Hồng Liên Bảo Giám

Nhưng chiến xa lại thảm. Rất nhiều đạo thuật công kích bắt đầu bắn tới. Mặt ngoài đã là trở nên lồi lõm. Luyện Khí Sĩ chịu trách nhiệm mang theo trang bị không gian, gần như là cứ qua năm giây, sẽ lấy ra một tấm phù tới dán ở trên chiến xa, mạnh mẽ chữa trị tổn thương cho chiến xa.

Điều này đối với lực lượng thần thức của hắn, tổn hao tương đối nghiêm trọng. Hắn đồng thời còn phải chịu trách nhiệm hậu cần. nếu như lực lượng thần thức tiêu hao hết, sẽ không có cách nào mở ra trang bị không gian.

- Thiếu gia, ta cũng muốn đi.

Ở bên cạnh Tô Kính, ý chí chiến đấu của Ưng Dương sôi trào. Hắn không nhẫn nại được, nhìn về phía Tô Kính xin được ra chiến đấu.

- Ta bị thương, Khuyển Thập Lang cũng bị thương. Ngươi không cần lại đi nữa.

Tô Kính từ chối thỉnh cầu của Ưng Dương.

Ưng Dương kiên trì nói:

- Thiếu gia, ta tu luyện, chính là đạo sát phạt. Bỏ lỡ cơ hội như vậy...

- Sau này vẫn có rất nhiều. Lần này đối phương có con xúc xắc vận mệnh, bản thân chính là một trận chiến đấu không công bằng, ta ngay cả trung quân chủ lực nhất cũng phái ra, là bởi vì trên người của bọn họ có trang bị đối đầu với con xúc xắc vận mệnh. Còn ngươi?

Ưng Dương kiên trì nói:

- Thiếu gia, ảnh hưởng của con xúc xắc vận mệnh đã bị suy yếu. Ngài cũng thấy được, con xúc xắc vận mệnh này, nhất định là đã sử dụng phối hợp với những người khổng lồ kéo chiến xa. Thời gian duy trì, sẽ không vượt quá một canh giờ. Hiện tại đã đánh được nửa canh giờ. Ta chỉ phải ở trong khoảng thời gian ngắn, không rời khỏi tường thành, cũng sẽ không có nguy hiểm.

Tô Kính gật đầu nói:

- Nếu như ngươi rời khỏi chiến tháp ngoài nghìn trượng, sau này cũng không cần theo ta nữa. Đạo sát phạt, chính là nếu không thể khống chế chínhmình, còn không bằng không có.

Ưng Dương khom người rời khỏi đó. Lửa giận trong lòng bị đè nén. Hắn vô cùng khát vọng đi lên chiến trường giết chóc. Đó là địa phương của hắn. Lúc nào cũng đi theo bên cạnh Tô Kính, hắn cảm giác lòng của mình càng lúc càng nặng nề, sớm hay muộn cũng sẽ không bay nổi.

Mình là thần trong các chim ưng, sao có thể đi ở trên mặt đất.

Sau khi Ưng Dương rời khỏi chỗ của Tô Kính, đi tới đầu tường thành, không chút do dự bay đi. Ở trong bầu trời xa xăm, binh lính có diều hâu bay đang quanh quẩn một chỗ, vẫn đang nỗ lực công kích sáu đạo quân thần binh đang xung phong liều chết ra khỏi thành.

Ưng Dương vỗ mạnh hai cánh, hóa thành một đạo ánh sáng màu vàng, đánh về phía những binh lính có diều hâu bay này. Binh lính có diều hâu bay có uy hiếp rất lớn đối với Luyện Khí Sĩ. Nhưng đối với loại yêu thú trời sinh bay trên không trung như hắn mà nói, tốc độ quá chậm, phản ứng cũng không nhạy bén giống như hắn.

Những binh lính có diều hâu bay quanh quẩn ở ngoài thành hơn năm trăm trượng, thỉnh thoảng phát ra một hai đạo công kích về phía mặt đất. Trong đó có câu thuật, cũng có mũi tên lông vũ. Ở đây cách đầu tường thành tương đối gần, đã ở trong phạm vi tầm bắn của các loại vũ khí. Chỉ là vũ khí ở đầu tường thành đều đang công kích bộ đội trên đất liền. Hiện tại số lượng binh lính có diều hâu bay không nhiều lắm. Cũng không có người nào đặc biệt tiến hành công kích nhầm vào bọn chúng.

Ưng Dương bay nhào tới, lập tức có ba binh lính có diều hâu bay chuyển hướng, bọc đánh qua hắn. Còn có hai tên bay lên thật cao, nỗ lực ở phía trên công kích Ưng Dương. Bọn họ nhìn thấy được trên người của Ưng Dương hiện ra màu kim loại giống như hoàng kim, cho rằng đó là trang bị của binh sĩ bay, lập tức áp dụng tư thế bao vây tấn công.

Hai tay hai chân Ưng Dương đều huyễn hóa ra móng vuốt sắc nhọn. Móng vuốt ở trên hai tay, mỗi móng đều có ba đao dài tới hai thước. Đây là binh khí của bản thân hắn, đã được chế luyện trong thời gian gần một năm. Bất kỳ lúc nào cũng sử dụng máu tươi của mình săn sóc ân cần.

Năm binh lính có diều hâu bay tới bao vây tấn công, Ưng Dương bỗng nhiên sốt ruột xông về phía trước, hai tay đan xen, lại cắt đầu hai binh lính có diều hâu bay xuống. Trên chân của hắn, hai hàng móng vuốt bóp nát đầu của một binh lính có diều hâu bay.

Trong nháy mắt, năm binh lính có diều hâu bay bao vây tấn công hắn, liền chết hết bốn người. Lần này còn lại một binh sĩ diều hâu bay tới, vội vàng quay đầu bỏ chạy. Ưng Dương há miệng phun ra một tiễn quang, xuyên qua đầu của binh lính có diều hâu bay này.

Hắn chuyển sang tu luyện một môn tiễn thuật, là vì một ngày kia có thể tu luyện thành Đại Tiễn Sư, chia sẻ nỗi lo cho Tô Kính.

Hắn tu luyện tiễn thuật lại có ưu thế trời sinh. Không trải qua bất kỳ huấn luyện, phạm vi tầm nhìn của hắn trên không trung lại xa hơn so với nhân loại gấp mười mấy lần. Thời điểm đã ngắm chính xác mục tiêu, lại càng không tiêu hao lực lượng thần thức gì cả.

Đó là bản năng.

Ưng Dương này vừa ra tay, trên trăm binh lính có diều hâu bay lập tức quay đầu phóng ra nỏ bay về phía Ưng Dương. Nhưng đây là không chiến. Tốc độ của Ưng Dương, căn bản không có cách nào tập trung. Mũi tên không trúng đích. Ưng Dương giống như con hổ lọt vào giữa bầy sói, ở trên bầu trời xé rách đầu của mỗi một binh lính có diều hâu bay. Hắn vung vẩy lợi trảo, so với thời điểm hắn sử dụng thanh đoản kiếm, dường như càng thành thạo hơn.

Hơn nữa lúc những lợi trảo này dính máu tươi của kẻ địch, còn không ngừng lấy ra lực lượng sinh mạng của kẻ địch, rót vào bên trong vũ khí của Ưng Dương.

Một bộ vũ khí này đã ở trong giết chóc từ từ trưởng thành. Bản thân Ưng Dương cũng không hấp thu nửa điểm lực lượng sinh mạng của kẻ địch, tất cả chuyển cho vũ khí.

Ưng Dương ở trên không trung lớn giết chóc không ngừng. Các cường giả Kim Đan của đế quốc Thiên Thần này lại căn bản không có tinh lực gây sự với hắn. Bản thân Ưng Dương chỉ e ngại lĩnh vực Kim Đan mà thôi. Nếu như cường giả Kim Đan không triển khai ra lĩnh vực, so đấu giết chóc với hắn, sẽ bị hắn hãm hại.

Tô Kính quan sát Ưng Dương chiến đấu một hồi. Khi biết Ưng Dương quả thực sẽ không mạo hiểm, Kim Đan của Tô Kính đã ép ra đi khỏi thành rất xa. Cường giả Kim Đan của đối phương, căn bản là không có biện pháp để ý tới Ưng Dương.

Những binh lính có diều hâu bay bởi vì bay quá cao. Kim Đan bên phía Tô Kính mới không đi tìm bọn họ gây phiền toái.

Mà Ưng Dương lại khác. Hắn căn bản cũng không sợ hãi lôi điện ở trên bầu trời. Cường giả Kim Đan không muốn mạo hiểm vì binh lính có diều hâu bay. Ưng Dương lại căn bản không để ý tới.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui