Hồng Hoang Liệt Diễm Chi Thần

- Trúc Nhi không sao đâu chỉ cần nàng ấy không xấu xa thì tốt rồi. Còn việc nàng ta có là loài nào thì cũng không quan trọng, miễn sao nàng ấy vẫn la tiểù muội muội của nàng đúng không?

Nhìn vẻ mặt thất thần của Thu Trúc hắn không nhịn được lên tiếng an ủi nàng một chút.

- Ân

Nàng gật đầu một cái tuy vẻ mặt đã bớt thất thần nhưng cũng không khá hơn là mấy.

Trở lại với chiến trường, khi cả hai tách ra bỗng dưng con quái vật bên kia rống lên một tiếng chiếc đuôi như Giao Long mạnh mẽ uốn lượn trên cát dùng tốc độ khủng bố lao tới. Phốc một cái tung người lên trời, hai chiếc càng to lớn như lợi kiếm chém về phía Kỳ Phong Sư Thứu, càng chưa đến nhưng kình khí khủng khiếp đã trực tiếp phát tán khiến cho không khí xao động mãnh liệt cuốn lên khói bụi mù mịt.

Đối mặt với công kích khủng khiếp kia dường như Kỳ Phong Sư Thứu kia lại không hề có chút mải mai dao động chút nào, trong con mắt đỏ tươi như máu kia tuông ra sát khí khủng khiếp, không những vậy khí chất quanh người cũng mãnh liệt biến đổi. Từng trận âm phong khủng khiếp bốc lên khiến nhiệt độ như muốn thiêu sống người ta của Sa Mạc Xích Viêm cũng phải giảm xuống thậm chí còn có chút âm lãnh, nhưng quan trọng hơn là trong người nàng lại tỏa ra một cổ khí thế kinh khủng khiến cho Thu Trúc đang thất thần cũng trở nên cảnh giác trong mắt còn mang theo một chút khiếp sợ.


Cổ khí tức kia dù nàng là Yêu Thú Cấp 9 đỉnh phong nhưng trong linh hồn cũng phải xuất hiện một tia khiếp sợ, nhưng bỗng dưng một cổ khí tức nhu hòa rất tự nhiên bao bọc lấy nàng khiến cảm giác sợ hãi kia hoàn toàn biến mất và cổ khí tức đó không ai khác là từ hắn phát ra. Khi cổ khí tức đó xuất hiện thì hắn cũng hiểu ra mọi chuyện, tuy không hiểu tiểu muội của Thu Trúc đã tìm được kỳ ngộ gì nhưng hắn đã thấy được lúc này một linh hồn vô cùng cường đại, ít nhất cũng là Thánh cấp đỉnh phong đang phụ lên thân thể nàng nhưng hiển nhiên không gây hại cho nàng nếu có thì cũng chỉ bị thoát lực vài hôm là cùng.

Đúng lúc này công kích của con quái vật kia đã đến trước mặt Kỳ Phong Sư Thứu đang bao bọc trong âm phong khiếp người. Và...

Oanh long

Một tiếng nổ cùng một tiếng kêu thảm vang lên, ngay sau đó con quái vật kia như " trái mít rụng" bay thẳng xuống đất đâm vào cồn cát tạo thành một cái hố chà bá bự trên mặt đất bất động. Bỗng dưng cả người nó lóe sáng sau đó từ một con " đại quái vật" biến thành một tiểu mỹ nhân với một bộ y phục màu đen bó sát người quyến rũ, từng đường cong mềm mại hoàn toàn hiển lộ. Song phong to tròn cao vút, hơn nữa chiếc áo lại rộng cổ để lộ một mảng da thịt tuyết trắng, eo lại nhỏ nhắn như xà, kiều đồn vểnh cao kiêu ngạo, một đôi chân trường túc khoẻ khoắn, cùng với khuôn mặt xinh đẹp tuyệt luân tuy có chút tái nhợt cùng với một tia máu chảy ra từ khóe miệng nhưng hiển nhiên không thể làm mất đi vẻ phong tình của nàng khiến kẻ nào đó phải nuốt từng ngụm nước bọt.

Nhưng khi hắn đang ngắm mỹ nhân thì Kỳ Phong Sư Thứu bỗng rít lên một tiếng trầm thấp theo đó là một cơn âm phong hướng tiểu mỹ nữ đang vô lực phản kháng kia bay tới. Nếu trúng chiêu này chắc chắn nàng không tránh khỏi kết cục hương tiêu ngọc vẫn, nhưng mà có hắn ở đây há có thể để tình huống như vậy xảy ra chứ. Chỉ thấy lúc âm phong sắp tiếp cận nàng thì bỗng dưng hoàn toàn tiêu thất, kèm theo đó là một giọng nói nhàn nhạt:

- Tha được thì tha, một Thánh Giả sao lại chèn ép một tiểu bối như vậy chứ.

Giọng hắn nhàn nhạt không hề có chút gì đặc biệt nhưng truyền vào tai "Tiểu muội" của Thu Trúc lại như sấm giữa trời quang, nàng là Thánh Giả không sai tuy chỉ còn là một tia tàn hồn nhưng không phải vài tên ất ơ có thể nhìn ra được, cho dù Thánh Giả cao giai cũng không thể nhìn ra chút gì. Nhưng tên tiểu tử thoạt nhìn cà lơ phất phơ lại có thể nhìn thấu nàng hơn nữa lại dễ dàng hóa giải một kích của nàng, tuy đó chỉ là một kích tuỳ tiện nhưng quan trọng là nàng căn bản hắn dùng cách nào phá giải một kích kia giống như hắn căn bản không động mà âm phong lại tự tiêu thất.

Trong khi nàng còn đang khiếp sợ thì bỗng dưng tiểu mỹ nư đang nằm trên đất lóe lên một cái trực tiếp biến mất còn biến đi đâu thì đương nhiên là Bổn Nguyên không gian của hắn còn để làm gì thì...( đoán đi)

Khi làm xong mọi chuyện thì hắn lại nhìn nàng bằng ánh mắt long lanh ( long lanh như rồng động dục luôn, không chút tạp niệm he he) cười mà như không cười nói:


- Không cần bất ngờ ca có nhiều thứ nàng không biết còn muốn biết thì phải trở thành... Nữ nhân của ca.

Hắn nói tỉnh bơ nhưng lại khiến nàng trực tiếp nỗi bão, nàng từng là tuyệt thế thiên tài tung hoành khắp Ma Vực của Ma tộc mấy ngàn năm mà không kẻ nào dám nói gì, đùa chắc thời điểm trước tuy có vô số cao thủ nhưng Thánh Giả vẫn là tồn tại đỉnh phong của tinh cầu này thì Một Thánh Giả đỉnh như nàng muốn làm gì kẻ nào dám quản chứ. Nhưng nàng chưa bao giờ bị ai dùng lời nói khinh nhờn như vậy đối với nàng, tuy khi xưa nàng có nhiều kẻ truy cầu nhưng ai ai không phải nhân vật phong vân một thời chứ lời lẽ thì nho nhã đường hoàng nào có như tên này chứ. Nàng trực tiếp không thèm cố kỵ cái gì nữa trực tiếp nhắm hắn đánh tới

- Quỷ Ảnh Trảo

Tuy dưới bản thể Yêu Thú nhưng nàng lại cực kỳ linh hoạt một trảo tung ra kéo theo một hư ảnh quỷ mị mờ mờ ảo ảo nhưng lại nhanh như thiểm điện đánh vào hắn. Nhưng khi trảo đánh tới hắn thì nàng mới hối hận vì sao ư, đơn giản khi trảo ảnh bay tới thì y như lúc trước biến mất vô tung, trên mặt hắn vẫn treo nụ cười như có như không kia nhưng lại mang theo một tia tiếc nuối:

- Àiiii nàng như vậy ca đành dùng biện pháp mạnh vậy.

Không đợi nàng kịp phản ứng, hắn giống như u linh xuất hiện trước mặt nàng ngón tay đặt lên mi tâm nàng. Với thân hình của hắn so với bản thể to như một ngọn núi nhỏ của nàng thì trông vô cùng kì quái nhưng nàng lại hoàn toàn bị hắn đinh trụ không hề có chút phản kháng, thậm chí cơ thể còn thoáng chút run rẩy. Chừng năm phút hắn thu tay, hắc khí quanh người nàng trực tiếp tiêu tán còn bản thể Kỳ Phong Sư Thứu cũng biến mất thay vào đó là một mỹ nhân có nhiều nét giống Thu Trúc nhưng đôi mắt thì lại là một màu đen sâu thẳm.


Nhưng nàng lại như không chút sức lực mà ngất đi đương nhiên ngất trong vòng tay Vô Thiên rồi, khi nàng ngất đi bỗng dưng bên người Vô Thiên xuất hiện một thân ảnh mờ ảo nhưng lại xinh đẹp khuynh quốc

- Rốt cuộc ngươi muốn làm gì nàng

- Hắc tiểu mỹ nhân à nàng là muội muội của lão bà ta, ta có thể làm gì nàng ta chứ.

Hắn nhìn nàng vô sỉ nói một câu, nàng kì quái nhìn hắn một cái sau đó biến mất vô tung, cùng lúc đó chúng nữ cũng đến bên cạnh hắn. Nhất là Thu Trúc nàng kích động ôm lấy em gái mình từ tay Vô Thiên.

Tác: nhớ ấn tim cho tác nha. Dạo này sắp vào học nên ta không thể viết nhiều được nữa nên ngày một chương thôi, haizzz năm cuối rồi phải ráng mới được


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận