Hồng Liên Bảo Giám

Thú nhân tế tự là thú nhân vượn tốc, thân cao chừng hai trượng, thân thể còng xuống, lông mi hoa râm, trên người mặc chiến giáp tế tự.

Tế tự thở dài, trên tế đàn, hắn đã triệu hoán lực lượng thú thần ban cho, kỳ thật xuống dưới thực lực không giảm bao nhiêu.

Nhưng hắn lại thiếu thú nhân chủ trì tế đàn, sau khi hắn rời khỏi, tế đàn cũng không tại tiếp tục không ngừng cung cấp lực lượng cho hắn.

Đối phương rất giảo hoạt, nếu như mình cự tuyệt thì đối phương giết sạch thú nhân chung quanh và chậm rãi đối phó tế đàn. Chính mình không đi xuống thì đối phương không đi lên.

Ở trên tế đàn, lực lượng của hắn được bổ sung liên tục.

Thú nhân tế tự lúc này đi xuống tế đàn, trong miệng nói:

- Ta là Viên Thiên Long, tứ cấp tế tự. Các hạ là?

- Tố Nhân Long, thống soái lục đạo thần binh quân.

Viên Thiên Long rút hai đoản kiếm bên hông ra, nói:

- Nếu đánh một trận công bằng, nếu như ngươi thua thì sao?

- Ta thua chỉ lấy mạng các ngươi.

- Nếu ta thua mặc ngươi xử lý.

Thú nhân tế tự gật đầu, hắn hiểu đối phương muốn cái mạng của mình, muốn chính mình sống sót, vì thú nhân trong trấn nhỏ nên hắn phải đáp ứng.

Đối thủ hiển nhiên cũng là chiến sĩ cận chiến, mà chính mình có thể phóng thích thần thuật, cũng có thể vật lộn, tương đương là hắn chiếm không ít tiện nghi.

Đừng nhìn chính mình chỉ là tứ cấp tế tự, thực đánh, chiến sĩ cấp hai của nhân loại cũng chưa hẳn là đối thủ của mình.

Trường côn của Tố Nhân Long cắm trên mặt đất, hắn kéo đi sinh ra tiếng ầm ầm không dứt, hắn quét một cái ddaatsd dưới chân hóa thành tro tàn và hình thành sương mù dưới chân.

Viên Thiên Long vô cùng khẩn trương, lực lượng nhân loại đạt tới mức này đúng là tương đương chiến sĩ cấp hai của nhân loại.

Lực lượng thú nhân phân chia rất loạn, hắn cũng không biết bản thân Tố Nhân Long cũng là võ đạo song hưunăng lực đạo thuật đạt tới tiêu chuẩn Kim Đan lục trọng, nếu không Tô Kính cũng không cho hắn làm thống soái quân đội.

Viên Thiên Long cầm song kiếm trong tay, thân thể hắn biến mất quỷ dị. Tố Nhân Long cười, tro bụi trên mặt đất xuất hiện dấu chân, đó là dấu chân của Viên Thiên Long.

Trong đó rất nhiều là hư bước, ngụy trang, đối với Tố Nhân Long mà nói mặt đất nát bấy này chính là phạm vi cảm giác khống chế của hắn. Lực lượng lĩnh vực của Tố Nhân Long là chiến sĩ lĩnh vực, hơn nữa khi tiến giai sẽ đạt được một năng lực mới.

Như luyện khí sĩ Tâm Ý Tông bên kia, cảnh giới đề cao, sức chiến đấu tăng lên rất nhanh. Lực lượng của Tố Nhân Long tăng lên cực nhanh.

Viên Thiên Long đảo mắt đi tới sau lưng Tố Nhân Long, song kiếm một cao một thấp đâm vào lưng Tố Nhân Long.

Hắn thân cao nên cần cúi người mới có thể đâm trúng mục tiêu. Hắn không phải là không muốn đâm vào mũ bảo hiểm của Tố Nhân Long, nhưng mà đâm mũ bảo hiểm không phá thì hắn gặp nguy hiểm. Nếu đâm vào lưng thì hắn có thể đâm rách.

Đột nhiên Tố Nhân Long cầm trường côn lên, hắn đâm côn vào phía sau và xoay tròn va chạm với hai mũi kiếm.

Viên Thiên Long cảm giác mình đâm vào trụ đồ đằng, toàn bộ lực lượng không có phóng thích ra ngoài, ngay cả đoản kiếm cũng bay ngược về phía sau, lúc hai đoản kiểm bất lại liền đâm vào bụng dưới Viên Thiên Long.

Hai cổ tay Viên Thiên Long bị lực lượng cắn trả nên đau đớn nhức mỏi, hắn không dám dùng đôi tay ngăn cản trường côn của Tố Nhân Long, đành phải nhanh chóng triệt thoái phía sau.

Tố Nhân Long quay người, trường côn xoay tròn và nện mạnh xuống.

Một côn này mới nện vào sơ hở hai kỹ năng của Viên Thiên Long, căn bản không có biện pháp né tránh. Viên Thiên Long cắn răng một cái, há mồm phun ra một đạo bạch quang bắn vào mặt Tố Nhân Long.

Năng lực của tế tự vốn dùng bảo vệ tánh mạng, đối mặt đủ loại thủ đoạn, bởi vì Tố Nhân Long dùng côn uy hiếp nên không thể phóng thích. Chỉ có kỹ năng này công kích không có tính phân biệt, nó lại bay tới trước mặt quá nhanh.

Võ đạo của Tố Nhân Long đã cường đại đến mức làm cho tế tự không có biện pháp phóng thích thần thuật phổ thông, hoàn toàn dựa vào tình hình chiến đấu và áp lực tạo thành, cũng không phải lực lượng lĩnh vực.

Đến bây giờ Tố Nhân Long cũng chỉ phóng thích một loại cảm giác lĩnh vực, hắn có thể cảm ứng biến hóa thật nhỏ từ địch nhân.

Đối mặt đạo bạch quang bay tới, Tố Nhân Long cũng há miệng phun ra một chữ vạn.

Đạo Môn kim ngôn!

Tố Nhân Long là quái thai, hắn chuyển hóa chữ vạn của phật môn thành Đạo Môn kim ngôn. Một chữ vạn này là thiên biến vạn hóa, tùy tâm sở dục.

Tô Kính đứng trong chiến xa quan sát tình hình, nội tâm hắn rất vui. Hắn biết rõ Tố Nhân Long đang biểu thị với hắn. Chính là muốn hắn yên tâm, Tố Nhân Long tuyệt đối có năng lực bảo vệ mình.

Chỉ một chiêu bức đối phương dùng tài năng ẩn giấu, sau đó Tố Nhân Long dùng chữ vạn màu vàng xuyên thấu qua hào quang màu bạc của đối phương, trực tiếp khắc lên mi tâm Viên Thiên Long.

Bạch quang biến mất, Viên Thiên Long sợ hãi vạn phần, thần sắc bất định, trong hai mắt bắn ra hào quang màu trắng chỉ dài ba tấc, Tố Nhân Long nói:

- Nghiệt súc, còn không quỳ xuống!

Bên cạnh Tô Kính, Khuyển Thập Lang bất mãn hết sức, bị Ưng Dương tát một cái. Hai người bọn họ đi theo bên người Tô Kính, quan sát chiến đấu trên sa bàn, Tô Kính chú ý cái gì thì bọn họ nhìn cái gì.

Tô Kính nói:

- Cánh cửa bước vào kim ngôn, Tố Nhân Long tu luyện lô hỏa thuần thanh. Thập Lang, ngươi bây giờ căn bản không phải đối thủ của hắn, hơn nữa sẽ bị hắn hành hạ chết đi sống lại, cho nên đừng đi tìm phiền toái, hiểu không?

- Vâng, thiếu gia.

Khuyển Thập Lang biết vâng lời, căn bản không phản bác Tô Kính.

Nghiệt súc thì thế nào? Dù sao không phải nói chính mình.

Tố Nhân Long vừa hô như thế, hắn dùng năng lực Đạo Môn kim ngôn, hơn nữa chữ vạn màu vàng đã dán vào mi tâm của đối thủ, đối phương không có khả năng ngăn cản được.

Tố Nhân Long bảo đối phương rời khỏi tế đàn chính là vì bắt sống. Hơn nữa hắn sợ đối phương tự sát, hoặc là hiến tế linh hồn Thú Thần kia.

Sâu trong linh hồn Viên Thiên Long, tín ngưỡng đang xung đột dữ dội với lực lượng kim ngôn, hắn đau khổ giãy dụa, cuối cùng hắn không thể ngăn cản được thế công của Tố Nhân Long. Phải biết rằng năm đó Phật môn cực kỳ am hiểu thu phục dị loại, loại kim ngôn này có chứa lực lượng quy tắc của phật môn, đối phó thú nhân tương đối hữu hiệu.

- Viên mỗ biết sai.

Viên Thiên Long lại thật sự vứt bỏ song kiếm quỳ xuống, hắn quỳ lạy và trong tay Tố Nhân Long tỏa ra hào quang màu vàng kim, hắn ném một thứ cho Viên Thiên Long.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui