Hôm nay Lam Xảo Nhiên đi làm trong trạng thái vô cùng mệt mỏi, đôi mắt thiếu ngủ rõ ràng sau hai đêm liên tục bị Vu Duẫn hành hạ trên giường.
Lúc này đến giờ nghỉ trưa, Xảo Nhiên lập tức nằm gục xuống bàn với hai mắt nhắm tịt.
Thấy thế, nên Tịch Tố Hinh liền trêu đùa:
“ Chà chà, mới làm huề với chồng đã uể oải như thế sao? ”
Lam Xảo Nhiên bật dậy tươi tỉnh trở lại, lườm nguýt cô bạn thân một cái, nhưng đột nhiên đỏ mặt ngượng ngùng nhớ đến chuyện đêm qua, sau đó gần cả phút mới bình tĩnh trả lời:
“ Tại tối qua tớ đi tiệc cưới của Vu Trác về trễ.
”
Tịch Tố Hinh nhún môi điệu dạng chẳng tin, lại nói:
“ Đi ăn trưa nà.
”
“ Được, ăn nhanh để tớ còn chợp mắt một tí, quá mệt! ”
Hôm nay Vu Duẫn tăng ca, nên Lam Xảo Nhiên căn dặn người làm rồi tan làm lái xe về dinh thự Vu Hoàng ăn tối cùng ba mẹ chồng, một mình dùng bữa cũng rất buồn.
Thế nhưng, ông bà Vu nhìn thấy lập tức lo lắng, cứ nghĩ cả hai tiếp tục xảy ra mâu thuẩn và Xảo Nhiên giận dỗi về mách.
“ Ba mẹ! ”
Bà Vu dè dặt lên tiếng:
“ Hai đứa xảy ra chuyện gì nữa hả? ”
“ Dạ đâu có… ”
Lam Xảo Nhiên mím môi muốn cười, sau đó tự nhiên thoải mái ngồi xuống sofa không còn ngại ngần như lần đầu, lại nói:
“ Hôm nay anh Duẫn tăng ca với ăn tối trên tập đoàn, nên con về đây dùng bữa với ba mẹ.
”
Hai ông bà thở phào nhẹ nhõm, trút được nỗi lo lắng vô vàn.
Thấy thế, Lam Xảo Nhiên vừa thương vừa buồn cười, nhận ra bản thân có lỗi khi để ba mẹ hai bên phiền lòng.
“ Con xin phép lên phòng thay đồ.
”
Sau đó, cả ba vào phòng dùng bữa tối cùng trò chuyện về các anh chị họ của Vu Duẫn.
Lúc này, bà Vu bỏ cái bát xuống bàn, từ tốn lên tiếng:
“ Tuần sau ba mẹ sang Mỹ khoảng nửa tháng, hai đứa về trông nhà.
”
Lam Xảo Nhiên lập tức gật đầu, nói:
“ Dạ vâng! ”
“ Con cũng tập dần quán xuyến việc gia đình, giờ thì mẹ giao hết lại cho con.
”
Lam Xảo Nhiên lần nữa gượng cười và gật đầu, quả thật lấy chồng áp lực lắm!
Bữa ăn tốt kết thúc, Lam Xảo Nhiên cùng ba mẹ chồng ngồi ở sofa xem tivi và ăn trái cây, uống trà tráng miệng.
Từ sau cái tát, giữa cô và bà Vu dường như có một khoảng cách vô hình, muốn nhích lại phải đợi thời gian.
Lúc này, điện thoại của bà Vu đặt ở dưới bàn reo lên, trên màn hình hiển thị cái tên khiến đôi mắt của Xảo Nhiên lay chuyển, nhưng sau đó khẽ cười nhẹ nhàng.
Bà Vu cầm lên, cất tiếng:
“ Dì nghe! ”
Sau đó, Lam Xảo Nhiên xin phép lên phòng nghỉ ngơi, hơn 20 phút thay đồ và vệ sinh cá nhân thì cô lên giường thư giản, do buồn chán nên lấy điện thoại gọi về cho bà Lam nói chuyện, thông báo dự định cô sẽ tập tành kinh doanh.
Bà Lam vô cùng ủng hộ, hứa đầu tư cho cô một nửa.
Thế nhưng, được một lúc, bà ấy lên tiếng nhắc nhở:
“ Làm gì thì làm, sang năm hai vợ chồng cũng ráng tranh thủ sinh một đứa, không có thời gian thì giao cho ba mẹ chăm giúp.
”
“ Chưa đâu, vợ chồng con còn nhiều kế hoạch đi du lịch lắm, mẹ đừng đốc thúc, tụi con tự biết tính toán mà! ”
Cạch…
Cánh cửa phòng ngủ được Vu Duẫn mở ra, trông anh có chút mệt mỏi đi vào.
Nhân cơ hội này, Lam Xảo Nhiên trốn tránh lên tiếng nói với bà Lam:
“ Vu Duẫn đi làm về rồi, vậy thôi nhé mẹ, tạm biệt! ”
Dứt lời, Lam Xảo Nhiên lập tức cúp máy và để sang một bên, điệu dạng trong rất phiền não.
Thấy vậy, Vu Duẫn chợt cười vui vẻ, vừa tháo đồng hồ vừa hỏi:
“ Sao thế, bị mẹ mắng nữa hả? ”
“ Không có, mẹ thúc giục việc sinh con.
”
Vu Duẫn anh hiện tại cũng chưa sẵn sàng làm ba, muốn tận hưởng một chút không gian riêng tư, nhưng chỉ sợ hai bên gia đình gây áp lực.
“ Cứ bảo anh chưa muốn sinh con đi.
”
“ Ồ… ”
Lam Xảo Nhiên chúm chím mỉm cười, sắc mặt tươi tắn rạng rỡ xuống giường đi đến gần với Vu Duẫn choàng tay ôm lấy cần cổ của anh.
Hiện tại cô khẳng định chuyện ‘ chăn gối ’ của vợ chồng rất quan trọng, bởi vì sau đêm đó cô cảm nhận rõ ràng cả hai trở nên mặn nồng, gắn bó,…hơn.
Lên tiếng hỏi:
“ Anh ăn nhiều không đấy, hay em xuống nấu vài món cho anh? ”
Cơ mặt Vu Duẫn lập tức giản nở hoàn toàn, bao nhiêu căng thẳng mệt mỏi dường như đã xua tan hoàn toàn.
Ngay sau đó, bàn tay to lớn ấy liền đặt lên chiếc eo của Xảo Nhiên vuốt ve, nghĩ trong lòng:
‘ Chỉ làm như chỉ nấu ăn chuyên nghiệp lắm vậy, vài món? Là món nào với món nào? Không nhạt thì mặn, ám ảnh! ’
Khẽ cười lên tiếng trả lời:
“ Không cần, anh no rồi! ”
Lam Xảo Nhiên đung đưa cơ thể, chu môi nũng nịu hỏi tiếp:
“ Sao thế, chồng không thích ăn những món em nấu ư? ”
“ Không phải! ”
“ Vậy thái độ này là thế nào? ”
“ Anh sợ vợ cực! ”
Vu Duẫn nói xong lập tức cúi xuống hôn vào bờ môi đỏ thắm mềm mại ngọt ngào của Xảo Nhiên, trong tâm trí hoàn toàn chỉ có người phụ nữ đối diện, nói tiếp:
“ Để anh đi tắm, sau đó chúng ta làm vài trận cho dễ ngủ nhé? ”.