Hỗn Tại Tam Quốc Làm Quân Phiệt

" Ngao ~~ "Chỉ chốc lát sau, người Hung Nô vừa mới còn tuyệt vọng trong giãy dụa đã ầm ầm hoan hô rồi nhằm quân Hán bao vây chung quanh bắt đầu phản kích như triều dâng. Chủ tướng bỏ mình chẳng những khiến cho quân Hán mất đi chỉ huy, hơn nữa còn ảnh hưởng nghiêm trọng tới tinh thần. Phòng tuyến vốn là không thể phá vỡ từ từ trở nên lung lay như sắp sụp đổ.Trong lúc nguy cấp, một tên tiểu giáo quân Hán xông ra giương kiếm hét lớn: " Truyền lệnh ~~, hai đạo quân dựa vào nhau lui về đại doanh, hậu quân đổi thành tiền quân, kỵ binh đi sau chặn hậu ~~ rút quân!"Đạo quân Hán này không hổ là bách chiến tinh nhuệ. Vốn đã ở bên bờ thất bại, nhưng tiểu giáo hô to một câu liền lập tức ổn định hàng ngũ rồi tuân theo sự chỉ huy của tiểu giáo từ từ tập trung binh lực. Đội nỏ cứng cung dài giữ trận, đội thương dài chống ngựa và cầm thuẫn đi giữa, còn kỵ binh chặn hậu chậm rãi rút lui về đại doanh ~~Còn gã tiểu giáo kia ghìm ngựa hoành thương, tự mình đi đoạn hậu.Người Hung Nô thẹn quá thành giận định thừa dịp phản kích, nhưng lại bị quân Hán đánh cho đại bại, không đạt được gì mà còn hao tổn rất nhiều binh mã. Thấy quân Hán có thế tự trấn tĩnh như vậy, tuy chủ tướng bỏ mình mà không loạn thì Mã Dược đôi không khỏi phát ra một tia sáng kỳ dị. Nhất là tên tiểu giáo chỉ huy thực chắc chắn, rất có phong độ của Đại tướng càng làm cho Mã Dược âm thầm kinh hãi." Còn muốn chạy? Không có đường đâu!" Chu Thương đứng phía sau Mã Dược đột nhiên giận dữ giục ngựa múa đao xông thẳng đến chỗ tên tiểu giáo quân Hán kia: " Tiểu giáo kia, để mạng lại ~~ "Tiểu giáo quân Hán dĩ nhiên không sợ hãi, lập tức hoành thương chặn đứng Chu Thương đang xông tới." Xem đao!"Chu Thương hét lớn một tiếng, Đại Khảm Đao nặng nề trong tay không thèm biến chiêu cứ chém thẳng xuống đầu tiểu giáo quân Hán. Lưỡi đao sắc bén xé không khí phát ra tiếng rít chói tai. Đao pháp của Chu Thương là từ vô số cuộc chiến đẫm máu mà thành, dùng sức cực mạnh như xẻ núi mở đường. Mỗi chiêu mỗi thức đều ẩn chứa sát khí vô cùng đáng sợ ~~Vẻ mặt tiểu giáo quân Hán rất bình tĩnh không hề thay đổi. Nguồn tại http://TruyệnFULL.vn" Khai!"Đúng lúc Đại Khảm Đao của Chu Thương khó khăn lắm mới bổ trúng thì tiểu giáo quân Hán đột nhiên hét lớn một tiếng, cây thiết thương trong tay như con rắn độc xà đâm thẳng vào tay Chu Thương đang giữ cuối Đại Khảm Đao. Đại Khảm Đao trong tay Chu Thương cũng bị bật lại. Lực lượng điên cuồng như thác đổ dội ngược về nện thẳng vào ngực Chu Thương. Chu Thương chỉ cảm thấy bên tai ông một tiếng thì cả người như bị đập dẹp lét không thở nổi nữa~~" Bình!"Chu Thương đang cảm thấy hít thở không nổi thì cây đại thiết thương của tiểu giáo quân Hán lại thừa thế quét tiếp nặng nề dộng mạnh xuống lưng Chu Thương. Chu Thương hộc một tiếng há mồm phun ra một búng máu. Còn thiết giáp trên lưng đã bị gõ nát bấy. Thân hình cường tráng ở trên lưng ngựa lảo đảo hai lần suýt nữa ngã lộn nhào xuống ngựa." Hô ~~ "Khi hai ngựa đã vượt qua nhau thì Chu Thương không dám vòng lại đánh nữa mà vội giục ngựa quay về. Tiểu giáo kia liền lập tức hoành thương, uy phong lẫm liệt bảo vệ cho đội hình cũng không đuổi theo. Trong trận của Mã Dược, Hứa Chử, Điển Vi đồng thời giận dữ, muốn giục ngựa xuất chiến lại bị Mã Dược cản lại. Cú Đột muốn thi triển tài bắn đánh lén, cũng bị Mã Dược ngăn cản.Chỉ trong chốc lát thời gian, hơn tám ngàn tàn binh quân Hán do tiểu giáo chỉ huy đã lui về tới đại doanh. Lúc đó thì lửa cháy đã sớm tàn còn khói mù cuồn cuộn cũng đã tản đi. Nhìn khắp chiến trường ngổn ngang đầy những thi thể, trong không khí tràn ngập mùi máu tươi nồng nặc làm cho người ta cảm thấy muốn ói ~~" Chúa công." Hứa Chử hừ một tiếng rồi nói lớn: " Tiểu giáo này đả thương tướng quân Chu Thương, vì sao không để cho mạt tướng đi làm thịt hắn?"" Làm thịt hắn? Không, tại sao phải làm thịt hắn!"Mã Dược cười lãnh đạm thản nhiên quay đầu, chỉ thấy Vu Phu La có đám quý tộc Hung Nô và đội hộ vệ mấy trăm Thiết Vệ đang nổi giận đùng đùng giục ngựa xông đến. Một nụ cười tà ác nở trên môi Mã Dược rồi quay sang Hứa Chử, Điển Vi và Cú Đột nói: " Các ngươi nghe cho kỹ lời bản tướng quân nói ~~ Chúng ta không phải muốn giết người Hán. Mà là ~~ người Hung Nô!"..." Tự Thứ Vương!" Vu Phu La rốt cục đi tới trước mặt Mã Dược vung roi ngựa trong tay giận dữ chỉ Mã Dược. Lớn tiếng quát hỏi: " Mới vừa rồi vì sao không thừa dịp thế hợp công quân Hán? Tùy tiện để cho quân Hán thong dong rút đi không nói, còn làm hại bản Thiền Vu hao tổn vô ích mấy ngàn dũng sĩ, ngươi rốt cuộc là có ý gì?"Hữu Anh Vương Nô Nhi Khất càng khẩn trương hỏi: " Tự Thứ Vương, không phải là ngươi muốn tạo phản sao?"" Tạo phản!" Mã Dược đột nhiên ngửa mặt lên trời cười lớn: " Tạo phản? Ha ha ha ~~ "Nô Nhi Khất bị cười đến ù tai, thẹn quá hóa giận nói: " Tự Thứ Vương. Ngươi cười cái gì!?"" Cười cái gì? Ha ha ha ~~ "Mã Dược cười chưa dứt tiếng thì cánh tay phải cũng lặng lẽn giơ lên cao. Tám ngàn thiết kỵ đứng sau lưng Mã Dược liền hô hoán xông lên vây quanh Vu Phu La, mười mấy tên quý tộc Hung Nô cùng với mấy trăm Thiết Vệ. Trong giây lát tiếng cười của Mã Dược đột nhiên dừng lại lớn tiếng quát to: " Điển Vi đâu?"Điển Vi vòng tay sau lưng rút đôi đại thiết kích giữ ngang trước người. Lớn tiếng đáp: " Có mạt tướng!"Vu Phu La rốt cục ý thức được nguy hiểm, lớn tiếng quát to: " Tự Thứ Vương, bản Thiền Vu đối đãi ngươi không tệ. Ngươi thật muốn tạo phản sao?"" Tạo phản?" Mã Dược lãnh đạm nói: " Không, Bản tướng quân không hề tạo phản, mà tạo phản chính là người Hung Nô các ngươi!"" Bản tướng quân?" Vu Phu La nghiêm trang nói: " Ngươi là người Hán ~~ hay người Ô Hoàn!"" Bản tướng quân dĩ nhiên là người Hán!"" Ngươi rốt cuộc là ai?"" Bản tướng quân chính là Hộ Ô Hoàn Trung Lang tướng của đế quốc Đại Hán ~~ Mã Dược!"" Mã ~~ Dược!?" Vu Phu La cũng lạnh sống lưng nheo mắt hỏi: " Mã ~~ đồ phu!?"" Đại Thiền Vu nhìn cho kĩ, Bản tướng quân thật sự đã giết không ít người, trong đó đặc biệt người Hồ càng nhiều. Nhưng mà còn xa mới xứng đáng với danh xưng đồ phu." Mã Dược nói đến đó thì vẻ mặt bắt đầu hung tợn hơn mà lạnh lùng nói: " Điển Vi ~~ thịt hắn!"" Tuân lệnh!"Điển Vi hét lớn giục ngựa phi đến chỗ Vu Phu La.Vu Phu La vội vàng trốn vào trong trận của quân Thiết Vệ lớn tiếng quát: " Tự Thứ Vương, ngươi sẽ hối hận! Coi như ngươi có thể giết bản Thiền Vu, nhưng hai vạn thiết kỵ của bản Thiền Vu cũng sẽ không tha ngươi!"" Hai vạn thiết kỵ?" Mã Dược lãnh đạm nói: " Đại Thiền Vu, hai vạn thiết kỵ sẽ nhanh chóng hôi phi yên diệt (tan thành tro bụi). Còn Đại Hung Nô quốc của ngươi cũng mau chóng không tồn tại nữa. Đại Thiền Vu đi đường cho khỏe. Các vị Vương gia Đại Hung Nô, các tướng quân đi đường cho khỏe, ~~xin thứ lỗi cho việc Bản tướng quân không đưa tiễn!"...Tấn Dương, đại sảnh nghị sự phủ Thứ Sử Tịnh Châu.Thứ Sử Tịnh Châu Đinh Nguyên đang ngồi ở án đọc binh thư, chợt thấy ngoài cửa có bóng người chợt xuất hiện, Lữ Bố đã đi thẳng vào." Hài nhi ra mắt nghĩa phụ."" Con đứng lên đi." Đinh Nguyên mỉm cười nói: " Phụng Tiên đi vội như thế hẳn là có việc gì quan trọng?"Lữ Bố nói: " Bẩm nghĩa phụ, đích thật có đại sự phát sinh."" Hả?" Đinh Nguyên biến sắc hỏi: " Chuyện gì?"Lữ Bố nghiêm nghị nói: " Thám mã mới báo về, Trương Hoán tướng quân chỉ huy đại quân hai vạn năm ngàn người chinh bắc cùng năm vạn phản quân Hung Nô kịch chiến tại bình nguyên Hà Sáo đã đại bại. Trương Hoán tướng quân cùng tả, hữu Tư Mã tất cả đều bỏ mình. Hai vạn đại quân bản bộ cũng chết và bị thương vô số, chỉ còn hơn tám ngàn tàn binh đang cố thủ đại doanh."" A! Cái gì?" Đinh Nguyên thất kinh, đột nhiên đứng dậy nói thất thanh: " Lại có chuyện này sao? Trương Hoán tướng quân chính là lão tướng nơi sa trường, quân bản bộ cũng đều là tinh nhuệ trải qua trăm trận, làm sao lại thảm bại như thế?"Lữ Bố nói: " Hài nhi đang tăng thêm thám mã đi thăm dò, không lâu sẽ có tin tức xác thật truyền về."Đinh Nguyên nói: " Trương Hoán tướng quân bỏ mình là không phải chuyện đùa. Mau chuẩn bị chạy tám trăm dặm mộ ngày hỏa tốc trình báo triều đình, người đâu~~ "Một tên thân binh lên tiếng bước vào, cao giọng nói: " Có tiểu nhân."Đinh Nguyên vội thảo một thư cấp báo giao tận tay thân binh trầm giọng nói: " Mau đưa tin này chạy tám trăm dặm một ngày chuyển về Lạc Dương, trình tấu lên thiên tử ~~ "" Tuân lệnh."Thân binh tiếp nhận thư, lĩnh mệnh đi....Cuộc chiến Hà Sáo rốt cuộc cũng lắng xuống.Vừa mới kịch chiến với quân của Trương Hoán nên tàn binh Hung Nô tuy có gần hai vạn kỵ binh, nhưng phần lớn trên người mang thương tích và kiệt sức. Càng tệ hại hơn là Vu Phu La cùng với tất cả tướng lãnh cao cấp Hung Nô cũng đã bị Mã Dược một lưới bắt hết. Mất đi chỉ huy càng khiến cho người Hung Nô không chịu nổi một đòn.Ba ngàn kỵ binh quân Hán thuộc hạ của Mã Dược và năm ngàn kỵ binh Ô Hoàn cũng xứng với danh Hổ Lang Chi Sư. Nhất là hơn một ngàn quân Thiết Kỵ doanh của Hứa Chử lại càng như hổ giữa đàn dê tựa như một thanh đao sắc bén xông pha chém giết trong trận Hung Nô, khiến cho đại quân Hung Nô bị chia cắt bị đánh cho thất điên bát đảo ~~Dưới mũi thương kỵ binh quân Hán, lưỡi búa và những trận mưa tên của kỵ binh Ô Hoàn, kỵ binh Hung Nô giống như cỏ dại bị cắt ngã rạp từng mảng. Trên bình nguyên thây nằm ngổn ngang khắp nơi, máu chảy hành suối ~~ Căn bản là không phải trận chém giết, mà từ đầu chí cuối là cuộc tàn sát triệt để!Đến lúc mặt trời lặn xuống sau rặng núi phía tây thì cuộc tàn sát chém giết đẫm máu lạnh lùng rốt cục đã kết thúc. Đại quân bốn vạn người Hung Nô theo Vu Phu La xuất chinh gặp thảm họa diệt vong. Chỉ còn không đầy năm ngàn kỵ binh khốn khổ chạy trốn. Nhưng vận mệnh của bọn họ đã sớm xác định, cho dù có chạy về đến Thiền Vu Đình thì sao nào? Thiên hạ to lớn nhưng không còn chỗ cho người Hung Nô an thân lập nghiệp nữa rồi!


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui