Hôn Trộm 55 Lần

Editor : Meitu

Hơn nữa, cho dù anh không cần, có thể tùy tiện cất ở đâu, tại sao lại muốn giấu đi?

Mặc dù cô biết không Lục Cẩn Niên không thích người khác động vào đồ của mình, nhưng cô cũng đã trộm bút ghi âm của anh, thuận tiện lén xem điện thoại di động cũng không có gì nhỉ?

Kiều An Hảo cắn môi nhìn chằm chằm điện thoại di động một lát, cuối cùng vẫn vươn tay lấy điện thoại di động ra.

Nhấn nút mở nguồn, một lát sau, trên màn ảnh liền xuất hiện hình ảnh, qua tầm 5 phút, vào màn hình chính của điện thoại, còn có 30% pin, nhắc nhở không lắp sim.

Trong điện thoại di động của Lục Cẩn Niên, trên căn bản đều là ứng dụng tài chính và kinh tế, Kiều An Hảo nhàm chán nhìn, cuối cùng mở ra tin nhắn, có thể bởi vì đã lâu không sử dụng di động nên đòi mật khẩu.

Kiều An Hảo có chút tiếc nuối bĩu môi, thoát ra khỏi tin nhắn, lần nữa xem những phần mềm khác, xem ghi chép cuộc gọi, phát hiện cuộc gói cuối là tháng mười năm ngoái, đập vào mắt là một chuỗi lịch sử trò chuyện, trừ gọi cho trợ lý hai cuộc, còn lại đều gọi cho cô.

Ban đầu cô và trợ lý tách ra, ngất xỉu ở trên đường cái, được người đưa đến bệnh viện, khi...tỉnh lại Hứa Gia Mộc ở bên cạnh, còn mang điện thoại di động của cô đến.

Sau khi cô mở máy, không phải là không thấy Lục Cẩn Niên gọi cho mình, nhưng lại không ngờ anh gọi cô nhiều như vậy.

Ngay lúc đó cô té cầu thang, hôn mê tại chỗ, điện thoại di động là Hứa Gia Mộc mang cho cô, điều này nói rõ trong mấy ngày đó, điện thoại di động của cô vẫn luôn ở nhà họ Hứa.

Bây giờ cô xem lịch sử cuộc gọi của mình, và của Lục Cẩn Niên, số lượng hoàn toàn không giống, nói cách khác... Có người động tới điện thoại di động của cô, nga, hừm, không, có lẽ là có người lấy sim của cô ra, khiến anh gọi đến không được nên điện thoại cô mới không hiện những thông tin này.

Lúc nãy cô còn đang suy nghĩ, khi nào mình từ chối Lục Cẩn Niên, bây giờ đáy lòng cô lờ mờ hiểu ra.

Cô phản ứng hết sức nhanh chóng trở về trang chính, mở ra tin nhắn.

So với danh sách dài trong lịch sử cuộc gọi, tin nhắn có vẻ ngắn gọn hơn rất nhiều, chỉ có duy nhất tên cô.

Cô còn chưa bấm tên mình, chỉ nhìn thoáng qua, liền thấy được một câu: 【 Tôi sẽ không chấp nhận người làm tổn thương anh Gia Mộc. 】

Kiều An Hảo không miêu tả được rốt cuộc mình đang khẩn trương cái gì, nhưng tốc độ tim đập càng tăng nhanh, khiến ngực của cô cũng

phập phồng, đầu ngón tay run rẩy chọn tên mình, thủy chung không có trượt xuống, cuối cùng nhắm mắt lại, hung hăng hít một hơi, giống như là cố lấy dũng khí, rốt cuộc cắn răng mở ra.

Đập vào mắt, thấy cuộc đối thoại đơn giản.

Tin thứ nhất cô gửi : 【 Anh không cần chờ tôi, tôi sẽ không gặp anh. 】

Anh nhanh chóng trả lời cho cô, 2 tin nhắn: 【 Kiều Kiều, anh yêu em. 】【 yêu em mười ba năm. 】

Ước chừng qua hai tiếng, là trả lời anh, cũng 2 tin nhắn: 【 anh xứng sao? 】【Tôi sẽ không chấp nhận người làm tổn thương anh Gia Mộc. 】

Kiều An Hảo vẫn nhìn năm câu kia, như bị sét đánh.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui