Rất nhanh thông tin Cố tiểu thư cùng cậu cả nhà họ Hạ cùng đi nghỉ dưỡng đã được thổi lên trong tầng lớp thượng lưu.
Hôn lễ giữa nhà họ Hạ và Cố gia vẫn luôn trật tự ngay ngắn theo từng ngày chuẩn bị diễn ra.
Mỗi một ngày qua đi chính là lại cách hôn lễ ngày càng gần hơn, vì vậy giới truyền thông cũng vì vậy mà rầm rộ sôi nổi tranh nhau đưa tin về cái hôn lễ giữa hai hào môn này.
Dĩ nhiên tin tức đều phải qua Hạ gia ngầm đồng ý rồi thì đám nhà báo phóng viên mới đưa ra tin lên được.
Bất kể một chi tiết nhỏ nào về chuyến đi nghỉ dưỡng kia của Cố Miên cùng với nhà họ Hạ đều phải có sự cho phép của Hạ phu nhân, bằng không nếu dám đưa tin, bọn họ làm gì được sống yên ổn tại thành phố này.
Tin tức truyền ra toàn bộ đều là tin tốt, tất cả đều là liên quan đến chuyến nghỉ dưỡng lần này của Hạ Tuân Khiêm và Cố Miên, nói rằng mối quan hệ của hai người có bao nhiêu tốt, thậm chí cả cái hình ảnh Hạ Tuấn Khiêm nắm tay Cố Miên cũng bị đăng lên, tuy bức ảnh chỉ chụp ở góc nghiêng, nhưng với cái nhan sắc của hai người họ đẹp đẽ như vậy, muốn người khác không nhận ra quả là khó.
Thời điểm Cố Miên xem được cái tin tức kia thì đã là vào ngày tổ chức lễ hội ở trường, kia cô còn đang mời Hạ Tuấn Khiêm làm bạn nhảy cơ mà.
Xem cái tin tức kia trên báo, Cố Miên ngồi ngẩn cả nữa ngày cũng không hiểu, bức hình hai người chụp chung này là có từ bao giờ? Hạ Tuấn Khiêm hắn nắm tay cô? Mà nắm lúc nào, vì cái gì mà cô một chút ấn tượng đều chẳng có.
“Tiểu Miên, cậu còn chưa chuẩn bị vậy, vũ hội sắp bắt đầu rồi đấy!”
Chỉ còn nửa tiếng nữa là tới giờ, mọi sinh viên tham gia vũ hội hầu hết đã chuẩn bị xong, chỉ có Cố Miên là không nhanh không chậm một bộ dáng, khiến cho Trần Cảnh Thiên và cô bạn nhảy của cậu ta không khỏi lo sợ cho Cố Miên sẽ bị lỡ.
Cố Miên thì hay rồi, cô chẳng mảy may quan tâm lắm đến vấn đề vũ hội, lúc này cô vẫn đang chăm chăm nhìn vào cái tin tức trên tờ báo kia, chẳng có nhìn Trần Cảnh Thiên mà chỉ trả lời: “Ây, có phải đi đầu thai đâu, hai cậu vội cái gì chứ?” Cô vốn đơn giản nên thay đồ chẳng có gì là vấn đề.
Trần Cảnh Thiên thở dài, cậu ta đã thay xong đồ từ lâu, lúc này mới nhìn ngang nhìn dọc rồi hỏi Cố Miên, “Này, bạn nhảy của cậu đâu? Thế nào mà giờ này còn chưa đến?”
Vấn đề kia Trần Cảnh Thiên chưa từng hỏi Cố Miên, cũng chưa nghe Cố Miên nhắc qua về bạn nhảy của cô, thế nên lúc này cậu ta có chút tò mò, “Hay là không có ai nhảy cùng cậu đó chứ?”
Nhắc đến bạn nhảy, Cố Miên lúc này mới ngẩng đầu rời mắt khỏi tờ báo có tin tức kia, hướng Trần Cảnh Thiên đáp: “Cái này mình chưa nói cho cậu sao, mình nhớ là đã nói rồi mà.”
Trần Cảnh Thiên hơi ngạc nhiên: “Nói lúc nào thế, biết cái gì nha?”
“Thì bạnh nhảy của mình đó.” Cố Miên hơi nhướn mày, “Mình mới Hạ Tuấn Khiêm đó.”
“Cái gì?” Trần Cảnh Thiên trợn mắt, “Cậu mời bạn nhảy là Hạ Tuấn Khiêm hả?” Đối với loại bất ngờ này, Trần Cảnh Thiên có chút không tin.
“Cố Miên, cậu không có đùa mình chớ?” Trần Cảnh Thiên không tin hỏi lại lần nữa.
Cố Miên trừng mắt cậu ta, “Mình việc gì phải đùa cậu, mình thật sự mời anh ấy làm bạn nhảy của mình.”
Trần Cảnh Thiên nửa tin nửa ngờ nhìn Cố Miên, “Hắn ta thật sự đồng ý làm bạn nhảy của cậu sao?”
“Ừm” Cố Miên gật đầu.
“Thế cậu năn nỉ hắn ta bằng cách nào thế?” Trần Cảnh Thiên sấn tới trả hỏi Cố Miên, cậu ta đương nhiên là không tin Hạ Tuấn Khiên sẽ đến loại tiệc vũ hội như thế này, cái tên mặt lạnh đó nghe nói ngay cả yến hội của thiên kim cao quý trong thành phố kia hắn còn không đến, thế mà lần này lại đồng ý đến tham dự vũ hội này còn làm bạn nhảy của Cố Miên.
Thật sự là mặt trời mọc ở đằng tây.
“Tất nhiên là không năn nỉ rồi.” Cố Miên có chút buồn cười nhìn Trần Cảnh Thiên, “Mình muốn anh ấy đến, anh ấy liền đến đấy!” Cố Miên nhớ lúc đó Hạ Tuấn Khiêm nói với cô, chỉ cần cô muốn hắn đến, hắn sẽ đến, và đương nhiên sẽ làm bạn nhảy của cô nữa kia.
Cho nên chỗ nào là cô năn nỉ hắn chứ?
Trần Cảnh Thiên nín thinh, thật không biết cậu ta làm sao lại có loại cảm giác sắp được ăn cơm chó vậy nhỉ?
Nửa tiếng cuối cùng cũng qua, vũ hội cũng được khai mạc bắt đầu bằng một giai điệu vui nhộn, bên ngoài hành lang vũ hội bày trang trí rất nhiều loại đồ vật triển lãm do sinh viên tự tay làm, dùng để quyên góp cho từ thiện.
Lúc này Cố Miên đã thay đồ xong, một chiếc đầm tay dài màu trắng tinh, thêm một đôi giày búp bê điểm mấy cái hạt đá sáng lấp lánh, cô không cần trăng điểm cũng vô cùng xinh đẹp, Trần Cảnh Thiên nhìn Cố Miên đi bên cạnh cô bạn nhảy của cậu ta liền có chút đỏ mặt, cô bạn thân của hắn lên đồ đơn giản thôi mà cũng đẹp phết chứ, thật tiếc là cái bắp cải trắng này lại phải gả cho con heo lạnh lùng Hạ Tuấn Khiêm kia nha.
Dù Hạ Tuấn Khiêm kia đúng là đẹp thật đó, nhưng mà cái phương diện kia thì…
Trần Cảnh Thiên nghĩ rồi liền gạt bỏ đi, cậu ta biết dù có nói gì nữa thì lấy Hạ Tuấn Khiêm vẫn là quyết định của Cố Miên, là bạn thân nên tất nhiên phải ủng hộ vô điều kiện rồi…