Hồn Thuật


Hồn Thuật
Tác Giả: VôSongLinh

Chương 308: Bạch Y Công Chúa Ra Tay

Từ trên thanh đại đao của Văn Lục phát ra tiếng phụng phịu của Bạch Y Công Chúa:

- Không ra đâu! Hic hic… Bổn công chúa không thích chơi trò này đâu. Mệt muốn chết…

- Hê! Xong việc này ta dẫn nàng đi thăm quan cảnh đẹp, đi ngắm mặt trời mọc… Được không?

Văn Lục cười bất đắc dĩ. Cảm giác như bản thân mình như đang dụ dỗ trẻ em phạm tội, trong lòng không khỏi thầm nhủ: “Tội lỗi, tội lỗi”.
Văn Lục cũng biết lần trước một đao kia làm Bạch Y Công Chúa mệt mỏi lâm vào ngủ say cả tuần liền. Cho nên nếu không gặp phải tình huống bắt buộc, Văn Lục cũng không tình nguyện kêu nàng từ trong nhập định tỉnh lại.

Với đẳng cấp linh hồn hiện tại của Văn Lục, hiển nhiên cũng có thể một mình dùng vòng ngũ hành tương sinh tuần hoàn và hấp thu linh khí xung quanh để tụ lực tung ra một đao kinh thiên như lúc trước trảm đôi khu rừng hắc ám thành vực sâu ngàn trượng. Chẳng qua làm một mình bao giờ cũng hao tổn thời gian hơn nhiều so với hợp sức cùng Bạch Y Công Chúa. Cô nàng này mặc dù ở trạng thái linh thể, công kích vật lý chẳng có là bao, tuy nhiên nàng cũng đồng thời tu luyện hồn thuật giống Văn Lục, hơn nữa đẳng cấp linh hồn của nàng hiện tại đã là cấp mười, cho nên nếu kết hợp với linh hồn của Văn Lục thì khả năng khống chế năng lượng sẽ tăng lên một mức khủng bố. Thời gian tụ lực cũng rút ngắn lại gấp nhiều lần so với một mình Văn Lục hành động.

Nghe Văn Lục “dụ dỗ” thanh đại đao trầm ngâm một lúc, dường như nàng công chúa đang phân vân. Văn Lục thấy vậy tưởng nàng sắp đưa ra một điều kiện khó khăn. Ai dè hồi lâu, nàng chợt “a” lên một tiếng, hiện ra linh thể hư ảo đứng cạnh Văn Lục, ngón tay xinh đẹp gãi gãi chiếc mũi nhỏ nhắn hồng hồng rồi nói:

- Ta nghĩ kỹ rồi. Muốn bổn công chúa ra tay thì ngoài việc dẫn ta đi chơi thì còn phải mua quà cho ta. Còn phải bắt cho ta một con sủng vật dễ thương…

Nói đoạn nàng dùng ngón trỏ tay phải, lần lượt trỏ từng ngón trên bàn tay trái… từ từ tính toán:

- Thứ ba là phải mua cho ta một bộ váy thật đẹp, thêm một chiếc mũ xinh xinh… Còn nữa, đi chơi là phải tìm nơi nào thật đẹp, nếu qua loa là ta không chịu đâu.

Văn Lục tròn mắt:

- Đi chơi thì cũng thôi. Nhưng mà nàng là linh thể, mua quần áo làm gì?

- Làm gì kệ ta.

- Được! Mua quà thì mua quà…

Văn Lục cười khổ. Dưới dạng linh thể như Bạch Y Công Chúa muốn biến thành thực thể thì với tu vi hiện tại của nàng thì cũng chỉ trì hoãn trong hơn một ngày là lại biến trở về linh thể. Chẳng lẽ mặc trong chốc lát rồi lại cất đi sao? Tuy nhiên Văn Lục cũng đoán ra là nàng lâu rồi không có cảm giác về thực tại, không có cảm giác tiếp xúc cũng như cảm giác hãnh diện khi mặc một bộ đồ mới của một cô gái cho nên nàng mới suy tính hồi lâu mới đưa ra một đống điều kiện như vậy. Bất quá điệu bộ “cắn môi”, cau đôi mày nhỏ như suy nghĩ đại sự của nàng cũng làm Văn Lục thất thần một hồi. Tiểu yêu tinh này càng ngày càng dễ thương nha.

Thấy Văn Lục đồng ý, Bạch Y Công Chúa vui mừng hưng phấn như mẹ cho quà, nhảy tới cắp lấy tay hắn mà nói:

- Ai nha! Yêu Văn Lục đại ca quá đi. Không ai đẹp trên đời này đẹp trai hơn đại ca hết á!

- Thôi xin hồn! Vào việc chính thôi!

- Xí! Không có chút lãng mạn nào! Đàn ông gì đâu mà khô cằn sỏi đá!

- Ách…

….

Bạch Y Công Chúa hồn nhiên quan sát xung quanh một hồi, tiếp đó chợt phát hiện ra ánh mắt của cả đám linh thú hoàng cùng mấy tên đệ tử Huyết Tộc đều nhìn chăm chăm mình thì co đôi bờ vai nhỏ, chạy tới núp sau Văn Lục mà lắp bắp:

- Chết rồi! Chuyến này chết chắc rồi. Làm sao đại ca trêu trọc cả hai thế lực khủng bố thế này. Vậy làm sao đánh nổi chứ? Mau mau chạy trốn thôi Văn Lục đại ca!

Văn Lục buồn cười cốc nàng một cốc:

- Trốn gì mà trốn! Ta là đang giúp mấy vị linh thú hoàng đấy chứ?

- Nga! Như vậy là chúng ta đánh cái quả cầu đỏ sẫm kia?

- Phải rồi!

Bạch Y Công Chúa lập tức vỗ vỗ ngực thở phào:

- Tưởng gì? Chuyện này đơn giản, cứ để mình Bạch Y là được rồi. Đập tan cái quả cầu đó đơn giản không à.

Nghe Bạch Y Công Chúa nói như vậy cả đám linh thú hoàng đang gắng sức kìm hãm từng cơn thú triều cũng phải trợn tròn mắt. Không ít con còn đang hăng hãi chợt ủ rũ thất vọng. Ban đầu Bạch Y Công Chúa xuất hiện liền thu hút sự chú ý của cả hai bên. Dù sao tất cả linh thú hoàng lúc này lẫn đệ tử Huyết Tộc đều nhìn ra Thủ Hộ Giả Lê và lão hồ ly đều khó lòng mà phá Hấp Huyết Đại Trận trong một sớm một chiều được. Tất cả hi vọng còn lại của đám linh thú hoàng đều dồn lên người Văn Lục, bởi đơn giản là hắn vẫn chưa ra tay nha, một tia hi vọng cũng phải nắm lấy.

Bạch Y Công Chúa xuất hiện làm hơn ba trăm con linh thú hoàng tưởng Văn Lục gọi “trợ giúp” cường đại tới. Ai dè… chẳng cần dùng “pháp môn bí thuật” nhìn ra tu vi của nàng còn thua kém nhiều so với đại đa số linh thú hoàng ở đây, lại thêm nàng là linh thể, lực lượng có phát ra chẳng gì bằng được Thủ Hộ Giả Lê. Trong khi đó Thủ Hộ Giả Lê cũng vô pháp làm gì được huyết cầu khổng lồ kia thì nói gì tới cô bé dễ thương này.

Lại nghe nàng nói chỉ cần một mình liền dễ dàng phá vỡ Hấp Huyết Đại Trận, cả đám linh thú hoàng chính thức tuyệt vọng luôn, trong khi đó đám đệ tử Huyết Tộc trực tiếp phá lên cười, thiếu chút đã bò lăn ra mặt đất. Ai cũng nhìn ra nàng chẳng qua chỉ là một cô bé mang tinh thần của một đứa trẻ, vẫn còn tật khoác lác quá độ nha.

Nhìn bộ dạng của mọi người, Bạch Y Công Chúa lập tức nổi giận, hai má hồng hồng lên, giơ tay chỉ chỉ đám đệ tử Huyết Tộc đang cười nhạo nàng:
- Các ngươi… các ngươi không được cười! Nếu không bổn công chúa sẽ cho các ngươi biết sự lợi hại của ta…

Cả đám đệ tử Huyết Tộc nghe vậy liền ôm bụng cười ngặt nghẽo. Vài tên còn lia ánh mắt dâm tà quét qua quét lại trên người nàng , một tên trực tiếp phun ra một đống lời tục tĩu:

- Mỹ nhân! Công phu trên giường của nàng quả thực lợi hại như vậy sao? Ta cũng không có kém nha!

- Phi… đừng tin hắn! Ta mới chính là vô cùng lợi hại! Chi bằng nàng theo ta về làm vợ lẽ thế nào? Chắc chắn ta sẽ làm nàng dục tiên dục tử, hạnh phúc đến chết… ha ha…

Những tên khác cũng lập tức nhao nhao theo:

- Phải phải! Đừng theo tên ốm yếu đó. Theo anh nào.

- Chậc chậc.… linh hồn thể cực phẩm. Quả là đồ luyện đan tốt… chuyến này nhất đinh phải bắt được nàng.
….

Cả đám đệ tử Huyết Tộc vô cùng tự tin vào sức phòng ngự của Hấp Huyết Đại Trận. Lại nhìn đại thế bên ngoài, thắng lợi chắc chắn nắm vào tay, cho nên tâm tình của hơn mười đệ tử Huyết Tộc đều vô cùng sảng khoái. Nhất là nhìn thấy Bạch Y Công Chúa thì cả đám đều thèm nhỏ dãi. Ánh mắt hoàn toàn là đánh giá một linh dược cực phẩm chứ không phải là đánh giá một mỹ nhân.

Nhìn cảnh tượng như vậy đưng nói Bạch Y Công Chúa mà ngay cà Văn Lục và Thủ Hộ Giả Lê cũng phi thường tức giận. Chỉ là không ngờ Bạch Y Công Chúa đang nổi giận chợt ủy khuất quay lại hỏi một câu xém chút làm mọi người té ngửa:

- Văn Lục đại ca! Đám người này chính là người xấu ư?

- Ách! Hình như là thế!

Cả đám linh thú hoàng lẫn Văn Lục đều khóc dở cười dở. Điều này còn phải hỏi sao? Nhưng mà Bạch Y Công Chúa dường như xác định được điều gì rồi liền quay lại nhìn huyết cầu to lớn.

- Đại ca nói… Người xấu sống chỉ tổ trật đất. Hôm nay bổn công chúa sẽ tiêu diệt các ngươi.

Bạch Y Công Chúa nhìn đám đệ tử Huyết Tộc mà đưa ra lời uy hiếp. Chẳng qua nhìn bộ dạng khả ái như trẻ em hờn dỗi của nàng ngay cả hơn ba trăm con linh thú hoàng cũng không cách nào nghe ra tính uy hiếp ở trong đó. Cả đám lại được một phen cười nghiêng ngả, ngay cả Huyết Âm cũng không ngoại lệ.

Bạch Y Công Chúa thấy chẳng ai tin mình thì cắn môi ngần ngừ, tiếp đó vươn hai cánh tay trắng ngọc của mình kết ra liên tiếp một loạt thủ ấn. Nàng tức giận, phi thường tức giận... Từ lúc ra khỏi phong ấn tới giờ mới gặp đám người trêu trọc nàng một cách trơ trẽn như vậy cho nên nàng phải chứng minh cho bọn chúng thấy nàng quả thực vô cùng lợi hại.

Từ phía sau, Văn Lục nhìn thấy hành động của nàng thi hai mắt sáng ngời, lập tức bước lên một bước, đặt một tay lên bả vai nàng.
Vừa lúc này dị biến phát sinh, chỉ thấy đám đệ tử Huyết Tộc bên trong Huyết Quang đang cười ngặt nghẽo chợt mặt mày dữ tợn rồi đồng loạt vung tay toàn lực công kích về phía Huyết Âm.

“Uỳnh … uỳnh…”

Sợ ngây người…

Không chỉ đám linh thú hoàng mà ngay cả lão hồ ly bên ngoài Hấp Huyết Đại Trận lẫn Huyết Âm đang cuồng phún máu bên trong đều choáng váng, mắt trợn tròn tràn ngập không tin tưởng nổi nhìn đám đệ tử Huyết Tộc vừa ra tay. Càng kinh ngạc hơn là Huyết Âm còn đang bị đánh văng lên lơ lửng trên không, còn chưa đáp xuống đất đã thấy những tên đệ tử Huyết Tộc còn lại đồng loạt lao tới:

“Oanh… oanh… oanh…”

Lần này không phải là đồng loạt công kích mà là một loạt vụ tự bạo liên tiếp vang lên. Huyết Âm cho dù đứng là mình đồng da sắt cũng khó lòng thoát khỏi vụ nổ khủng bố này. Nhất là tình huống lại quá đột ngột, thời gian diễn ra còn chưa đủ cho người ta chớp mắt, mọi thứ đã xong…

Mọi ánh mắt của đám linh thú hoàn giờ đều đổ lên người Bạch Y Công Chúa, việc này quá khủng bố rồi. Tất cả đều nghĩ nàng nói chơi ai ngờ ra tay là sấm vang chớp giật, ngay cả cơ hội phản ứng cũng không có, cả đám đệ tử Huyết Tộc đã hồn du địa phủ, về với tổ tiên. Đám linh thú hoàng đang kết trận lẫn lão hồ ly đều choáng váng, hết nhìn Bạch Y Công Chúa lại nhìn vô vố máu tanh lẫn xương vụn, thịt nát văng tung tóe trong Hấp Huyết Đại Trận. Chẳng ai có thể tin tưởng nổi sự tình máu tanh như vậy lại diễn ra trên tay cô bé khả ái như vậy.

Bất quá lúc này mặt mũi Bạch Y Công Chúa cũng trắng bệch. Vừa rồi nàng chăm chú thi triển hồn thuật lại không có nghĩ tình huống lại máu tanh như vậy. Hiện tại mở mắt ra nhìn thấy cảnh tượng mình gây ra thì chợt giơ tay che kín mắt rồi hét lên kinh hãi cả người run lẩy bẩy.

Đang lúc Văn Lục muốn làm công tác tinh thần cho nàng thì đột ngột biến sắc mặt:

- Không tốt! Tất cả tản ra xa… MAU…

PS: Độc giả đọc xong nhớ "Thanks" ủng hộ tác giả nhé! Mọi ý kiến đóng góp xin vào đây!!: tangthuvien /forum/showthread.php?t=53996


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui