc đều đã sưng đỏ, bất đắc dĩ lắc đầu, cuối cùng bước tiếp bước chân đi tới trước mặt Cố Khuynh Thành: "Làm sao vậy?"

Lúc này Cố Khuynh Thành mới vểnh môi, từ từ xoay người trước mặt Đường Thời.

Đường Thời nhìn thấy phía sau váy Cố Khuynh Thành một đoàn đỏ, lúc này mới sáng tỏ toàn bộ, trong miệng anh hung dữ nói một câu: " Tại sao em phiền toái như vậy!" Sau đó liền cởi áo khoác mình buộc ở bên hông Cố Khuynh Thành, vừa vặn che giấu lại váy của cô.

Chuyện được giải quyết, Cố Khuynh Thành rốt cục mặt mày hớn hở: "Đường Thời, cám ơn anh."

Gương mặt cô tươi cười, thời điểm nói xong câu đó hướng về phía anh liếc mắt: "Đường Thời, có anh thật tốt, có phải sau này em có cái gì phiền toái đều có thể tìm anh hay không?"

Đường Thời nhìn cô gái tươi cười mềm mại như hoa, tâm nhộn nhạo, anh nhẹ nhàng gật gật đầu.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui