Hôn Ý Lung Lay, Xin Ngài Tổng Giám Đốc Bớt Giận

"Đúng vậy, là của một vị Tô tiểu thư khác."

Còn là vị Tô tiểu thư nào, thì không cần nhiều lời.

Đối với việc cô ta nói thẳng ra, Lục Đông Đình không biến sắc nhướng mi, sau đó vươn tay, lòng bàn tay dán vào hai chữ dưới góc phải nhẹ nhàng vuốt thẳng một cái.

Cuối cùng, anh thu tay về, vẫn ung dung nhìn về phía Tô Khê, "Tôi không có hứng thú với việc riêng tư của người khác."

Tuổi của Tô Khê và Tô yểu sấp xỉ nhau, ở trước mặt người lớn hơn gần chục tuổi như Lục Đông Đình vẫn sẽ cảm thấy có chút đứng ngồi không yên, mặc dù chỉ một ánh mắt của Lục Đông Đình tùy ý quét tới, mang theo khí tức không giận tự uy, loại vân đạm phong kinh nặng chịu này đủ để kinh sợ người khác, Tô Khê theo bản năng liên tưởng, lúc người này chém giết trên thương trường sẽ khí phách như thế nào.

Cô lấy lại bình tĩnh, "Tổng giám đốc Lục, xin để cho tôi nhiều chuyện một câu, người khác mặc dù không biết chuyện, nhưng ít nhất tôi cũng là người nhà họ Tô, sẽ không ngốc đến mức tin tưởng quan hệ giữa Tổng giám đốc Lục ngài và Tô Yểu đơn thuần chỉ là quan hệ giữa cấp trên với cấp dưới. Thế nhưng...ngài cảm thấy Tô Yểu tiếp cận ngài là vì mục đích gì?"

Cô cố ý kéo dài âm cuối, nhìn Lục Đông Đình một chút, người kia như ý bảo cô tiếp tục nói.

"Không nói dối ngài, lúc Tô Yểu ở phòng trọ, ở trước mặt ba ba của tôi mơ hồ tiết lộ hai người sắp đến ngày kết hôn, không biết việc này có thật không?" Mặt Tô Khê không đổi sắc nói.

Lục Đông Đình dùng ngón tay trỏ gõ lên trên mặt bàn, thờ ơ nghe, trong lòng vẫn đang suy nghĩ là tương đồng, cùng chảy dòng máu giống nhau, nhưng phương thức nói chuyện của cái Tô Khê này lại vòng vo, cũng không giống người nào đó, nhăn nhó làm ra vẻ, không biết cách lấy lòng người khác.

Anh hỏi: "Thật giả lại có thể thế nào?"

"Không cần nói thật giả, ngài thông minh như vậy vừa nhìn thấy vật này. Nếu như ngài có lòng đi thăm dò, khẳng định biết Tô Yểu cần một cuộc hôn nhân để đoạt cổ phần công ty nhà họ Tô vào tay, trừ cái đó ra, quyển nhật ký này có thể nói cho ngài biết tâm tư sâu xa của Tô Yểu, tôi tun tưởng tư vị bị người từng bước tính toán khẳng định không dễ chịu."

Cái chữ "Đoạt" kia, cũng không biết Tô Khê lấy tự tin từ đâu.

Đáy mắt Lục Đông Đình cũng không có gì khác thường, khóe miệng lướt qua mấy quệt châm biếm.

Tô Khê hiểu được nên có điểm dừng, nói nhiều sẽ khiến người chán ghét, chỉ bổ sung thêm một câu cuối cùng, "Hôn nhân là việc lớn, hy vọng tổng giám đốc Lục ngài có thể suy nghĩ kỹ."

Từ khi cô phát hiện quyển nhật ký này ở trong nhà kho là thời điểm, cô biết rõ, cuối cùng cũng có một ngàu nó sẽ phát huy tác dụng.

Để cho Lục Đông Đình phát hiện bí mật của Tô Yểu, hơn nữa Tô Yểu cố ý tiếp cận, Tô Khê cũng không tin Lục Đông Đình có thể tiếp tục muốn Tô Yểu.

Tô Khê để quyển nhật ký lại, đứng dậy cáo từ, "Như vậy, sẽ không làm phiền tổng giám đốc Lục nữa."

Lục Đông Đình chỉ nhàn nhạt gật đầu một cái.

------

Ngày hôm sau, Tô Yểu nhận được điện thoại của Tề Tông Lâm, anh ta nói chuyện này không thể có tiến triển, muốn lấy được cổ phần công ty, chỉ có con đường kết hôn này.

Vốn là không có hy vọng nhiều, Tô Yểu bình tĩnh tiếp nhận kết quả, trong lòng cảm thấy không có chút sức lực nào.

Tề Tông Lâm sợ cô sẽ khó chịu, vui đùa nói với cô, "Không bằng cô gả cho tôi là được rồi, trong giới luật sư tôi còn có một chút thành tựu, nhà họ Tô nhất định sẽ có kiêng kỵ tôi."

"Anh đừng nói giỡn, Liên Y nói cho tôi biết, anh là người theo chủ nghĩa độc thân." tuy Tô Yểu không biết Tề Tông Lâm là người theo chủ nghĩa độc thân như thế nào, vài phần thật vài phần giả, đại đa số người theo chủ nghĩa độc thân, hoặc là gặp phải người mà bản thân muốn sống cùng cả đời, hoặc là cho dù ăn khổ, cũng không muốn lấy bất kỳ một người nào khác.

Tề Tông Lâm cúi đầu cười, vẫn chưa có phản ứng gì.

Tô Yểu nói cảm ơn rồi cúp điện thoại.

Tối hôm đó Tô Yểu đi cùng bạn học cũ, ăn cơm ở bên ngoài lúc về đến nhà đã mười giờ.

Không biết tại sao, đèn hàng lang của phòng trọ lại bị hỏng, ngoài trời có tiếng sấm rầm rầm rung động, một mảnh tối như mực, tia chớp với tốc độ ánh sách lóe sáng cắt ngang đêm tối, ở trong hành lang tự nhiên nhảy ra một bóng người như quỷ.

Đáy lòng Tô Yểu chột dạ, mở điện thoại di động làm đèn pin soi đường đi, mem theo tường đi tới cửa phòng mình.

Cô lấy chìa khóa ra mở cửa, vừa mới cắm chìa khóa vào ổ, cô nhẹ nhàng đẩy, vậy mà cửa lại mở....

Nhất thời Tô Yểu cảm thấy máu chảy ngược, cũng không dám thở mạnh.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui