Hôn Trộm Ánh Trăng


Tạ Thanh Di xua xua tay, chờ hai người họ ra khỏi cửa xong thì nhanh chóng đóng cửa lại.
 
Nỗi hưng phấn khi ở trong xe kia còn chưa tan đi, cô “Phốc” một cái nhảy lên trên giường, ôm gối đầu mềm như bông lăn lộn vài cái.
 
A a a a a a, anh ấy nói là anh ghen!
Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Luvevaland. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang không có sự đồng ý của LuvEva land fanpage. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.
 
Còn nói là anh không chỉ coi cô là em gái!
 
Đây cũng được coi như tỏ tình nhỉ, tính chứ tính chứ!
 
Một mình cô ôm gối đầu vui vẻ một hồi lâu, vẫn còn cảm thấy không đủ, cô lấy điện thoại ra, trực tiếp gọi điện thoại qua cho Tần Cửu.
 
Loại chuyện như này chắc chắn là phải chia sẻ với bạn thân rồi.
 
Tần Cửu bên kia vừa mới kết thúc một cuộc họp dài, vốn đã mệt đến héo rũ chẳng có tinh thần gì, vừa nghe thấy giọng nói khó nén kích động của Tạ Thanh Di ở đầu kia điện thoại, nháy mắt cũng cảm thấy phấn chấn lên.
 
Không có gì khiến người ta có tinh thần bằng việc tám chuyện cả: “Mau nói rõ ra xem nào!”
 
Tạ Thanh Di bật cái loa phát thanh, nằm trên giường, hai tay chống cằm, cái miệng nhỏ đỏ bừng bala bala nói không ngừng.
 
Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Luvevaland. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang không có sự đồng ý của LuvEva land fanpage. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.
Khi nói đến chỗ vui vẻ, hai cẳng chân mảnh khảnh còn lắc qua lắc lại.
 
Tần Cửu: “Đệt đệt đệt, không ngờ được loại người như Tưởng Kiêu vậy mà lại nói ra mấy câu như thế này!”
 
Tạ Thanh Di: “Tớ cũng không ngờ! Ngày thường vừa nói đến chuyện tình cảm, anh ấy cứ giống như cái hũ nút ấy. Lần nào quyến rũ anh ấy, tớ đều cảm thấy ánh mắt quyến rũ của tớ như kiểu vứt cho người mù xem ấy, phí phạm! Không ngờ hôm nay anh ấy lại… há há.”
 
“Cây vạn tuế cũng biết nở hoa, nói rõ là sức quyến rũ của cậu thật vô biên!”
 
Tần Cửu bên kia cũng vui thay cho Tạ Thanh Di: “Cái bông hoa lạnh lùng kiêu ngạo Tưởng Kiêu kia mà cũng bị cậu bẻ xuống rồi, trâu bò!”
 
Tạ Thanh Di được khen đến khuôn mặt nhỏ đỏ bừng, miệng còn nói “Đâu có đâu có” nhưng xương gò má của cô lại đã sớm bay lên trời.
 
Tần Cửu lại hỏi: “Vậy bây giờ hai các cậu xem như là yêu nhau rồi hả?”
 
Tạ Thanh Di khựng lại, lắc đầu: “Vậy thì chưa đâu.”
 
Cô kể phần sau ra cho Tần Cửu nghe, Tần Cửu cũng ngây ngẩn cả người: “Cậu nói những lời đó xong rồi chạy hả? Vì sao chứ, không phải là cậu thích anh ta sao.”
 
“Nếu dễ dàng tha thứ cho anh ấy như vậy, thì tớ đây chẳng phải là không có thể diện lắm hả?”
 
Tạ Thanh Di hừ hừ: “Tớ quyến rũ anh ấy thì anh ấy từ chối. Tớ hôn anh ấy, anh ấy cũng từ chối, dựa vào cái gì mà tớ vẫn luôn phải là người chủ động chứ?”
 
Đặc biệt là lần trước anh còn hại cô đau khổ như vậy, đến bây giờ cảm xúc vẫn luôn bị ảnh hưởng, cô còn lâu mới tha thứ cho anh một cách dễ dàng như thế.
 
Cô vẫn luôn là người có thù tất báo. Anh khiến cô không dễ chịu, cô cũng không làm cho anh sống tốt. 
 
“Mẹ tớ nói, trong một cuộc tình, người nào yêu càng sâu đậm hơn thì càng dễ phải chịu thiệt. bà ấy vẫn luôn hy vọng tớ có thể tìm một người đàn ông yêu tớ nhiều hơn, cho dù có kết hôn cũng vẫn luôn được yêu chiều nâng niu, giống như cái cách bố tớ đối xử với bà ấy vậy.”
 
Tạ Thanh Di mím môi, đôi mắt đen vốn vui vẻ cũng trở nên bình tĩnh: “Tớ thích anh ấy là sự thật nhưng trước khi thích anh ấy thì tớ lại càng yêu bản thân mình hơn.”
 
Cô vĩnh viễn sẽ không vì một người đàn ông mà mất đi bản thân, trở nên hèn mọn, hèn mọn đến mức mà chính cô cũng phải tự khinh thường mình.
 
Tần Cửu và Tạ Thanh Di lớn lên với nhau từ nhỏ, cho nên cô ấy cũng hiểu được sự kiêu ngạo từ trong xương của cô.
 
Nhưng Tần Cửu vẫn cảm thấy hơi lo lắng: “Nếu Tưởng Kiêu bị những lời vừa nãy của cậu làm tổn thương, rồi không dám đến gần cậu nữa thì làm sao bây giờ?”
 
Tạ Thanh Di ngẫm nghĩ một lúc, cất tiếng nói: “Vậy thì cũng chứng tỏ là anh ấy không đủ thích tớ thôi.”
 
Tần Cửu: “…?”
 
Tạ Thanh Di: “Nếu anh ấy thật sự bởi vì hai ba câu nói mà lùi bước, vậy thì tớ đây cũng chẳng cần phải thích anh ấy nữa.”
 
Trước kia cô đã chủ động bước ra nhiều bước như vậy rồi, chẳng lẽ sau này còn muốn cô chủ động nữa hả? Cô không thèm làm!
 
Đêm nay, đã lâu lắm rồi Tạ Thanh Di mới có được một giấc ngủ ngon.
 
Ngủ một giấc dậy, tinh thần no đủ.
 
Khi tới đoàn phim, đạo diễn nói với cô: “Cảnh diễn thân mật này chúng tôi đã quyết định chọn mượn dùng góc quay để biểu đạt, cộng thêm diễn bằng ánh mắt, hậu kỳ cắt nối biên tập tốt thì việc hôn thật hay hôn giả cũng không ảnh hưởng gì lớn.”
 
Tạ Thanh Di nhướng mày, cười như không cười hỏi đạo diễn: “Đây là ý của ông hay là người khác căn dặn thế?”
 
Mục Kim Xuyên: “…”
 
Ông ta lộ ra một nụ cười ngại ngùng tỏ vẻ “Cô hiểu tôi hiểu mọi người đều hiểu cũng không nên vạch trần ra thế chứ”: “Haizz, chỉ cần có thể thuận lợi quay phim thì là ý của ai cũng không quan trọng.”
 
Nếu đạo diễn đã nói mượn góc quay cũng có thể đạt được hiệu quả, vậy thì Tạ Thanh Di cũng không nhất quyết phải đòi diễn cảnh hôn.
 
Bắt đầu cảnh quay mới, cô ngồi ở trên đùi ảnh đế, ngón tay trắng nõn mềm mại lướt nhẹ qua bờ môi của anh ta, dần dời xuống đến yết hầu, rồi sau đó cúi đầu, vẻ mặt quyến rũ mà chạm vào đôi môi đỏ --
 
Nhìn từ góc máy bên cạnh, môi hai người dường như đã chạm vào nhau rồi.
 
“Cắt --”
 
“Tốt lắm, cảnh này qua rồi.”
 
Đạo diễn giơ tay ra hiệu ok, nhóm nhân viên công tác ở hiện trường cũng đều thở phào một hơn.
 
Tạ Thanh Di buông tay khỏi cổ Bạc Thanh Trạch, vừa mới chuẩn bị xuống khỏi đùi anh ta, thì bàn tay đang đặt ở trên eo cô lại không buông ra.
 
Cô hơi giật mình, không hiểu nhìn về phía anh ta: “…?”
 
Bạc Thanh Trạch nói: “Trạng thái hôm nay của cô không tồi, ánh mắt diễn rất tốt.”
 
Tạ Thanh Di nhướng mày: “Cảm ơn thầy Bạc đã khích lệ.”
 
Bàn tay đặt trên eo cô buông lỏng ra, Bạc Thanh Trạch mỉm cười: “Nhưng trạng thái hôm nay của cô tốt như vậy, làm tôi phải nghi ngờ có phải là hôn môi với tôi thật sự là tệ đến vậy không đấy?”
 
Tạ Thanh Di đứng thẳng người lại, mỉm cười: “Nói cái gì vậy chứ, thầy Bạc diễn cảnh hôn chính là tồn tại có thể phong thần được ấy.”
 
Đuôi lông mày Bạc Thanh Trạch hơi nhướng lên, đôi mắt đen láy nhìn về phía cô.
 
Tuy không lên tiếng nhưng ánh mắt lộ ra vài phần thăm dò của người trưởng thành.
 
Tạ Thanh Di vẫn chỉ cười: “Nhưng mà tôi rất dễ bị căng thẳng, chỉ sợ không có phúc hưởng thụ rồi.”
 
Bạc Thanh Trạch cong cong môi, nở nụ cười dịu dàng khoan dung, cũng không nói thêm nữa mà rời khỏi hiện trường trước.
 
Tạ Thanh Di âm thầm thở phào một hơi, lại nhận lấy ly nước Nhạc Nhạc đưa cho uống hai ngụm.
 
Còn may mà ý chí của mình đủ kiên định, cũng đã nhìn thấy nhiều trai đẹp, nếu thật sự là một diễn viên mới không có bối cảnh gì, thì chỉ sợ thật sự sẽ bị rơi vào cái lưới tình mà người đàn ông già dặn kinh nghiệm này bện ra.
 
Đàn ông dày dặn kinh nghiệm đúng là thành thạo ghê nha, nếu Tưởng Kiêu mà cũng thành thạo như vậy…
 
Tạ Thanh Di lắc đầu, thầm mắng mình không có tiền đồ, làm gì lại nhớ đến anh rồi.
 
Nhưng anh cho rằng xoá cảnh hôn đi thì anh sẽ không có gì để ghen nữa sao?
 
Hừ, nằm mơ.
 
Ở đoàn phim tròn sáu ngày, cô lại bắt đầu ghi hình tập mới của chương trình tuyển chọn kia.
 
Tạ Thanh Di đều phải đi về trong ngày, buổi sáng 7 giờ đã dậy, trước buổi trưa phải đến đài truyền hình Thượng Hải ghi hình chương trình, sau đó lại vội vã chạy về Thành phố Điện ảnh và Truyền hình Viên Sơn.
 
Mệt thì cũng hơi mệt nhưng phí ghi hình cũng đủ phong phú, chút xíu bôn ba này cô vẫn có thể vượt qua được.
 
Chương trình trải qua mấy kỳ sơ tuyển, kỳ này đã tiến hành đến giai đoạn đào thải.
 
Thành viên trong tổ của từng huấn luyện viên sẽ đấu lẫn nhau, cuối cùng trải qua sự bình chọn của huấn luyện viên và người xem, năm người có số phiếu thấp nhất sẽ bị loại.
 
Chương trình tổng cộng có bốn huấn luyện viên, hai nam hai nữ, ba người khác phân biệt là ca sĩ phái thực lực, người soạn nhạc, người nổi tiếng xuất thân từ nhóm nhạc nam, chỉ có mỗi mình Tạ Thanh Di là nghệ sĩ trong ngành điện ảnh.
 
Lúc ấy khi chương trình tuyên bố cô là huấn luyện viên, trên mạng đã ồn ào cả lên, và có thêm rất nhiều bình luận tiêu cực.
 
Mấy kỳ trước chỉ đơn giản là chọn người, không kiểm tra thực lực của huấn luyện viên. Nhưng kỳ này lại là huấn luyện viên mang theo đội ngũ tiến hành so đấu, cũng tức là không chỉ là so tài giữa các tuyển thủ mà còn là trò đấu trí giữa các huấn luyện viên.
 
Ngay khi quy tắc thi đấu được công bố, nhóm anti-fan của Tạ Thanh Di liền hưng phấn --
 
[Ba huấn luyện viên khác có thể hát cũng có thể nhảy, kinh nghiệm trên sân khấu cũng rất phong phú, một người chỉ biết đóng phim như xqy thì có thể làm gì?]
 
[Mấy kỳ trước cô ta đục nước béo cò, kỳ này cuối cùng cũng được nhìn thấy thực lực thật sự rồi.]
 
[Cười chết mất, mỗi đội có năm tuyển thủ, liệu có khi nào mà cả năm người bị loại đều là người dưới tay của kỹ nữ Nguyệt Lượng không nhể?]
 
[Cô ta chọn người đều dựa vào mặt, thực lực cũng chỉ đến thế, hoàn toàn không có cách nào so được với mấy thành viên trong đội khác.]
 
[Ngồi chờ chương trình đêm nay!]
 
Vừa đúng 8 giờ, tập mới nhất của “super star 88” được lên sóng, chủ đề của tập này là “desire”.
 
Khán giả đúng giờ mở chương trình lên, vừa xem vừa đăng bình luận.
 
Nội dung của nửa đầu tập là huấn luyện viên của các đội dẫn theo đội viên chọn đề bài, chọn bài hát, biên tập vũ đạo, phỏng vấn, nội dung của nửa sau là phần biểu diễn của các người chơi.
 
Khi chiếu tiết mục của thành viên trong đội của mấy huấn luyện viên khác, khu bình luận vẫn được coi như bình thường, chờ tới khi chiếu đến phần của Tạ Thanh Di, khu bình luận lập tức nhộn nhịp lên, bắt đầu cuộc chiến của các anti-fan.
 
Đặc biệt khi nhìn thấy Tạ Thanh Di đề nghị các tuyển thủ trẻ tuổi có thể nhảy một đoạn múa ghế gợi cảm, hơn nữa cô còn tự mình lên sân khấu chỉ đạo động tác, khiến cho khu bình luận lại càng náo nhiệt --
 
[Không hổ là tiểu công chúa hộp đêm, đây là ở quán bar chơi trai không đủ, cho nên chạy đến trong chương trình chơi tiếp hả?]
 
[Đừng dạy hư mấy em trai! Nôn/]
 
[Đệch mợ, xqy được đó, chơi lớn ghê, cũng không sợ chương trình bị cấm sóng hả?]
 
[Tôi nói mấy đứa antifan có thể tém tém lại không hả, không có học à mà không nhìn rõ chủ đề của tập này thế, desire!! Không dựa về hướng gợi cảm thì chẳng lẽ tay cầm tay hát con cừu nhỏ hả?]
 
[Muahahaha, tôi là con quể mê zai đẹp, tôi thích xem cái này!]
 
[Mấy đứa chưa lớn cút về làm bài tập đi, đừng ở chỗ này cản trở em gái phát phúc lợi!]
 
[Có cái gì hay mà ầm ỹ thế, chèo CP không thích hơn hả? Hu hu hu em gái với Bạch Hiên thật sự quá hợp!]
 
Bạch Hiên là tiểu thịt tươi cùng công ty với Tạ Thanh Di.
 
Lúc hướng dẫn thì Tạ Thanh Di vẫn đối xử bình đẳng nhưng tổ chương trình cố ý xào CP, chiếu thêm mấy cảnh Tạ Thanh Di tương tác với Bạch Hiên, khiến cho hai người họ trông có vẻ đặc biệt thân thiết.
 
Ồn ào thì cứ ồn ào, ầm ĩ thì cứ ầm ĩ, chương trình vẫn cứ được chiếu, vũ đạo nên nhảy đương nhiên cũng đã nhảy.
 
Khi chiếu đến tiết mục múa ghế của nhóm Tạ Thanh Di, anti-fan còn muốn diss nhưng khu bình luận lại nhanh chóng bị tiếng thét chói tai của fans và nhóm lsp trước màn hình bao phủ.
 
Ai có thể từ chối một đám tiểu thịt tươi trẻ trung đẹp đẽ, trong tiếng nhạc nền quyến rũ, nhảy một điệu nhảy sexy với ghế chứ?
 
Không bao lâu, đoạn vũ đạo này đã lên hot search.
 
Hàng chữ trên hot search lại là [Nữ Bồ Tát Tạ Thanh Di]
 
Mấy người trên mạng sôi nổi tỏ vẻ [Em gái hiểu biết ghê, biết khán giả thích xem cái gì! Xin nữ Bồ Tát dạy dỗ nhiều hơn, phát phúc lợi nhiều hơn cho con dân!]
 
Cùng lên hot search, còn có một đoạn phỏng vấn sau cánh gà --
 
Sau khi buổi biểu diễn kết thúc, nhân viên công tác hỏi Tạ Thanh Di: “Buổi biểu diễn đêm nay vô cùng tuyệt vời, tôi rất tò mò trong cuộc sống hàng ngày Cô Tạ cũng thích tuýp người trưởng thành hormone tràn đầy như thế này sao?”
 
Tạ Thanh Di ngồi ở trên ghế cao, đối mặt với máy quay, khóe miệng mỉm cười: “Ngược lại thì không, tôi vẫn thích kiểu cún con có tích cách vui vẻ rực rỡ như ánh mặt trời hơn. Người như vậy tương đối nghe lời, cũng càng săn sóc, ở chung với những người quá trưởng thành thì sẽ rất mệt.”
 
Chỉ vì một câu này, phát ngôn về tiêu chuẩn kén chồng của Tạ Thanh Di cũng lên hot search.
 
[Kiểu cún con có tích cách vui vẻ rực rỡ như ánh mặt trời, không phải là đang nói tới Bạch Hiên sao!]
 
[Mẹ ơi, CP của con là thật rồi!]
 
[Bạch Hiên ơi, nhanh theo đuổi em gái tới tay đi, tôi đã chuẩn bị sẵn tiền mừng rồi.]
 
[Các chị em, xqy nói như vậy, có phải đang trải đường cho tình yêu không? Tôi cảm thấy ánh mắt của bọn họ cũng rất ngọt, chắc chắn là đang trong thời kỳ tình yêu cuồng nhiệt!]
 
Trước màn hình điện thoại, Tưởng Kiêu mặt không biểu tình lướt bình luận, lại xem lại đoạn video ngắn ngủn 60s kia một lần nữa.
 
Cô gái mỉm cười ấm áp, nhìn thẳng vào phía trước, dường như xuyên qua màn ảnh mà nhìn thẳng vào anh.
 
Cô đã nói rõ ràng là cô thích kiểu cún con có tích cách vui vẻ rực rỡ như ánh mặt trời .
 
Video tự động phát đi phát lại hết lần này đến lần khác, thư ký Triệu đứng bên cạnh mà mồ hôi lạnh cũng phải chảy ra.
 
Anh ta nghe đoạn đối thoại này đến mức sắp thuộc lòng rồi, sao mà ông chủ vẫn còn nghe chứ?
 
Dường như trời cao nghe thấy tiếng lòng anh ta, ông chủ đang ngồi trước bàn làm việc cuối cùng cũng ấn vào nút tạm dừng.
 
Không đợi thư ký Triệu thở phài một hơi, lại nghe thấy một giọng nói lạnh lùng truyền đến: “Tôi có vui vẻ rực rỡ như ánh mặt trời không?”
 
Thư ký Triệu nhìn người đàn ông mũi cao mắt sâu, vẻ mặt lạnh nhạt trước mắt: “…”
 
Anh nghiêm túc hả?

 


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui