Hồng Sắc Sĩ Đồ

Diệp Trạch Đào đã chuẩn bị xong xuôi để trở về xã Xuân Trúc. Lần này lên thành phố đối với hắn là những trải nghiệm khó mà nói rõ được. Hắn cũng cảm nhận sâu sắc hơn được lòng người ấm lạnh. May là kết quả cũng không quá tồi, có được sự ủng hộ của Hoa Uy và Phó Thủ Hách, điều này so với bất cứ cái gì cũng quan trọng hơn. Có được sự khen thưởng của hai vị này, con đường đi của bản thân cũng sẽ dễ đi hơn rất nhiều.
Diệp Trạch Đào cũng không biết rằng chuyện của hắn cũng gây ra chút ảnh hưởng nhỏ bé tới huyện Ninh Hải.
Bí thư Tỉnh ủy Dương Hiên tâm trạng bây giờ vô cùng xấu, ngồi ở kia đã lâu mà vẻ vẻ mặt vẫn không có thay đổi.
Vừa nghĩ tới các bè phái lực lượng Ninh Hải thì có chút phiền lòng.
Vừa mới nhận được điện thoại của Tôn Tường Quân, hai người mặc dù chỉ nói những chuyện ngoài đề, Dương Hiên đương nhiên biết rằng đối với sự việc của Tôn Cương – con trai Tôn Tường Quân cũng có thái độ.
Tình hình ở tỉnh thì mọi người đều đã biết rõ, đều có phạm vi thế lực của chính mình. Dương Hiên không cùng nhà họ Tôn liên kết, người nâng đỡ cho nhà họ Tôn cũng có chút mâu thuẫn với Tôn Tường Quân. Vốn dĩ không cần để ý tới những suy nghĩ của nhà họ Tôn, nhưng mà nhận được cuộc điện thoại của người phía sau, dặn dò vài câu thì nhất định là phải giúp rồi.
Chính là đồng ý cho Tôn Cương tiến vào Ninh Hải, đương nhiên, đồng ý cho anh ta thâm nhập vào nhưng sẽ không giúp đỡ anh ta.
Dương Hiên rất hiểu, người ở sau lưng ông ta còn một một ý tưởng nữa đó là nếu như có thể làm cho Tôn Cương thua thê thảm thì càng tốt.
Châm một điếu thuốc lá hút, Dương Hiên rõ ràng không hiểu lắm những cách nghĩ của những gia tộc ở tầng trên này. Vì để cho các con cháu anh tuấn của mình thật sự có những kinh nghiệm chính trị, gần đây đều có ý tiến hành trao đổi cho nhau, đó chính là cài một số người của mình vào phạm vi bộ máy chính trị của đối thủ.
Làm chương trình à!
Đương nhiên, trong quá trình làm cũng có khá nhiều nguy hiểm, đây cũng là hành động mà nhiều người bất lực. Giả sử không làm như thế thì cuối cùng cũng không có ngày trèo lên đỉnh, và cũng sẽ không có những kinh nghiệm quý gia trong sự nghiệp theo đuổi chính trị.
Chuyện của Trung Hoa rất phức tạp!
Việc này Dương Hiên cũng không muốn phải đi phân tích nhiều.
Lần này Tôn Cương đến đó không phải là một chuyện như thế.
Cũng không biết bên trên rốt cuộc có những trao đổi gì, Tôn Cương rõ ràng chính là đến huyện Thảo Hải hái đào đây mà.

Vừa nghĩ tới tình hình khu công nghiệp xã Xuân Trúc, Dương Hiên liền đoán các lực lượng ở khắp nơi đằng sau lưng có những thỏa hiệp gì.
Dương Hiên có trách nhiệm giữ đất đai, nếu như huyện Ninh Hải vì sự xuất hiện của Tôn Cương mà xảy ra biến đổi gì thì bản thân chính là người có tội.
Quyết không để cho Tôn Cương phát triển được!
Dương Hiên đối với nhà họ Tôn cũng có cảnh giác, Bí thư Thành ủy Kim Lăng là người có quyền thế như thế nào, trong lòng Dương Hiên hiểu rất rõ.
Từ khi biết Tôn Cương có ý định đến Ninh Hải, Dương Hiên cũng hiểu được một chút tình hình của người thanh niên này. Là người quan trọng được nuôi dưỡng của nhà họ Tôn, Tôn Cương vừa mới đến, nhà họ Tôn chắc chắn sẽ tiến hành ủng hộ, dựa vào lực lượng hùng mạnh của nhà họ Tôn, Tôn Cương ở huyện Thảo Hải làm mưa làm gió là rất dễ dàng!
Toàn bộ tình hình ở thành phố Hắc Lan đã được đem ra tiến hành phân tích, cả tình hình của tỉnh Ninh Hải cũng được đem ra tiến hành phân tích, Dương Hiên nhận thấy với mình mà nói lần này là một vấn đề khó khăn.
Ở trong tỉnh mỗi cán bộ được phái đến đều có những sóng ngầm, đều muốn được thay vào đó, nếu như chính mình cũng hơi có gì đó sai lầm, đối thủ chắc chắn sẽ ra tay phản công. Muốn nhúng tay vào can thiệp thì căn bản là không thể làm được. Cứ cho là có thể làm được, Dương Hiên cũng sẽ không ra tay. Nếu làm hỏng quy củ thì sẽ làm xuất hiện phản ứng dây chuyền, bên ngoài đều quay ra đả kích lại chính mình.
Tình hình ở thành phố hiện tại rõ ràng không tốt lắm. Hứa Phu Kiệt cũng không nắm chắc lắm thành phố Hắc Lan trong tay, những gì Hứa Phu Kiệt làm được lúc này khả năng chỉ có làm ổn định cục diện.
Ở tỉnh đã không được, thành phố cũng không xong, vậy chỉ có thể là huyện Thảo Hải.
Vừa nghĩ tới huyện Thảo Hải, Dương Hiên lại nhíu mày, huyện Thảo Hải căn bản là không có người có thể dùng được.
Tôn Cương lần này chắc chắn trở thành Bí thư Huyện ủy, đây cũng là một kiểu trao đổi, cũng không phải bản thân có khả năng thay đổi toàn bộ.
Chính mình không thể thay đổi, chẵng nhẽ không thể để cho người khác thay đổi.
Dương Hiên đột nhiên có một suy nghĩ, nhà họ Tôn quá mạnh mẽ, dù sao cũng sẽ phải làm cái gì đó mới được!
Nghĩ tới đây, Dương Hiên bèn gọi điện thoại cho Bí thư Đảng ủy Chính trị Pháp luật đã nghỉ hưu là ông Tạ Dật.

-Ông Tạ, con trai của Bí thư Kim Lăng là Tôn Cương muốn tới huyên Thảo Hải nhậm chức Bí thư Huyện ủy. Ông có suy nghĩ gì về chuyện này?
Dùng giọng điệu thăm dò, nhà họ Tạ lớn mạnh thế này, Dương Hiên cũng phải nhường vài phân.
Tạ Dật cũng biết chuyện này, trong chốc lát hiểu được Dương Hiên có khả năng hy vọng chính mình có tiến hành ngăn chặn.
Tạ Dật hôm nay cũng nhận được một tin tức, nghe nói Điền Lâm Hỷ đưa Diệp Trạch Đào tới chỗ Hoa Uy. Biết tin này xong, trong lòng Tạ Dật có chút giật mình, tình hình của Hoa Uy đương nhiên rất rõ ràng. Nếu như Diệp Trạch Đào thực sự có được sự ủng hộ của Hoa Uy, vấn đề của hắn nhà họ Tạ cũng phải tiến hành xem xét lại một lần nữa.
Nghiêm túc suy nghĩ một chút về mối quan hệ của Diệp Trạch Đào và nhà họ Lưu, Tạ Dật lại nghĩ tới việc lần này Diệp Trạch Đào lên thành phố bị nhà họ Lưu lạnh nhạt.
Chuyện này nhà họ Tạ làm có thể đã có chút sai lầm.
Tạ Dật nghĩ tới việc Diệp Trạch Đào có được sự giúp đỡ của Điền Lâm Hỷ, có khả năng sẽ kéo lên mối quan hệ với Hoa Uy. Nếu còn đối đầu với Diệp Trạch Đào có khả năng sẽ đắc tội với Hoa Uy. Chuyện này đối với nhà họ Tạ mà nói hoàn toàn không phải là một chuyện tốt.
Hơn nữa, xem tình hình Diệp Trạch Đào có trở thành con rể của nhà họ Lưu hay không là chuyện khó nói. Nhà họ Lưu và nhà họ Tôn kết thông gia, chuyện này nếu như thành, nhà họ Tôn sẽ trở thành kẻ đối đầu của nhà họ Tạ. Nhà họ Tạ vẫn còn phải đối diện với nhà họ Tôn.
Nghĩ lại một chút, nếu hai nhà Lưu, Tôn thật sự thông gia với nhau vậy Diệp Trạch Đào không phải là xôi hỏng bỏng không sao!
Chỉ cần chuyển biến như thế, Diệp Trạch Đào và nhà họ Tạ hoàn toàn không có mấu thuẫn, ngược lại là có chung một mục tiêu!
Trong đầu suy nghĩ được những chuyện này xong, Tạ Dật liền cười phá lên, việc này phải bỏ sức một chút mới được. Nhà họ Tạ dù gì cũng lôi kéo Diệp Trạch Đào một chút, đến lúc đó nhà họ Tạ sẽ có khả năng nhận được sự ủng hộ của lực lượng hùng mạnh phía sau Điền Lâm Hỷ là Hoa Uy.
Càng nghĩ càng thấy mình đã đi lầm vào đâu đó, phải mau chóng tiến hành sửa chữa một lần.
Tôn Cương đến rồi cũng tốt, nhất định phải để Tôn Cương và Diệp Trạch Đào đối chọi nhau gay gắt. Hai người đấu nhau càng hăng, khả năng Tôn Cương lấy Lưu Mộng Y càng mạnh. Diệp Trạch Đào xem như hoàn toàn quyết đấu với nhà họ Lưu. Đến lúc này chỉ cần khéo léo vận hành một chút, nhà họ Tạ sẽ tự nhiên mà có được sự trợ giúp của một lực lượng cao nhất từ bọn Hoa Uy.

Đang suy nghĩ câu chuyện, điện thoại của Dương Hiên gọi đến.
Nghe được câu nói của Dương Hiên, Tạ Dật liền nói:
- Bí thư Dương, tôi cho rằng Đồng chí Tôn Cương trước nay công tác ở Trung ương Đoàn, thiếu sót chính là kinh nghiệm cơ sở, tốt nhất vẫn là đừng có vội để cậu ấy đảm nhiệm chức vụ đứng đầu. Có thể để cậu ta thử làm chức Chủ tịch Huyện một chút. Chỉ cần cậu ta chứng minh được những kinh nghiệm công tác của chính mình, đến lúc sẽ xem xét lại vấn đề một cách chủ quan, cậu thấy thế nào?
Tạ Dật nói xong, trên mặt đã lộ vẻ tươi cười, trong lòng đang nghĩ, Diệp Trạch Đào à Diệp Trạch Đào, ta sẽ giúp cậu tạo thêm chướng ngại một chút, không để cho Tôn Cương đảm nhiệm chức vụ đứng đầu chính là để Diệp Trạch Đào có chút không gian, Tôn Cương cũng không có được lực lượng hùng mạnh của Bí thư Huyện ủy.
Dương Hiên vốn dĩ là muốn thử một chút, kết quả nghe được những ý kiến này của Tạ Dật, trong lòng lập tức cao hứng, nhà họ Tạ không hy vọng nhà họ Tôn tiến vào, chuyện này lại là một chuyện tốt, chỉ có không biết Tạ Dật suy nghĩ như thế nào?
- Anh Tạ, anh nghĩ nên sắp xếp thế nào mới ổn?
Biết có một nơi có thể tạo nên những thành tích lớn lao như xã Xuân Trúc, một số người trong tỉnh cũng đều đã bày binh bố trận cả rồi, Dương Hiên đương nhiên biết được nhà họ Tạ nhất định có ý tưởng.
Tạ Dật lúc này nói:
- Tôi cảm thấy đồng chí Quách Xán có thể đi thử sức một chút, chỉ không biết ý của Bí thư Dương sao đây.
Dương Hiên sửng sốt, hắn thật không ngờ sẽ có chuyện như vậy, Tạ Dật không ngờ lại đem người của mình đi đề cử nhậm chức Bí thư Huyện ủy.
Dương Hiên suy nghĩ một lát về Quách Xán nhận thấy Quách Xán và nhà họ Tạ tốt nhất không nên gắn kết với nhau, rốt cuộc là ý nghĩ gì đây?
Quách Xán công tác ở Văn phòng Giáo dục Tỉnh ủy, trước giờ đều là người của Dương Hiên, làm việc cũng rất nghiêm túc.
Tạ Dật còn nói thêm:
- Bí thư Dương, công tác chính trị ở huyện Thảo Hải cần được tăng mạnh, tôi xin được đề bạt một đồng chí Công an tỉnh là Tần Đại Hải, tố chất về các phương diện cũng không tồi.
Nhà họ Tạ không phải trước giờ đều tranh đấu ở huyện Thảo Hải chức Bí thư Huyện ủy sao, sao đột nhiên không tranh nữa?
Dương Hiên trầm tư một lúc rồi mới nói:

- Tôi nói chuyện điện thoại với Hứa Phu Kiệt.
Gác điện thoại, Dương Hiên nhất thời vẫn không hiểu rõ suy nghĩ thật sự của nhà họ Tạ.
Tuy nhiên, cho một người của mình tới huyện Thảo Hải, đối với đại cục nắm trong tay vẫn là có lợi. Dương Hiên không hề phản đối biện pháp như vậy.
Dương Hiên rất nhanh bèn gọi điện thoại cho Hứa Phu Kiệt, ít nhất cũng phải xác định vài người, một là Quách Xán đảm nhiệm chức Bí thư Huyện ủy, một người nữa là Tôn Cương nhậm chức Chủ tịch huyện, còn một người nữa là Tần Đại Hải đảm nhiệm chức Bí thư Uỷ ban Chính trị.
Hứa Phu Kiệt biết đây là người cuối cùng Bí thư Dương đưa ra ứng cử, mặc dù không hiểu lắm về nội tình nhưng có một người ông ta nhất định phải đề ra, bèn nói:
- Bí thư, khu công nghiệp xã Xuân Trúc trước tới giờ đều do Diệp Trạch Đào điều hành, nếu rời xa cậu ấy tôi e rằng khu công nghiệp xã Xuân Trúc sẽ xảy ra chuyện.
Dương Hiên nói:
- Vậy đề bạt Diệp Trạch Đào làm chức Uỷ viên Thường vụ, phó Chủ tịch huyện thêm chức Bí thư Đảng ủy khu công nghiệp, với vai trò là Chủ nhiệm tới phụ trách công tác của khu công nghiệp là được mà!
Dương Hiên rất rõ ràng, quá nhiều người đang nhìn vào Diệp Trạch Đào, ở vào cái mấu chốt này cần phải để Diệp Trạch Đào đi phụ trách tình hình ở khu công nghiệp.
Hơn nữa Diệp Trạch Đào là người của Hứa Phu Kiệt cũng là người của mình, không bảo vệ hắn thì bảo vệ ai.
Gọi điện thoại xong, Dương Hiên liền nhận được một cuộc điện thoại ở trong thành phố. Từ cuộc nói chuyện điện thoại đã biết được việc Điền Lâm Hỷ đưa Diệp Trạch Đào tới hỏi thăm Hoa Uy, cũng biết được chuyện Diệp Trạch Đào không nhận được sự đối đãi của nhà họ Lưu.
Mấy việc này liên hệ lại với nhau, Dương Hiên mới hiểu được dụng ý của Tạ Dật khi thay đổi suy nghĩ.
Lắc đầu, Dương Hiên có một cảm giác, sự phát triển của huyện Thảo Hải ngày càng phức tạp hơn.
Phải bớt chút thời gian tìm tới Diệp Trạch Đào mới được. Cậu thanh niên này rất có thể sẽ gây ra sức ép lớn!



Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận