Chín giờ tối, hai cặp vợ chồng đều lên phòng để nghỉ ngơi.
Lúc này, Lam Xảo Nhiên đi trước và Vu Duẫn theo sau, vừa vào thì cô đã tiến thẳng đến phòng tắm đóng cửa kín mít.
Vu Duẫn mím môi khẽ cười, đôi mắt ngập tràn niềm vui và hứng khởi, trong lòng quyết tâm dạy cho Lam Xảo Nhiên cô bỏ tính ngang ngược trẻ con, phải năn nỉ anh hết giận đồ đó, còn giải thích kỹ càng về tối đó tại sao đến nhà của Cao Vỹ Tường.
Đinh Tẫn Dực, bạn gái vừa nhíu mày một cái là lê lết đi theo, phải học anh một khóa cứng rắn thì mới nên người.
Đứng trước gương sấy tóc, gò má của Lam Xảo Nhiên bất giác đỏ bừng và cả người nóng ran bất thường, có lẽ tại vì chiếc váy ngủ này quá sexy, cứ phơi bày ra hết da thịt.
Hơn 30 phút ở trong phòng tắm, cuối cùng cô cũng đi ra, thế nhưng trên cơ thể có khoác thêm chiếc áo choàng che đậy, ngượng ngùng lúng túng bước đến bàn trang điểm, giả vờ chăm sóc da để đi ngủ.
Cùng thời điểm này, Vu Duẫn đang nói chuyện điện thoại với Sở Thần, em họ của anh cũng là Phó tổng tập đoàn Vu Hoàng.
Tuy vai vế nhỏ hơn, nhưng lớn hơn anh hẳn mười tuổi, đã có vợ đẹp con ngoan.
“ Em phụ vợ chăm sóc cháu đi, để anh cũng được.
”
Thật ra thì Vu Duẫn anh đang đùng đẩy chuyến công tác sang cho Sở Thần, nhưng nào ngờ con cậu ấy bị sốt vừa mới nhập viện, thế nên anh chẳng còn cách nào khác.
Nói thêm vài câu nữa, Vu Duẫn cúp máy âm thầm thở dài, ánh mắt lúc này cứ dán vào người Lam Xảo Nhiên, mùi hương quyến rũ tỏa ra làm anh rạo rực, khao khát,…
• Cốc cốc cốc…
Tiếng gõ cửa bất ngờ vang lên, lúc này Vu Duẫn đứng dậy đi ra mở cửa…là bà Vu!
Thấy thế, Lam Xảo Nhiên lập tức đứng dậy và cầm lấy dây thắt áo choàng buộc lại cho kín đáo, lễ phép lên tiếng:
“ Mẹ! ”
“ Chuyện gì vậy mẹ? ” Vu Duẫn hỏi.
Bà Vu bước vào quan sát cả hai và cả trên giường, chăn gối ngay ngắn và bà vừa gõ cửa Vu Duẫn đã ra, Xảo Nhiên cũng đang ngồi ở bàn trang điểm, chứng tỏ đôi vợ chồng này vẫn chưa làm gì… thế đã làm hòa chưa?
“ Mẹ thấy vợ con ăn ít nên pha sữa mang lên cho con bé…Nào, uống đi Xảo Nhiên, giữ gìn sức khỏe.
”
Lam Xảo Nhiên vừa cảm động vừa có chút ray rức, chậm chạp bước tới và đưa hai tay nhận lấy ly sữa, lí nhí cất lời:
“ Cảm ơn mẹ! Đáng lẽ ra con phải là người pha sữa mang cho ba mẹ… ”
Nghe con dâu nói thế, bà Vu xúc động mỉm cười, cảm thấy hạnh phúc vô vàn, nói:
“ Ba mẹ đều không thích uống sữa… Thôi, không làm phiền hai đứa, mẹ về phòng.
”
“ Dạ vâng, chúc ba mẹ ngủ ngon! ”
Bà Vu rời đi, mọi thứ lại quay về trước đó, không gian yên ắng mỗi người một nơi không ai chịu mở lời với ai.
Thế nhưng, Vu Duẫn vẫn lựa chọn cứng rắn, sau đó dứt khoát bỏ ra khỏi phòng.
Chính khoảnh khắc cánh cửa đóng lại, sắc mặt của Xảo Nhiên có chút thay đổi, chau mày ngoái đầu nhìn tới.
Sang thư phòng, Vu Duẫn cũng đứng ngồi không yên, cứ dán mắt vào cánh cửa, hy vọng nó sẽ mở ra và Xảo Nhiên ‘ khóc lóc sướt mướt ’ bước vào.
“ Sao cô ấy không sang nhỉ?
“ Hay là cô ấy không biết mình ở đây? ”
Suốt hai giờ đồng hồ cứ đi qua đi lại trông ngóng, thì Vu Duẫn mất kiên nhẫn trở về phòng ngủ.
Lúc này, Lam Xảo Nhiên đang ngồi ở giường dựa lưng về sau, trên đùi đặt chiếc Laptop và ánh mắt chăm chú tập trung dán vào đó, đến khi nghe tiếng bước chân mới ngẩng đầu nhìn lên.
Sau đó, ngón tay của Lam Xảo Nhiên tiếp tục thao tác, khoảng nửa phút thì vội vàng gập lại chiếc Laptop, nhưng cùng lúc đó cô bắt gặp trọn hành động lấy chiếc gối của Vu Duẫn.
Bàn tay Xảo Nhiên dường như đã cứng ngắc, đôi mắt đứng yên nhìn Vu Duẫn đang từng bước đi tới sofa và nằm xuống ngay ngắn.
Hốc mắt đỏ hoe bao phủ lấp lánh ánh nước và sự tủi thân.
Có lẽ việc trở về đây của cô là sai rồi, đã làm phiền đến anh, buộc phải lại sofa nằm ngủ.
“ Vu Duẫn, đây là quyết định của anh hả? ”
“ Không phải chính em đã không cho tôi chạm vào người sao? Chắc cũng chẳng thích tôi nằm chung giường đâu.
”
Lồng ngực Lam Xảo Nhiên phập phồng thấy rõ, sắc mặt thê lương sầu thảm, nhưng sau đó nhẫn nhịn bước xuống, đi tắt đèn và quay lại chiếc giường, bóng tối khuất lấp hai người nhấn mình vào những suy tư.
Lúc này, Vu Duẫn lại tự nói trong đầu ‘ cô ấy không bảo mình lên giường luôn sao? Không giải thích rõ ràng tại sao đến nhà Cao Vỹ Tường ư? Anh em thân thiết hay bạn trai cũ? ’
Không gian chìm trong bóng tối, nên Vu Duẫn đâu hay biết rằng Lam Xảo Nhiên đang âm thầm khóc, cô liên tục dùng tay ngăn chặn nhưng không thể, từng dòng tuôn chảy.
‘ Lam Xảo Nhiên, không được khóc, anh ta không xứng đáng để mày phải khóc! ”
Càng tự nhắn nhủ với bản thân, Lam Xảo Nhiên càng tủi thân mà khóc nhiều hơn.
Thân thể mềm mại co tròn trên giường và dúi khuôn mặt đẫm nước vào chiếc chăn, âm thầm chịu đụng tổn thương một mình.
Đêm nay, có lẽ rất dài….