Hồng Kông Xuyên Vào Hồng Hưng Ngươi Bảo Ta Làm Việc Thiện


Nghê lão tam: “Chắc chắn biết.”
Nghê Vĩnh Hiếu hỏi: “Tại sao?”
Nghê lão tam: "Vừa có tin tức được truyền ra, lão bà của Cam Địa bị Cam Địa đánh chết."
"Ngoài ra, mấy trăm tiểu đệ của Cam Địa lúc bảy giờ đã tập trung."
Nghê Vĩnh Hiếu đứng thẳng dậy, đem tất cả mọi thứ liên kết lại với nhau nói: "Ta hiểu rồi, Thẩm Đống đứng sau tất cả những chuyện này."
“Cam Địa có lẽ đã biết việc hắn bị cắm sừng từ miệng của Thẩm Đống, nên họ đã bàn bạc một chút, chuẩn bị hợp tác để giết chết Quốc Hoa."
"Cam Địa mời Quốc Hoa đến Quảng Xương, chính là nhằm tạo cơ hội cho Thẩm Đống giết chết Quốc Hoa.”
"Chỉ là Thẩm Đống có nước cờ hay hơn, trực tiếp giết Quốc Hoa ở cửa Quảng Xương, kéo Cam Địa xuống nước."
“Hiện tại Thẩm Đống công khai sự thật, Cam Địa không muốn làm phản cũng không được.”
"Được lắm Thẩm Đống, hắn tính toán hết toàn bộ chúng ta."
Nghê lão tam nói: "A Hiếu, Thẩm Đống này không thể giữ lại.

Ta lập tức phái người đi giết hắn."
Nghê Vĩnh Hiếu nói: "Không, điều quan trọng nhất bây giờ là chiếm lại địa bàn của Cam Địa, không để các băng đảng khác lấy được."
Nghê lão tam nói: "Ta sẽ đi phất cờ gọi người.

Thừa dịp Cam Địa ở đồn cảnh sát, ta sẽ đi chiếm địa bàn trước."
Nghê Vĩnh Hiếu ừ một tiếng, nói: "Tam thúc, cực khổ rồi."
Nghê lão tam cười cợt nói: "Khôn ca ở dưới suối vàng mà nhìn thấy ngươi có năng lực như vậy, nhất định rất vui mừng.”
Ngay cả Thẩm Đống cũng không ngờ rằng Nghê Vĩnh Hiếu lại hành động quả quyết như vậy.
Trong một đêm, Nghê gia không chỉ thu hồi lại địa bàn của Cam Địa mà còn tuyên bố Cam Địa là phản đồ của Tam hợp hội, nguyên nhân là hắn đã hợp tác với Hồng Hưng giết Quốc Hoa.
Sáng sớm bảy giờ, Cam Địa ra khỏi đồn cảnh sát với sự giúp đỡ của luật sư.
Khi biết địa bàn của mình đã bị Nghê Vĩnh Hiếu tiếp quản, Cam Địa sợ hãi đến mức biến sắc.
Lúc này, ba chiếc xe con màu đen chậm rãi dừng trước mặt Cam Địa.
Cửa xe mở ra, Nghê lão tam bước ra ngoài, ánh mắt sắc bén nhìn thẳng vào Cam Địa.
"Tam ca, sao ngài lại tới đây?” Cam Địa gượng cười.
Nghê lão tam lạnh lùng nói: “Cam Địa, A Hiếu muốn gặp ngươi.”
Cam Địa nói: “Được.”
Thừa lúc Nghê lão tam quay người lại, Cam Địa bất ngờ đẩy hắn ta sang một bên, nhanh chóng bỏ chạy.
Hắn biết rất rõ Nghê Vĩnh Hiếu sẽ không bao giờ buông tha cho hắn.
Một khi đã đi theo Nghê lão tam, hắn chắc chắn phải chết.
Nghê lão tam nhìn Cam Địa chạy trốn, cười gằn một tiếng, trực tiếp dựa thẳng vào xe, châm một điếu thuốc, hút.
Cam Địa chỉ chạy được 20m thì bắt buộc phải dừng lại.
Bởi vì có hơn chục tên côn đồ đứng quanh góc đường, tất cả đều cầm gậy.
Cam Địa lùi về trước mặt Nghê lão tam, nói: "Tam ca, một con đường sống mà các ngươi cũng không cho ta được sao?"
Nghê lão tam thản nhiên nói: "Chuyện này của ngươi, ta không cho được."
Cam Địa nói: "Ngươi có tin không, ta đến đồn cảnh sát làm nhân chứng.”
Nghê lão tam nói: "Tin, Thế nhưng cha mẹ, vợ con ngươi đều sẽ chết."
"Ồ, ta suýt quên mất, lão bà ngươi đã chết rồi.

Cũng may, vẫn còn hai đứa con trai cùng một đứa con riêng."
Cam Địa giận tím mặt, nói: "Nếu ngươi dám động vào một sợi tóc của bọn họ, ta cho dù ngươi có là ma cũng sẽ không buông tha ngươi."
Nghê lão tam nói: "Ta không sợ ma.

Lên xe đi."
Đúng lúc này, ba chiếc xe van lao ra, đậu cạnh xe Nghê lão tam.
Cửa xe mở ra, Thiên Dưỡng Sinh mang theo một dám tiểu đệ bước xuống.
"Cam Địa, Đống ca muốn gặp ngươi."
Nghê lão tam cau mày nói: "Ngươi là người của Thẩm Đống?"
Thiên Dưỡng Sinh kiêu ngạo liếc Nghê lão tam, nói: "Đúng, ta tên là Thiên Dưỡng Sinh."
Nghê lão tam: “Ngươi có biết Cam Địa là người của Tam Hợp hội chúng ta?"
Thiên Dưỡng Sinh lạnh lùng nói: "Các ngươi đã trục xuất Cam Địa khỏi Tam hợp hội rồi, coi như hắn vẫn còn, chỉ cần Đống ca muốn gặp hắn, hắn nhất định phải đi theo ta.”
Nghê lão tam luôn luôn nghiêm túc thận trọng bị Thiên Dưỡng Sinh chọc tức cười lên: "Thẩm Đống chỉ là một hồng côn Hồng Hưng.

Khi nhìn thấy ta, hắn còn phải cung kính gọi ta một tiếng Tam thúc.

Ngươi nghĩ ngươi là ai mà dám nói chuyện kiểu đó với ta."
Thiên Dưỡng Sinh nói: "Ta không muốn phí lời với ngươi.

Có giao người ra hay không?"
Nghê lão tam cười lạnh: “Nếu ta nói không giao, thì sao?"
Thiên Dưỡng Sinh: "Không giao, thì ta sẽ giết ngươi."
Nói xong, trong tay Thiên Dưỡng Sinh xuất hiện một khẩu súng, Nghê lão tam sợ hãi đến xanh mặt, lạnh lùng nói: "Ngươi dám mang súng đến đồn cảnh sát."
Thiên Dưỡng Sinh: "Giao người ra."
Nghê lão tam giơ ngón tay cái lên với Thiên Dưỡng Sinh, nói: "Ngươi điên rồi.

Hôm nay ta nhận thua."
Cam Địa bị Thiên Dưỡng Sinh mang tới xe, Thiên Dưỡng Sinh cầm khẩu súng ném cho Nghê lão tam.
Nghê lão tam cúi đầu nhìn xuống, hóa ra là súng đồ chơi.
“Khốn nạn!”
Nghê lão tam tức giận ném khẩu súng đồ chơi xuống đất, giẫm nát bét.



Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui