Vừa vào thang máy xuống tầng, Lam Xảo Nhiên đã gạt bỏ bàn tay của Vu Duẫn, lập tức trở mặt nổi cáu với anh, cất tiếng:
“ Anh đến đây làm gì? Thái độ như thế là sao? ”
Vu Duẫn vẫn lặng thinh không đáp, cố giữ một phong thái chuẩn mực mặc dù trong lòng đang trào dâng tức giận.
Suốt cả buổi tối anh đợi cô về, gọi điện chẳng nghe máy, sự lo lắng của anh đã trở nên vô ích khi lúc đó cô đang vui vẻ cùng ‘ bạn trai cũ ’ ở quán bar, hình ảnh cả hai lên xe rời đi thực sự đã khiến anh muốn phát điên.
Thế nhưng, chưa dừng ở đó, sau đó anh còn nhận thêm thông tin vợ anh và người đàn ông khác cùng vào một khu chung cư, địa chỉ căn hộ cũng được rõ ràng.
Quả nhiên, anh đã bắt gặp tại trận…
Cánh cửa thang máy mở ra, lần này Vu Duẫn trở nên mạnh bạo, nắm lấy cổ tay của Lam Xảo Nhiên lôi đi xồng xộc ra bên ngoài, về hướng chiếc xe của anh.
“ Vu Duẫn, anh mau bỏ ra, anh đang làm tôi đau đấy… ”
Bàn tay nới lỏng và giảm lực, nhưng tốc độ di chuyển vẫn nhanh như thế.
Và lúc này, Lam Xảo Nhiên dùng chiếc túi xách nệm vào người Vu Duẫn, nâng giọng cất lên:
“ Vu Duẫn, còn xe của tôi, anh bị điên rồi đúng không? ”
Vu Duẫn đã không còn quan tâm đến điều đó, cánh cửa xe được anh mở ra, sau đó nhét cô ngồi vào ghế phụ cài dây an toàn và lập tức đóng kín, nhanh chóng vòng ra bên kia ngồi vào ghế lái.
“ Anh cho người theo dõi tôi đúng không? ”
Nếu không theo dõi, thì làm sao Vu Duẫn anh biết cô ở đây mà tìm đến. Thực sự lúc này cô cảm thấy vô cùng thất vọng, bởi vì bản thân chẳng còn được tôn trọng, những điều anh hứa trước khi kết hôn đều nuốt lời.
Mọi câu nói, câu hỏi đều không được đối phương phản hồi, làm cho nhiệt độ cơ thể Lam Xảo Nhiên đang nóng càng thêm tăng cao, ánh mắt gay gắt nhìn theo Vu Duẫn đang khởi động lái đi, gằn giọng:
“ Anh có nghe tôi nói gì không? ”
Lần nữa, Lam Xảo Nhiên cảm thấy vô cùng bực tức, thà là Vu Duẫn cứ cãi nhau với cô hơn là cứ im ỉm như chẳng nghe thấy.
Như vậy là khinh thường cô đấy à?
Thế thì cô đâu bị điên mà nói một mình.
Cuối cùng, Lam Xảo Nhiên hậm hực khoanh tay phía trước, lồng ngực phập phồng thấy rõ, đưa mắt ra ngoài kiềm chế cơn nóng đang thao túng lý trí.
10 phút sau, chiếc xe lái vào một căn biệt thự, vừa dừng lại cánh cửa ghế lái đã lập tức mở ra, Vu Duẫn đi vòng qua bên kia mở cánh cửa xe, tiếp tục kéo Lam Xảo Nhiên đi ra và nhanh chóng vào nhà.
“ Bỏ ra…đau…! ”
Lúc này, Vu Duẫn dừng bước, quay lại nhìn đối phương rồi dứt khoát bế ngang trên tay, tiếp tục đi lên phòng. Tất nhiên, Lam Xảo Nhiên không khỏi hoảng hốt, nhưng ở cự ly rất gần thế này cô mới chiêm ngưỡng được rõ ràng nhan sắc của anh.
Ờ thì… cũng đẹp trai!
Thế nhưng, nó không thao túng được cô, Lam Xảo Nhiên cứng miệng lên tiếng:
“ Anh làm gì vậy? Mau bỏ tôi xuống! ”
Máu nóng của Vu Duẫn càng tăng cao, dục vọng xâm chiếm hết lý trí, đôi chân nhanh bước tiến lên phòng ngủ, tới khi vừa đến đã lập tức quăng Lam Xảo Nhiên lên giường.
“ Anh bị điên rồi đúng không? ”
“ Phải, tôi điên đấy! ”
Vừa nói, Vu Duẫn vừa gấp gáp mở khuy áo sơ mi và chiếc áo nhanh chóng được cởi ra ném đi. Lam Xảo Nhiên trố mắt ngơ ngác, sau đó vội vàng xuống giường, lên tiếng:
“ Khi nào anh bình tĩnh trở lại thì chúng ta nói chuyện. ”
Đã đến mức này thì Vu Duẫn anh không cần phải nghe hay nói bất cứ điều gì, thế nên lập tức cầm lấy hai bả vai của Lam Xảo Nhiên cùng ngã xuống giường.
Vu Duẫn đè ép đối phương dưới thân, giữ chặt khống chế hai tay, đôi môi lập tức ngấu nghiến mạnh bạo lấy đôi môi của cô và bàn tay còn lại lưu manh rà soát thân thể.
Lam Xảo Nhiên liên tục vùng vẫy phản kháng, chẳng muốn đáp lại nhưng không thể tránh né, chỉ đến khi bờ môi của Vu Duẫn tiến xuống vùng cổ thanh tú hôn hít liếm láp, cô mới có cơ hội cất tiếng:
“ Dừng lại…Vu Duẫn…! ”
Vu Duẫn tức giận ngẩng lên, đôi mắt đỏ ngầu hiện rõ ánh lửa điên cuồng, bàn tay bất giác bóp chặt cổ tay cô hơn nữa, nâng giọng cất lên:
“ Tại sao phải dừng lại? Tôi muốn, em là vợ tôi thì phải đáp ứng cho tôi. ”
Nhắc đến việc này, Lam Xảo Nhiên lại nhớ tới Tần Di Linh và việc chiếc áo vest, nóng giận gằn giọng:
“ Bỏ ra! ”
“ Em luôn trốn tránh và bảo đến chu kỳ kinh nguyệt, nhưng đó chỉ là lý do thôi đúng không? Nguyên nhân thực sự, chính là vì Cao Vỹ Tường, phải chứ? ”
Hai mắt của Lam Xảo Nhiên mở tròn chăm chăm nhìn người đàn ông đang đè trên cơ thể mình, sau đó vùng vẫy hai tay và hai chân, trả lời:
“ Anh Vỹ Tường thì liên quan gì? Anh đừng kéo anh ấy vào chuyện này. ”
Lồng ngực của Vu Duẫn chuyển động nhanh hơn và sắc mặt trở nên hung tàn cực hạn, nghiến răng tiếp tục lên tiếng:
“ Tôi chờ em về, lo lắng đủ thứ, còn em vui vẻ cùng với ‘ bạn trai cũ ’ ở quán bar, thậm chí còn đến nhà… ”
Chát…
Âm thanh giọng nói của Vu Duẫn chưa dứt, thì bên mặt đã bị Lam Xảo Nhiên tác động, khiến nó trở nên nóng rát.
“ Vu Duẫn, tôi không cho phép anh sỉ nhục tôi! ”