Ngày tháng trôi nhanh, thoáng chốc lại đến sinh thần lần thứ mười tám của Bạch Ngân Hoa.
Có lẽ vì hôm nay là ngày đặc biệt đối với mình cho nên nàng tạm gác việc ngủ nướng mà thức dậy từ sớm để lo chuẩn bị cho bản thân thật xinh đẹp.
Mở tủ đồ của mình ra, chiếc đầm xinh xắn mới vừa mua mấy hôm trước được tận dụng.
Nàng khoác lên mình bộ y phục sắc đỏ trắng đan xen, thêm vào đó là những họa tiết các con vật dễ thương cách điệu được thêu lên một cách vừa tinh tế nhã nhặn nhưng cũng không kém phần nổi bật.
Chải tóc trang điểm cũng đã xong xuôi, nàng ngắm mình trong gương cũng tự cảm thán sự xinh đẹp của mình mà đắc ý thốt lên "Tiên nữ hạ phàm là ta đây chứ còn ai.
Haha!"
Nói rồi nàng tự cười với bản thân mình.
Đột nhiên lúc này có một giọng nói vừa lạ vừa quen thuộc vang lên.
"Chủ nhân! Chủ nhân!"
Bạch Ngân Hoa nhìn qua lại không thấy ai liền ngẩn người.
Đột nhiên từ bên dưới Tiểu Bạch nhảy lên người nàng.
"Là ta đây!"
Nàng phản ứng được liền vui vẻ ôm lấy con thỏ trắng của mình mà vuốt ve "Sao vậy? Nhớ ta hay đói bụng rồi?"
Giọng nói Tiểu Bạch lại vang lên "Chủ nhân, hôm nay là sinh thần của tỷ đúng không?"
Bạch Ngân Hoa ngạc nhiên, bởi trước đó nàng chưa từng nhắc qua với Tiểu Bạch "Sao ngươi biết?"
Tiểu Bạch vội đáp "Hai hôm trước, Lục Thừa Phong ca ca có đến đây, huynh ấy tìm tỷ nhưng không có.
Đúng lúc đó ta đói bụng đi tìm thức ăn loanh quanh phòng tỷ, huynh ấy thấy được và cho ta ăn.
Trong lúc cho ta ăn, tự nói ra hai hôm nữa tức là hôm nay là sinh thần của tỷ."
Bạch Ngân Hoa mỉm cười, khuôn mặt hiện rõ sự hạnh phúc dâng trào, ánh mắt dịu dàng nhìn Tiểu Bạch.
"Chủ nhân, chúc tỷ sinh thần vui vẻ, luôn luôn tươi cười.
Chúc tỷ gặp dữ liền hóa lành, một đời bình an!"
Bạch Ngân Hoa đưa tay xoa đầu Tiểu Bạch mỉm cười nói "Đa tạ Tiểu Bạch của ta!" nói rồi nàng đột nhiên khựng lại rồi nói thêm "Nhưng mà ngươi đừng gọi ta là chủ nhân nữa.
Cứ gọi ta là Ngân Hoa tỷ là được rồi!"
"Vâng! Ngân Hoa tỷ tỷ!"
"Ừm, ngoan quá!"_Bạch Ngân Hoa vừa nói vừa không ngừng vuốt ve Tiểu Bạch.
Đột nhiên lúc này bên ngoài cửa phát ra tiếng *Cộc...!Cộc...!Cộc*.
Bạch Ngân Hoa nghe thấy thì ôm Tiểu Bạch nhẹ nhàng đặt xuống sàn rồi đến mở cửa.
"Sinh thần vui vẻ!"
Cánh cửa vừa mở Bạch Ngân Hoa đã bị lời chúc của Lục Thừa Phong làm cho giật mình.
Nàng nhíu mày đánh nhẹ lên y một cái nói "Lục Thừa Phong! Huynh làm gì vậy? Hại ta giật cả mình!"
Lục Thừa Phong mặc kệ biểu cảm khó chịu của nàng, y vô tư mỉm cười nói "Bất ngờ không? Hôm nay là sinh thần muội, ta là người chúc đầu tiên!"
Bạch Ngân Hoa nhìn y mỉm cười miễn cưỡng nói "Đa tạ! Đúng là bất ngờ thật!"
"Nhìn sắc mặt của muội chắc là vừa bị ta dọa chưa hoàn hồn.
Không sao! Muội xem đây là gì."_Lục Thừa Phong nói rồi đưa lên một dĩa bánh thọ trắng.
Bạch Ngân Hoa nhìn thấy liền bất ngờ kêu lên "Bánh thọ!" nói rồi nàng không ngần ngại nhanh chóng cầm lấy một cái rồi ăn một miếng.
Lục Thừa Phong hào hứng nói "Ngon không?"
Bạch Ngân Hoa gật đầu liên hồi nói "Tay nghề của nghĩa mẫu ta xưa nay luôn không tệ, mùi vị ngon quá chừng.
Huynh thử đi!" nói rồi nàng cũng lấy một cái đút cho Lục Thừa Phong.
Lục Thừa Phong cắn một miếng rồi cầm lấy cái bánh vừa ăn vừa nói "Thật ra bánh thọ này không phải Hồng cô cô làm đâu."
"Không phải nghĩa mẫu ta chẳng lẽ là huynh làm sao?"
Lục Thừa Phong như hiển nhiên đáp "Đúng vậy!"
Bạch Ngân Hoa nhìn y bất ngờ nói "Thật sự là huynh làm sao?"
"Không sai! Thật sự là ta làm, muội bất ngờ đến vậy sao? Có phải lúc này là đang thấy ta vô cùng xuất chúng không?"_Lục Thừa Phong đắc ý nói.
Bạch Ngân Hoa bị y nói trúng suy nghĩ chỉ biết cười rồi nhìn sang hướng khác không nói gì.
Lục Thừa Phong ngắm nhìn nàng từ trên xuống dưới một lượt mỉm cười nói "Hôm nay trông muội ăn mặc rất xinh đẹp!"
Bạch Ngân Hoa vẻ mặt đắc ý đáp "Bổn cô nương hôm nào chẳng xinh đẹp chứ!"
Ánh mắt Thừa Phong dịu dàng ngắm nhìn Ngân Hoa, y nhẹ nhàng vòng tay ra sau ôm lấy nàng nói "Phải rồi, muội lúc nào cũng xinh đẹp.
Hôm nay là ngày đặc biệt của muội, ta chúc muội luôn luôn xinh đẹp như vậy.
Mong cho muội lúc nào cũng tươi cười như lúc này, mọi khó khăn của muội ta sẽ cùng muội vượt qua.
Mong cho chúng ta sau này không có gì cản trở, như vậy muội sẽ nhanh chóng yên ổn làm Lục phu nhân của ta rồi!"
Bạch Ngân Hoa vui vẻ mỉm cười, nhưng giả vờ đáp trả "Ai nói là ta sẽ gả cho huynh chứ?"
Lục Thừa Phong nhíu mày đứng thẳng người nhìn nàng "Nếu muội không gả cho ta vậy sau này muội cũng đừng hòng gả cho người khác.
Cho dù là muội đang bái đường với ai, ở nơi xa hay gần ta cũng sẽ cướp muội đi."
Bạch Ngân Hoa mỉm cười đáp "Vậy thì đúng là ta không thể gả cho ai ngoài huynh rồi.
Nhưng mà huynh cũng không thể cưới ai khác ngoài ta."
Lục Thừa Phong đưa tay lên thề "Ta Lục Thừa Phong xin thề, cả đời này sẽ chỉ lấy mỗi Bạch Ngân Hoa.
Nếu lấy ai khác nhất định chết không yên!"
Bạch Ngân Hoa nhanh chóng nắm lấy tay y kéo xuống "Huynh sao cứ hở chút là thề thốt như vậy.
Không hay một chút nào!".