•Ba tháng sau…
“ Ủa sao thế? ”
Nhìn thấy sắc mặt Tịch Tố Hinh buồn bã, thế nên Lam Xảo Nhiên vừa vào phòng đã lập tức thăm dò hỏi han.
“ Tớ và anh ta giận nhau. ”
“ Quen nhau được mới mấy tháng đã giận dỗi liên tục, chán thế! ”
Lam Xảo Nhiên cười khinh quên mất bản thân, kéo ghế thoải mái ngồi xuống chiếc ghế, lấy điện thoại bên trong túi xách định nhắn tin cho ‘ chồng yêu ’.
“ Thế cậu kết hôn bao lâu mà giận chồng về nhà mẹ vậy? ”
Ngón tay thon thả của Lam Xảo Nhiên cứng đơ, sắc mặt cũng sượng sùng thấy rõ, sau đó nở nụ cười gượng gạo quay sang nhìn cô bạn thân, lên tiếng:
“ Cậu và Giản tổng cãi nhau vụ gì? ”
“ Thôi đi, chán anh ta không muốn nhắc! ”
Nhìn biểu cảm của Tịch Tố Hinh, Lam Xảo Nhiên âm thầm mỉm cười, sau đó vội vàng đặt điện thoại xuống bàn làm việc nhích chiếc ghế đến gần với cô ấy, lên tiếng:
“ Tớ có cách làm hòa nhanh nhất, cần chỉ không? ”
Tịch Tố Hinh tò mò, hỏi lại:
“ Cách gì? ”
Lam Xảo Nhiên ngửa đầu bật cười hả ha vô cùng sảng khoái, sau khi thỏa mãn liền đưa mắt quan sát xung quanh, chậm rãi trả lời:
“ Chính là… đến khách sạn… haha… ”
“ Lam Xảo Nhiên, cậu kì quá à… ”
Tịch Tố Hinh ngượng ngùng đỏ mặt, xô đẩy bả vai của Lam Xảo Nhiên. Thấy thế, cô càng buồn cười hơn nữa, phải bụm miệng để ngăn chặn âm thanh phát ra.
Lúc sau, lên tiếng:
“ Kì gì chứ, vô cùng thực tế nhé! Với một người đã có kinh nghiệm về việc giận chồng như tớ, thì cách đó là làm hòa nhanh chóng và hữu hiệu nhất, tớ rất thích…! ”
“ Cậu mà chưa kết hôn, chắc nhân viên lễ tân của khách sạn quen mặt. ”
Lam Xảo Nhiên tiếp tục bật cười, đáp lời:
“ Đến khách sạn tốn kém, Vu Duẫn có nhà riêng…haha…Chồng tớ lần đi công tác lâu nhất có mười ngày thôi, thế mà tớ nhớ anh ấy gần chết vậy…haha… ”
Về là đêm đó vồ vập lấy nhau, bùng cháy phùn phụt lập tức!
Hiện tại thì cuộc sống hôn nhân vô cùng hạnh phúc và vui vẻ, có đôi khi cũng xảy ra mâu thuẩn rồi tranh cãi, nhưng sau đó nhanh chóng làm hòa.
Lúc này, Tịch Tố Hinh bụm mặt xấu hổ thay cho bạn thân, cất lời:
“ Cậu bạo quá rồi Xảo Nhiên! ”
“ Trời đất ơi, với một người từng trải như Giản tổng, mà cậu cứ e thẹn và ngại ngùng kiểu này chắc sớm muộn cũng chia tay, chuyện ‘ chăn gối ’ quan trọng lắm đấy Tố Hinh, tớ không đùa với cậu đâu. ”
…----------------…
Bảy giờ tối, Lam Xảo Nhiên đã trang điểm và thay đồ xong xuôi chuẩn bị đi đến quán bar tụ tập cùng ba cô bạn thân thiết vào hôm cả bốn người đều không tăng ca. Có điều, sắc mặt Vu Duẫn chẳng vui cho lắm, cứ im ỉm và chau mày nghiêm khắc.
“ Vợ sẽ cẩn thận mà, đến một lát rồi về! ”
“ Được rồi, Lăng Hiện đang chờ em bên dưới, có điều gì nghi ngờ lập tức gọi cho anh, rõ chưa? ”
“ Vâng, vâng, chồng yêu! ”
Nói xong, Lam Xảo Nhiên tặng lên bờ môi Vu Duẫn nụ hôn phớt qua, sợ lem son đỏ của mình, sau đó nhanh chóng bước ra khỏi phòng vì đến giờ hẹn.
Lúc này, Vu Duẫn cầm lấy chiếc điện thoại của mình, thao tác vài động tác trên màn hình và rồi áp vào bên tai.
“ Bảo vệ an toàn cho thiếu phu nhân, việc khác không cần phải báo cáo với tôi. ”
Việc cô đi với ai hay gặp người nào, anh hiện tại chẳng muốn xen vào, tuyệt đối tin tưởng. Thế nên, anh chỉ cần cô an toàn, chuyện khác không để tâm đến.
Từng giờ đồng hồ trôi qua, Vu Duẫn làm việc nhưng ánh mắt giây lát lại nhìn vào màn hình điện thoại tối đen, tâm trí cứ gửi gắm tới quán bar không biết vợ anh hiện tại say xỉn thế nào.
Hiện tại, gần 11 giờ đêm, Vu Duẫn pha tách cafe mang lên phòng làm việc uống cho tỉnh táo, ra ngoài ban công nhìn xuống chờ đợi Lam Xảo Nhiên trở về.
Cuối cùng, hai mươi phút sau, chiếc xe quen thuộc thường ngày Vu Duẫn sử dụng đi làm cũng dừng lại trước cổng biệt thự, có một cô gái mau chóng xuống xe và mở cổng vào trong.
Lúc này, Lam Xảo Nhiên nhìn lên, cất tiếng:
“ Chồng yêu, em về rồi! ”
Nói rồi, Lam Xảo Nhiên vội vàng chạy đi và mở khóa vào nhà, lập tức lên phòng làm việc tìm Vu Duẫn.
Cánh cửa vừa mở ra, Xảo Nhiên đã lao đến ngã vào vòng tay của Vu Duẫn và được anh cưng chiều ôm lấy. Thế nhưng, mùi rượu thoang thoảng xông vào mũi anh khiến phải chau mày, nghiêm khắc gằn giọng:
“ Em đã uống bao nhiêu rượu thế? ”
“ Ít thôi! ”
Hai mắt Vu Duẫn đanh lại, chăm chú nhìn ngắm cô gái có đôi gò má ửng hồng và đôi mắt long lanh lờ đờ do rượu. Lúc này, Xảo Nhiên đưa tay choàng lấy cổ anh âu yếm, nháy mắt tà mị và kèm theo nụ cười ngọt ngào quyến rũ, nũng nịu lên tiếng:
“ Vợ thèm thịt anh quá, vừa dai vừa ngon~ ”
Nói xong, Lam Xảo Nhiên giả vờ liếm môi một cái như rất thèm thuồng. Kết quả, Vu Duẫn lập tức phụt cười, bàn tay siết lấy chiếc eo nhỏ nhắn chặt hơn nữa, ngón tay đưa lên khẩy yêu vào đầu mũi thon cao của cô, nói:
“ Có rượu là làm loạn! ”
Phải, lần nào Lam Xảo Nhiên uống rượu, đều bắt anh phục vụ đến cô mệt mới thôi, có điều…anh rất thích!
Cô nhướn mày, biểu cảm vô cùng kiêu căng và ngang ngạnh, cất lời:
“ Thế nào? Thì sao? Anh là chồng em, thì phải phục vụ cho em! ”