Hồn Thuật


Hồn Thuật
Tác Giả: VôSongLinh

Chương 313: Núi Cao Lại Có Núi Cao Hơn(4)

Ma khí cuồn cuộn bốc lên, từ giữa Triệu Ma Đại Trận, dần dần hiện ra một cánh cổng hư không đen thăm thẳm hiện lên trên mặt đất. Một cánh tay… từ từ thò ra, bám lấy mép đất mà ngóc dậy. Hai, rồi ba, bốn cánh tay bám víu lấy các góc của hình tròn “ma môn”, các vật thể kỳ dị cũng từ từ hiện ra trước mắt mọi người. Đầu tiên là các bộ xương khô với vô số các sợi ma khí như những làn khói màu đen quấn quanh lần lượt tràn lên mặt đất.

Xung quanh, nơi đám khô cốt này đi qua, cây cỏ héo úa, đất đai đen kin kít và nứt nẻ như bị thiêu đốt trong lò than ám khói. Độc tố mãnh liệt như vậy làm cho ba phương thế lực bắt đầu e ngại thả chậm tốc độ. Tu luyện giả vốn bản tính đều giảo hoạt, mặc dù trước đó đều có xích mích nhưng chẳng có ai tình nguyện làm “chim đầu đàn”. Ở nơi vô pháp vô thiên, giết người tự do như vậy, đi sai một nước, toàn quân bị diệt là điều cực kỳ bình thường.

Bất quá bên phía linh thú bờ đông đang phóng sang thì không như vậy. Đám linh thú này đều là linh thú hoàng, linh trí không thấp chút nào so với nhân loại nhưng vẫn giống giận ầm ầm, đạp sóng nước mà lao tới. Xem ra tính đồng loại của linh thú cao hơn so với đám đệ tử nhân loại có mặt ở nơi này gấp nhiều lần. Toàn bộ mấy trăm linh thú đều tỏa ra anh khí bức người, áp lực khiến nhiều đệ tử tu vi thấp kém mặt mũi đỏ bừng, tựa hồ không cách gì chống đỡ nổi uy áp. Ngoài những linh thú có hình dạng của các dòng họ thú tộc trên địa cầu thì còn nhiều loại khác mang hình dáng cực kỳ lạ lẫm, chẳng hạn như rết thân rắn, hắc báo tứ xí, ngưu tam sừng bạc… mỗi con đều mang trên mình các loại hào quang chói lòa, thể hiện sức mạnh khủng bố.

Một con bạch hổ toàn thân tỏa ra quang mang rực rỡ bảy sắc vừa phóng lên bờ hồ phía tây liền ngoác cái miệng khổng lồ đầy máu gầm lên một tiếng làm cây cối lay động dữ đội, đẩy văng nhiều đệ tử các thế lực đang đứng quan sát về phía sau:

- Khốn khiếp nhân loại! Dám dùng xác linh thú làm huyết tế. Hôm nay Bạch Hổ Đế ta thề xé xác các ngươi…

- Ngao…

Nói đoạn, bốn chân khẽ nhún, vượt qua mấy trăm mét nhảy tới cạnh Triệu Ma Đại Trận, giơ cặp móng vuốt sắc bén đập tới khiến đám đệ tử ma môn biến sắc cuống cuồng vội vã lui về phía sau.

“Uỳnh…”

Một trảo đánh tới, tốc độ phi thường mau lẹ, ba đệ tử ma môn không kịp trốn tránh lập tức bị "oanh" thành thịt vụn. Bạch Hổ đang muốn phóng lên đuổi theo thì chợt:

“Két… két…”

Chỉ trong nháy mắt khi đàn linh thú vừa chạy tới, từ ma môn của Triệu Ma Đại Trận đã chui ra hơn một ngàn bộ khô cốt với ma khí quấn quanh. Từng con, từng con cầm thanh cốt đao kéo lê trên mặt đất khô nẻ đen đuốc tạo ra những âm thanh ghê rợn như người ta cạo giang, cạo nứa. Bạch Hổ lẫn toàn bộ mấy trăm danh linh thú hoàng đủ các tộc thú vừa nhìn thấy tình cảnh này ánh mắt không khỏi co rút một trận. Bất quá linh thú từ trước tới giờ một khi đã xung trận thì chẳng bao giờ chịu cảnh chưa đánh đã chạy. Bởi vậy trong lúc đám đệ tử các thế lực còn đang ngẩn người quan sát thì một con Tử Ngạc to lớn như chiếc xe tải nghĩ mình có bộ áo giáp cứng rắn không coi đám khô cốt nhỏ bé kia vào đâu, một đường từ dưới hồ xông thẳng vào đội hình xương khô. Cái miệng của linh thú hoàng Tử Ngạc há lớn, một táp đủ nghiền nát hơn mười bộ khô cốt, làm sắc mặt của đám đệ tử các thế lực đang đứng bên ngoài thoáng giãn nở. Xem chừng đám khô cốt này cũng không khó chơi cho lắm.

Chiến tích của Tử Ngạc lập tức kích thích đám linh thú hoàng còn lại, cả đám ầm ầm tràn lên tấn công, hơn một vạn khô cốt vừa chui ra đã bị quần nát. Ma Lang và đám đệ tử ma môn đang đứng ngoài Triệu Ma Đại Trận cũng biến đổi sắc mặt, cả đám vội vàng chui vào gần cánh cổng ma môn nằm trên mặt đất. Lại kéo ra nhiều khô cốt vây xung quanh hòng làm thành một vòng bảo vệ.

Dưới sự tàn sát của vài trăm danh linh thú hoàng, đám khô cốt dù có vài vạn vẫn bị quần thành những mảnh vụn văng tung tóe khắp nơi. Đám đệ tử các thế lực đứng ngoài vui mừng trong lòng, đều lặng im xem hai phương chém giết, một chút ý tứ giúp đỡ cũng không hề có.

Bất quá còn chưa đợi bọn họ kịp vui mừng ra mặt, từ dưới ma môn lại ùn ùn kéo ra hơn một vạn danh khô cốt nữa, lần này đám khô cốt có sự khác biệt rõ rệt với đám “tôm binh tướng cua” lần đầu. Trên mình mỗi con khô cốt đều được trang bị một bộ áo giáp màu cổ đồng vô cùng cứng rắn. Ngay cả công kích của đám linh thú hoàng cũng phải công kích tới lượt thứ hai mới có thể đem một bộ khô cốt đập nát. Đáng kinh ngạc là trên tay bọn khô cốt lượt hai này không phải là mấy bả đao cốt như đám khô cốt trước mà toàn bộ đều là kim loại màu cổ đồng như màu áo giáp của bọn chúng. Hơn nữa vũ khí cũng muôn hình muôn trạng, thương, kiếm, câu, trùy… loạn xì ngầu một trận, đâm chém lên thân thể của đám linh thú hoàng cũng gây ra những vết rách nhỏ. Mặc dù với thịt đồng da sắt của đám linh thú hoàng thì không hề coi những công kích của một vết thương vào mắt, nhưng số lượng khô cốt lại lớn gấp mười mấy lần so với số lượng linh thú. Đó là chưa kể ma môn vẫn không ngừng xuất ra từng đám từng đám khô cốt khiến cả đám linh thú hoàng bị vây trong vòng khốn đốn, trên người thoáng chốc đã bị chi chít vết thương.

Bất quá dù toàn thân bọn chúng bị vít kín bởi những vết thương thì đám linh thú hoàng vẫn chiến đấu cực kỳ hung hãn. Dù sao những vết thương kia vẫn chưa động được vào căn cốt của bọn chúng, hơn nữa ngay cả thiên phú thần thông đám linh thú hoàng cũng vẫn chưa thi triển ra. Nhìn từ bên ngoài vào, mấy trăm danh linh thú bị bao phủ kín mít bởi khô cốt, nhưng nếu người tinh mắt vẫn phát hiện ra, hai bên chỉ lâm vào tình huống rằng co, nhất thời khó lòng bên nào hạ gục được bên kia.

Bất quá đám đệ tử nhân loại đứng ngoài xem kịch thì không được may mắn như vậy. Với số lượng khô cốt vẫn điên cuồng tràn ra, rất nhanh đã tìm đến những nhóm thế lực này để chém giết. Các phương thế lực bị ma môn chưa tuyên chiến đã chém giết thì đều nổi giận, khắp nơi vang lên những tiếng chửi mắng:

- Ma Lang! Ngươi thật to gan, dám không để chúng ta vào mắt sao? Làm gì cũng phải để lại một con đường lui, nếu không đừng trách chúng ta không nể tình.

Ma Lang đứng cạnh “Cốt tiền bối” nghe vậy thì khinh thường cười lạnh:

- Nể tình? Chúng ta làm gì có tình gì mà nể nha. Giờ phút này chính là ngươi sống ta chết. Bớt nói nhảm đi, nếu không muốn chết thì mau cút xa khỏi đây, bổn ma cho ngươi một con đường sống. Nếu không, ai cũng đừng mong sống sót…

Nói đoạn kết một loạt kỳ dị ấn, khiến đám khô cốt giáp đồng càng thêm hung hăng, đẩy nhanh tốc độ chém giết về nơi đệ tử các thế lực đang đứng.
Tiếng chửi bới lại vang lên khắp nơi:

- Hống! Khinh người quá đáng!

- Hắn bất nhân, đừng trách chúng ta bất nghĩa! Các vị… đã tới nước này chỉ có cách liên hợp lại mới mong chống đỡ.
nguồn
- Phải phải! Tên tiểu tử ma môn này nghĩ nhất cử đánh tan chúng ta rồi đoạt hoàng lệnh sao? Đúng là mắt chó không nhìn được núi Thái Sơn mà. Mọi người kết trận, đánh tan hắn.

- Đúng! Phải giệt sát ma môn. Lão tử không tin cái trận pháp quái quỷ này vĩnh viễn không dứt triệu hồi ra vô số khô cốt. Giết…
….
Nhất thời, gần hai mươi lăm phương thế lực đang đứng bên ngoài bỗng chốc kết thành trận pháp, quay giáo đánh ngược trở lại phía binh đoàn khô cốt. Vô số pháp bảo cùng công kích hoa lệ đều được thi triển. Cho dù là đám người Ma Lang ẩn giữa tầng tầng lớp lớp khô cốt bảo vệ cũng liên tục phải chật vật tránh né công kích ngầm của đám đệ tử Nhẫn Giả, có vài đệ tử ma môn đã bị một kiếm phong hầu, chết bất đắc kỳ tử trước mặt Ma Lang cùng tên thiếu niên họ Cốt, cuộc chiến bước vào hồi thảm liệt, máu tanh cùng xương vụn văng tung tóe khắp nơi.

Duy chỉ có nhóm đệ tử Băng Cung là đứng tít ngoài xa vẫn hờ hững quan sát tình huống trước mắt. Sáu mươi đệ tử băng cung thì có tới hơn bốn mươi người là nữ, mặt đeo khăn voan màu trắng tinh khiết. Những nam tử còn lại đều mang bộ mặt lạnh lùng nhìn cảnh máu tanh trước mắt mày không nhíu lấy một cái, lại thêm qua một năm trong Địa Cầu Đại Hội Giới tràn ngập nguy hiểm mà bọn họ vẫn giữ được trọn vẹn sáu mươi người đủ thấy sức mạnh tập thể của bọn họ mạnh mẽ cỡ nào.
Thiếu niên họ Cốt đứng trước Ma Lang nãy giờ vẫn điềm tĩnh quan sát đệ tử Băng Cung ở ngoài xa, đôi mày thanh tú khẽ nhíu hồi lâu. Sau cùng hắn dường như đưa ra quyết định, tay phải khẽ phất.

Lập tức gần một vạn danh khô cốt vừa chui ra khỏi ma môn liền ùn ùn kéo về phía đám đệ tử Băng Cung, sát khí đậm đặc đủ đem một khoảng không xung quanh đội quân thành một mảng đen kịt như màn đêm sâu thẳm.

Bất quá nhìn thấy đội quân khô lâu mạnh mẽ với số lượng áp đảo hung hăng tiến lại như vậy sắc mặt đám đệ tử Băng Cung vẫn không một chút biến hóa, hoàn toàn lạnh lùng như những khối hàn thiết vạn năm. Duy chỉ có một nữ tử mang khăn che mặt có thêu hình một con băng phượng thì khẽ hừ lạnh một tiếng:

- Hừ! Dám đánh chủ ý lên người Băng Cung? Giết không tha!

Nam nữ đệ tử đứng bên cạnh nghe vậy đều đồng loạt cung tay khom người về phía nữ tử nọ:

- Tuân lệnh thánh nữ…

Nói đoạn tất cả bọn họ đều rút ra một cây quyền trượng trong suốt, vẽ ra những quỹ tích huyền ảo.

“Khúc Khích…”

Dưới con mắt trợn tròn của đám đệ tử ma môn, từ dưới hồ nước lập tức mọc lên vô số những hình nhân bằng băng, thoáng chốc đã đứng đầy mặt hồ rộng lớn, số lượng phải lên tới vài vạn. Mỗi một hình nhân băng đều là mang hình tượng uy vũ như tướng soái tay nắm trọng binh, trên người giáp băng sáng ngời, kiếm đeo bên hông… mười phần anh vũ…

- Giết…

Tiếng gầm đồng loạt từ miệng những hình nhân băng vang lên, tất cả đều tuốt gươm, chân đạp mặt hồ mà lao tới, thanh thế mười phần khủng bố, hàn khí bức người tỏa ra tứ phía, ngay cả những làn ma khí va chạm phải cũng lập tức đóng thành những mảnh băng, lả tả rớt xuống.

Sợ ngây người…

Tất cả các thế lực cùng mấy trăm danh linh thú hoàng đều sợ ngây người…

PS: Độc giả đọc xong nhớ "Thanks" ủng hộ tác giả nhé! Mọi ý kiến đóng góp xin vào đây!!: tangthuvien /forum/showthread.php?t=53996


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui