Hôn Trộm 55 Lần

Bởi vì Kiều An Hạ cũng ngồi trong xe Lục Cẩn Niên, cho nên Kiều An Hảo và Kiều An Hạ cùng ngồi ở chỗ ngồi phía sau xe, Lục Cẩn Niên lái đến đầu đường, đúng lúc đèn đỏ, vì vậy đạp thắng xe, xe từ từ ngừng lại, anh nhìn qua kính chiếu hậu, lúc nhìn về Kiều An Hảo, thì thấy bên người cô đặt túi mua đồ, nghĩ đến lúc ăn cơm, Kiều An Hạ đề cập qua, nói buổi chiều nay hai chị em cô đi dạo phố chọn lựa quà sinh nhật.

Là chọn quà cho Hứa Gia Mộc nhỉ. . . Lục Cẩn Niên không nhịn được nhìn chằm chằm vào túi quà kia, đáy mắt trong trẻo lạnh lùng tẻ nhạt, thoáng hiện một tia ngưỡng mộ, cho tới khi đèn đỏ phía trước chuyển thành đèn xanh, anh cũng không phản ứng, đến lúc xe phía sau không nhịn được bấm còi, Lục Cẩn Niên mới đạp chân ga, xoay tay lái, đánh 1 vòng, lái đi một đoạn, thình lình mở miệng, hỏi một câu: "Buổi chiều đi mua quà sinh nhật cho Gia Mộc à?"

"Ừ." Kiều An Hảo đáp một tiếng, nghĩ đến quà sinh nhật mình mua cho Lục Cẩn Niên, hơi do dự, quyết định vẫn giữ lại đến thứ sáu cho Lục Cẩn Niên sự bất ngờ, vì vậy không nói thêm điều gì.

Trên vẻ mặt của Lục Cẩn Niên cũng không có sự thay đổi gì, nhưng bàn tay nắm tay lái, lại gia tăng thêm sức lực, anh im lặng hồi lâu, lại mở miệng hỏi: "Mua quà gì?"

"Một cái cà vạt." Kiều An Hảo nói.

Lục Cẩn Niên gật đầu, không có nói chuyện nữa, ngoài cửa sổ đèn đường lờ mờ, không ngừng chiếu vào gương mặt anh tuấn, thoạt nhìn sáng chói, nhưng có hơi mơ hồ.

Buổi tối, trước tiên Kiều An Hảo đi tắm, sau khi leo lên giường thì Lục Cẩn Niên cũng tắm xong, ngay cả đèn lớn phòng ngủ cũng chưa kịp tắt, thì trực tiếp đè trên người Kiều An Hảo, lúc hôn cô, có chút vội vã cũng có chút mãnh liệt, tay cũng không cởi váy ngủ của cô, mà nhanh chóng cởi quần lót của cô rồi tiến vào.

Thân thể Kiều An Hảo khẽ run rẩy, theo bản năng ôm lấy bờ vai của Lục Cẩn Niên, cơ thể anh hơi cứng ngắc, sau đó không nói tiếng nào, nụ hôn lại sâu thêm.

-

Ngày hôm sau, Truyền Thông Hoàn Ảnh có một buổi họp sớm, sáng sớm Lục Cẩn Niên thức dậy, ngay cả bữa ăn sáng cũng không kịp ăn, đã lái xe rời đi.

Sau khi buổi họp kết thúc, đã là mười giờ sáng, buổi trưa có một bữa tiệc, Lục Cẩn Niên ngay cả nước bọt còn chưa kịp nuốt, lại vội vã đi, kết thúc bữa tiệc, đã là một giờ rưỡi chiều, bận rộn liên tục từ lúc buổi sáng rời giường đến bây giờ, rốt cục Lục Cẩn Niên cũng có cơ hội nghỉ ngơi.

Buổi trưa ăn cơm, là nơi phục vụ tổng hợp, Lục Cẩn Niên đang nhắm mắt nghỉ ngơi trong phòng, trợ lý nhân cơ hội lái xe xuống dưới bãi đậu xe để phục vụ rửa.

Sau khi rửa xong, đã là hơn nửa giờ, trợ lý trở lại phòng nghỉ ngơi, Lục Cẩn Niên đã tỉnh lại, đang nghe điện thoại.

Trợ lý không quấy rầy Lục Cẩn Niên, chẳng qua là yên tĩnh đứng ở một bên, vẫn đợi đến khi Lục Cẩn Niên cúp điện thoại, mới mở miệng nói: "Lục tổng, bây giờ chúng ta phải về công ty sao?"

Lục Cẩn Niên nhìn trợ lý gật đầu, bỏ điện thoại di động vào túi, cầm áo khoác lên, đi trước về hướng cửa phòng nghỉ để ra ngoài.

Trợ lý vội vàng đuổi theo, đi vài bước, hình như nhớ tới chuyện gì, lấy bút ghi âm trong túi ra, đưa cho Lục Cẩn Niên:”Lục tổng, đây là đồ của anh sao?”

Lục Cẩn Niên nghiêng đầu liếc mắt nhìn, lắc đầu, lạnh nhạt ném một câu: "Không phải."


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui