Hồng Liên Bảo Giám

Cơ Vô Song cười ha hả, Tiên bào trên người cuốn lên, hắn một cước đá vào trên Tiên đạo lôi đài, Tiên đạo lôi đài kia bay lên giữa không trung, thân ảnh của hắn đã tiêu thất.

Người Lan gia kinh ngạc, lập tức phát hiện, Cơ Vô Song đã ly khai khoang thuyền, cảm ứng một phen, hắn là ở trong phòng ngủ đả tọa tu hành, Tiên đạo lôi đài bay lên giữa không trung kia, bên trong đã nhiều một hình chiếu của hắn.

Một cước này, cũng không có khiến nội bộ Tiên đạo lôi đài long trời lở đất, Lan Đình Tuyết vẫn vững vàng đương đương đứng tại chỗ, nhìn hình chiếu của Cơ Vô Song, giơ tay lên, ý bảo mời Cơ Vô Song bắt đầu trước.

Cơ Vô Song lắc đầu nói:

- Ta có một đạo Tiên thuật, nếu để cho ta bắt đầu trước mà nói, dưới Bán Tiên, chưa từng đường sống. Hình chiếu của chúng ta, lực lượng tương đương với Thiên Tiên, thế nhưng ta có chín thành nắm chặt, xuất thủ trước, ngươi sẽ không có cơ hội. Đây là luận bàn, không phải sinh tử lôi đài, ta sẽ không chiếm cái tiện nghi này.

Tô Kính tán thán, Cơ Vô Song đã nắm được thần tủy của trang bức. Loại khoác lác này nói ra cũng sẽ không đạt được xác minh, bởi vì Lan Đình Tuyết kia cũng không muốn thật phát sinh loại chuyện này, vạn nhất Cơ Vô Song một chiêu liền giết chết hình chiếu của hắn, hắn liền thành chê cười.

Nổi bật là Cơ Vô Song đã nói sự tình ra trước, hiệu quả càng thêm khuếch trương.

- Được.

Lan Đình Tuyết chỉ nói một chữ, liền xuất thủ. Nhất Tự Hồi Hồn Kiếm của hắn phóng kiếm quang ra ngoài, cũng không có sử dụng phương pháp phi kiếm, mà là nắm trong tay, chém về phía Cơ Vô Song.

Một kiếm này, tốc độ bình thường, quan điểm đoan chính, hầu như không có bất kỳ biến hóa nào.

Cơ Vô Song vung, tay áo phảng phất như một tường đồng, hung hăng đánh vào Kiếm khí, Kiếm khí băng giải, hóa thành mấy vạn phù văn, ở trên không trung bay ra.

- Đây là lấy lực phá xảo. Mặc cho ngươi có nghìn vạn biến hóa, chỉ cần bị ngăn chặn xu thế, liền dùng không được.

Cơ Vô Song còn có rỗi rãnh chỉ điểm Lan Đình Tuyết.

Đám người Tô Kính đều kinh ngạc nhìn hình chiếu của hắn.

Cơ Vô Song ứng đối có thể nói cực kỳ chính xác. Nhất Tự Hồi Hồn Kiếm đệ nhất kiếm, là phản ứng thăm dò, đồng thời chất chứa biến hóa có thể nói là ngàn vạn. Cho dù Lan Đình Tuyết kia dùng là Kiếm khí hình chiếu, hiệu quả vẫn như cũ tồn tại, nhìn phù văn kia băng giải đầy trời là có thể biết.

Lan Đình Tuyết thu kiếm, mảnh nhỏ phù văn cũng trực tiếp tiêu thất. Cái này vừa thu lại, chính là tiêu chuẩn Tông sư. Trên Kiếm thuật, hắn đã đạt được trạng thái đỉnh phong. Dù cho tu hành đến Kim Tiên cảnh, cũng chỉ là lực sát thương biến hóa mà thôi.

Cơ Vô Song cũng lên ngón trỏ cùng ngón giữa, điểm về phía Lan Đình Tuyết. Kiếm khí không hề dự triệu xuất hiện ở trước mặt Lan Đình Tuyết, Lan Đình Tuyết nghiêng người, phảng phất như đối mặt là một bạn tốt nhiều năm, ở trước cửa gặp nhau, ngay sau đó mời bằng hữu nhập môn.

Kiếm khí của Cơ Vô Song liền lướt qua thân thể hắn.

Kiếm khí bay ra một dặm, lúc này mới tiêu tán, chỉ có một phù văn lóe ra.

- Hóa phồn thành giản, nói thì dễ, một kiếm này của ta, theo ngươi thu thế mà tới, nhìn qua chậm nửa nhịp, nhưng lại để ngươi không cách nào sinh ra biến hóa mới. Ngươi muốn cùng ta tác chiến, sẽ một lần nữa giữ thế. Trên chiến trường thiên biến vạn hóa, sao dung cho ngươi điều chỉnh như vậy.

Cơ Vô Song nói, bước lên trước, đi về phía Lan Đình Tuyết.

- Trong mắt ta, không chỉ có ngươi. Từng biến hóa của ngươi, đều là một địch nhân, trước mặt của ta, giống như là có nghìn vạn tên địch nhân. Mặc dù nghìn vạn người, ta cũng không lùi!

Cơ Vô Song đang khi nói chuyện, đã bước ra chín bước, chân đạp cương lôi, cước ấn của hắn là từng Đạo môn phù lục, lóe ra ở sau người.

- Đây là phương pháp chiến trận, mặc kệ nhiều ít địch nhân, ta một mình gánh chịu.

Cơ Vô Song nói xong, ngón tay uốn lượn, hợp lại, hóa thành nắm tay.

- Đạo ta không cô độc, ngươi xem ta là một người, ta lại có nghìn vạn người. Nghìn vạn người chi lực, tập hợp ở một thân, tức là quyền lực, cũng là lực lượng nắm tay của ta.

Phía sau Cơ Vô Song, Nguyệt Luân bỗng nhiên nỡ rộ, hắn đánh ra một quyền, mục tiêu đúng là mũi của Lan Đình Tuyết. Trong Nguyệt Luân, hình chiếu của Luyện Khí sĩ rậm rạp xuất hiện.

Người trong Lục Đạo Chân Quân đều cúi đầu, nhắm mắt. Đây coi như là vô sỉ sao?

Lan Đình Tuyết ngạc nhiên, một quyền này, ngay cả bản thể của hắn đến ngăn cũng miễn cưỡng, huống chi một hình chiếu.

Nắm tay của Cơ Vô Song, đứng ở trên chóp mũi của hắn, cười nói:

- Nhất Tự Hồi Hồn Kiếm xác thực lợi hại, khiến nắm tay của ta chậm một chớp mắt. Nếu ngươi có thực lực Chân Tiên, sẽ không như vậy. Cho nên, sư tử vồ thỏ cần toàn lực, lôi đài như vậy, với ngươi vô ích.

Cơ Vô Song thu quyền, tiêu thất ở trên Tiên đạo lôi đài.

Trước sau, hắn đã nói mấy câu, vung tay áo xuống, ra nắm tay một lần. Lan Đình Tuyết rất oan uổng, một quyền kia, hắn không phải là tránh không khỏi, chỉ là biết đối phương sẽ không thật đánh xuống. Hắn muốn nghe Cơ Vô Song nói cái gì.

Kết quả, Cơ Vô Song nói, đều là lời lẽ tầm thường.

Cơ Vô Song nói, có đạo lý nữa, cũng là người khác nói qua. Hắn muốn luận bàn, căn bản là không có phát sinh, chỉ là khí thế của hắn bị ngăn cản một chút, lại bị giáo huấn vài câu, liền kết thúc.

Về phần bản thể của Cơ Vô Song, đã trở lại ngủ, hắn còn có thể đi gõ cửa sao?

Đám người Tô Kính lại không nghĩ như vậy, một tay áo kia của Cơ Vô Song, đã là toàn lực xuất thủ, mới ngăn trở Nhất Tự Hồi Hồn Kiếm, về sau một đạo Kiếm khí kia là hư, khiến kiếm thế của Lan Đình Tuyết ngưng lại một tức.

Đám người Tô Kính thấy rõ, những biến hóa kia của Nhất Tự Hồi Hồn Kiếm, thật là tương đối phiền phức.

Cơ Vô Song thắng thế nào? Đương nhiên là nhờ Nguyệt Luân hình chiếu chiến thắng. Trong Nguyệt Luân kia, có hình chiếu tất cả Luyện Khí sĩ thủ hạ của Cơ Vô Song, vì Cơ Vô Song sử dụng. Nếu như là ở trong thế giới bình thường, tác dụng của hình chiếu này, chỉ để thực lực của Cơ Vô Song đề cao gấp đôi.

Thế nhưng ở trên Tiên đạo lôi đài, lôi đài kia hạn chế là lực lượng cực hạn, Cơ Vô Song cộng thêm Nguyệt Luân hình chiếu, lực lượng tương đương bay lên gấp trăm lần.

Lúc này hắn mới có thể bạo lực phá giải Nhất Tự Hồi Hồn Kiếm, Tiên bào trên người hắn dù sao cũng là hình chiếu, không phải Tiên khí chân chính.

Dù sau này Lan Đình Tuyết minh bạch là chuyện gì xảy ra, cũng phải bội phục Cơ Vô Song, trong nháy mắt nhìn thấu nguyên lý của Tiên đạo lôi đài. Đây chính là một kiện Tiên khí, thực lực của Cơ Vô Song bày ở nơi đó, không hoàn toàn là trang bức.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui