Hôn Thê Siêu Cấp Hủ Nữ Của Tổng Giám Đốc FULL


Tối đó như đã hẹn, hắn đưa cô đến khách sạn mà cha đã đặt trước
Hạ Liên Tâm mua rất nhiều váy áo, trong đó có 1 bộ cô vừa nhìn đã ưng ý
Váy maxi 2 dây màu trắng được thiết kế khá tinh tế, giúp cô khoe trọn bờ vai gợi cảm
Nhân viên khách sạn nhìn thấy cô và hắn đi cùng, đoán được ngay họ là ai liền nhanh chóng hướng dẫn căn phòng đã được đặt trước
Lúc này, điện thoại của tổng giám đốc reo lên.

Hắn nhấc máy
Đầu dây bên kia, Thượng Quan Hùng lên tiếng
Cha đã chuẩn bị những thứ cần thiết rồi, 2 đứa hãy tận hưởng đi
Cha không đến hay sao?
Ai da, ta và lão già kia lớn tuổi rồi.

Hơn nữa cũng phải cho các con không gian riêng.

Cứ thoải mái đi, nhớ ...!đừng có làm con dâu ta tức giận đó - trước khi cúp máy, ông không quên buông lời đe doạ
Thượng Quan Thiên Kỳ thở dài, nhìn vào màn hình điện thoại tối đen mà cảm giác mình đang bị tính kế

Hạ Liên Tâm đi bên cạnh tò mò hỏi
Sao thế?
Cô cứ thoải mái đi, hôm nay ngoài chúng ta thì chẳng còn ai nữa đâu
Hạ tiểu thư giảo hoạt cười, mân mê đôi hoa tai kim cương
Chắc là đã chuẩn bị căn phòng cao nhất và có tầm nhìn đẹp rồi.

Nếu đoán không lầm thì bữa ăn với ánh nến lãng mạn đang được bày trí sẵn chờ chúng ta
Họ vừa đi vừa nói.

Quả đúng như cô miêu tả không lệch đi đâu được.

Thượng Quan Thiên Kỳ nhìn cô có vẻ hứng thú
Hạ tiểu thư hình như rất am hiểu
Cô cười đắc ý - Lần nào đi xem mắt, cha mẹ tôi cũng đều chuẩn bị như thế, quá quen rồi
Khi bữa ăn lãng mạn được đem lên, cô bắt chéo chân nho nhã nhìn ngắm bàn ăn đẹp mắt.

Không quên nhìn nhân viên phục vụ rồi nói
Nơi này không tồi, lần sau có lẽ sẽ đến nơi này để dùng bữa
Nhân viên mỉm cười cúi đầu rồi lui ra.

Cửa phòng đóng lại, không gian trở nên yên ắng
Hạ Liên Tâm nhìn ngắm khắp nơi, khi chắc chắn được không có camera theo dõi thì bắt đầu lộ nguyên hình
^^^đón xem tập mới nhất trên Mangatoon^^^
Cô dùng chân cởi bỏ giày cao gót sau đó ngồi xếp bằng trên ghế mệt mỏi ngã ra phía sau
Mỗi lần đi đâu cũng đều phải diễn, mệt chết đi được.

Ôi~ cái lưng của tôi
Thượng Quan Thiên Kỳ uống 1 ngụm rượu rồi thong thả buông ra câu nói
Câu cuối của Hạ tiểu thư có chút gây hiểu lầm đó

Cô hướng ánh mắt dò xét về phía hắn.

Tên này ...!đang đùa với cô sao?
Thì ra nah cũng biết nói đùa
Tôi cũng là người bình thường - Hắn ưu nhã ăn rồi nói
Hạ Liên Tâm cầm ly rượu lên, nhìn ra bên ngoài ngắm phong cảnh thành phố về đêm
Chất lỏng đỏ đậm sóng sánh trong ly thủy tinh từ từ chảy vào khuôn miệng nhỏ rồi biến mất sạch sẽ
Cô dâng lên chút tiếc nuối nhìn cái ly rỗng trong tay
Nếu người ngồi đối diện anh là Trương Tuấn Kiệt sẽ hay hơn đó
Thượng Quan Thiên Kỳ nhíu mày, cô gái này đúng là không có chút tâm tư nào với hắn
Những lúc bình yên lại nghe thấy vài câu nói khiến người khác bất ngờ
Hắn lau nhẹ đôi môi rồi nói
Cậu ấy đã kể cho tôi nghe chuyện lúc sáng gặp cô ở trung tâm thương mại
Hạ Liên Tâm đặt ly rượu xuống, nhoài người lên bàn.

Bầu ngực căng tròn hút mắt trong lớp áo cũng bị hắn nhìn thấy hơn phân nửa.

Ánh mắt cô thâm thúy nhìn thẳng vào người đối diện, gương mặt tràn đầy sự bất mãn
Anh gọi người yêu mình không thể tình cảm hơn chút hay sao? Nếu không phải đã gặp anh Trương và nghe anh ấy tâm sự thì tôi cứ tưởng 2 người thông đồng lừa gạt tôi đó
Hắn mồ hôi đầm đìa trên bàn tay, vội đặt nó xuống bàn, vờ hỏi
Lừa ...!gì chứ?

Thì giả vờ đang yêu nhau lừa tôi chứ còn gì?
Hạ Liên Tâm chu chu đôi môi mọng rồi tiếp tục lầm bầm
Mà tôi cũng đâu có yêu anh, nếu làm vậy thì có hơi thừa thải
Thượng Quan Thiên Kỳ bất lực rồi.

Chẳng biết là do hắn quá tự mãn, nghĩ rằng cô sẽ như những người khác điên cuồng quấn lấy hắn
Hay là do EQ của cô thấp nữa
À đúng rồi, chân anh vẫn ổn chứ? - Cô ngồi xuống, bỏ miếng thịt vào miệng rồi hỏi
Nữ nhân không tim không phổi, sau khi khiến hắn chật vật còn như chẳng liên quan mà còn hỏi câu này
Nếu tôi không ổn thì Hạ tiểu thư định sẽ làm thế nào?
Ai da, bỏ qua đi.

Dù sao cũng là chuyện của quá khứ mà.

Hihi - Cô mặt dày cười cười, gương mặt trong trẻo khiến lửa giận trong người hắn nổi lên ngày càng to.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận