Hồng Sắc Sĩ Đồ

Sáng sớm hôm sau, lúc mọi người đi đến phòng hội nghị của Thành ủy, trên mặt của mỗi người đều lộ vẻ hưng phấn. Cũng có mấy người hình như tối hôm qua không hề ngủ đôi mắt có vẻ thâm quầng.
Lúc Diệp Trạch Đào đi vào, liếc mắt nhìn qua liền thấy tên Tôn Cương đang ngồi ở đó.
Tôn Cương cũng đã đến!
Diệp Trạch Đào nhìn vào Tôn Cương, tên này quả thật mặc một bộ đồ hết sức xa hoa, đầu tóc chải chuốt chỉnh tề, đúng là có chút dáng vẻ của lãnh đạo Huyện ủy.
Tôn Cương đúng lúc đó cũng nhìn thấy Diệp Trach Đào đang bước vào.
Ánh mắt của hai người bỗng đối chọi nhau.
Nhìn nhau một chút, mặt của Tôn Cương liền có vẻ hãnh diện.
Đứng dậy, Tôn Cương liền cười với những thành viên của bộ máy chính quyền huyện Thảo Hải đang đợi ở đó, lớn tiếng nói:
- Tôi xin tự giới thiệu tôi là Tôn Cương.
Những người ở đây lúc này đều nhìn Diệp Trạch Đào, Diệp Trạch Đào cũng là người có tiếng trong toàn thành phố. Tôn Cương làm như vậy rõ ràng là muốn mọi người chú ý tới hắn.
Nói tới đây, Tôn Cương lấy một gói thuốc có vỏ màu trắng từ trong túi liền chuyển qua, nói:
- Mời mọi người hút thuốc.
Tuy rằng tất cả mọi người không nói gì, nhưng đều nhìn chăm chăm vào hộp thuốc đó của Tôn Cương.
Rất nhiều người đều đã từng trải, nhìn thấy thuốc của Tôn Cương, trong lòng liền bắt đầu suy nghĩ. Đây dường như chính là loại thuốc Đặc Công (một loại thuốc đặc biệt ở trong quân đội và ban lãnh đạo cấp cao tq) mà người ta hay nhắc đến. Chắc hẳn là loại thuốc mà lãnh đạo trung ương mới có thể hút. Tên Tôn Cương này rốt cuộc là người có lại lịch như thế nào đây?
Những người nhận điếu thuốc đó, đều nhìn vào điếu thuốc đó. Khi nhìn thấy trên đó quả nhiên có đánh số họ đều kinh ngạc. Quả nhiên là đúng, nghe nói những điếu thuốc như thế này mỗi điếu đều có đánh số. Điếu nào mà có vấn đề đều có thể dựa vào đó để tìm ra người phụ trách chế tạo, rất là chặt chẽ!
Địa vị của tên Tôn Cương này không nhỏ đâu!

Nhìn thấy không khí có chút tĩnh lặng, trong lòng của Tôn Cương chợt sửng sốt. Hắn ta vốn dĩ mượn việc thuốc lá này để tiến hành một lần khảo sát. Nhưng chẳng có ai trưng cầu ý kiến cũng không có ai thăm dò. Việc này có vẻ không được bình thường xem ra có chút khó làm việc với những người của Thảo Hải.
Mỗi điếu thuốc được phát ra, lúc phát tới chỗ của Diệp Trạch Đào, Tôn Cương liền nhìn hắn nói:
- Trạch Đào, chúng ta phải cùng nhau làm việc rồi!
Diệp Trạch Đào cũng cười nói:
- Nghe nói anh không thực hiện ý tưởng của mình, có chút tiếc nuối đó!
Ánh mắt của Tôn Cang lóe lên vẻ u ám lạnh lẽo, rất nhanh liền biến mất.
Việc này làm Tôn Cương buồn bực, vốn là muốn tới làm Bí thư, không ngờ bây giờ lại thành Chủ tịch huyện. Việc này đã nói rất rõ tỉnh Ninh Hải vốn không hoan nghênh sự có mặt của hắn ta.
Cười ha hả, Tôn Cương nói:
- Trạch Đào cậu quan tâm tới tôi thật!
Cuộc nói chuyện của hai người lập tức làm mọi người chú ý.
Hai người không phải cùng một tuyến đường.
Đây là việc mà mọi người đều có thể nhận ra.
Tên Tôn Cương này rốt cuộc là người có lại lịch như thế nào đây, đưa ra loại thuốc có hương thơm đặc biệt đó, mới nói chuyện đã cùng Diệp Trạch Đào có chút xích mích lên! Đặc biệt là Diệp Trạch Đào có vẻ không hề sợ Tôn Cương một chút nào.
Dường như sợ bị ảnh hưởng từ việc hai người họ đấu đá nhau nên những người đứng bên cạnh đều cố tình bước lùi lại.
- Thưa các vị, hôm nay Bí thư Hứa và Bộ trưởng Phương đến, cùng mọi người trò chuyện tập thể, mong mọi người hoan nghênh.

Cùng với lời phát biểu của cán bộ Ban tổ chức thành ủy không khí căng thẳng giữa Diệp Trạch Đào và Tôn Cương cũng từ từ nguội bớt.
Lúc này liền nhìn thấy Bí thư thành ủy Hứa và Trưởng ban tổ chức cán bộ Phương Thuận Chương người đi trước người đi sau bước vào.
Nhìn lướt qua mọi người, Hứa Phu Kiệt hướng tới ngồi chỗ có cái bàn hình tròn nơi mà gần bên trong nhất đã được bố trí lại.
- Mọi người đều ngồi xuống nào.
Hứa Phu Kiệt mỉm cười khoát tay lại.
Nhìn thấy tên Phương Thuận Chương kia cũng ngồi xuống, mọi người mới lần lượt ngồi.
Nhìn các thành viên mới trong bộ máy chính quyền sắp tới huyện Thảo Hải ngồi đó, Hứa Phu Kiệt cũng có chút buồn bực. Tình hình của những người này quá phức tạp, cũng không biết được tiếp theo là tình hình huyện Thảo Hải sẽ ra sao đây.
Mắt liền nhìn lướt qua những người hẳn sẽ là người của mình, lúc lại nhìn vào tên Tôn Cương kia, mí mắt của Hứa Phu Kiệt nhảy cả lên.
Chuyện của Tôn Cương Hứa Phu Kiệt đã tìm hiểu qua, biết được hắn là con trai của bí thư thành ủy Kim Lăng - Tôn Tường Quân, nghĩ đến đây, Hứa Phu Kiệt cảm thấy áp lực. Tên Tôn Tường Quân kia thế lực bây giờ rất lớn, nghe nói có còn có thể sẽ tiến xa hơn. Con trai hắn ta đến trong khu vực của mình vốn không phải là chuyện hay ho gì.
Tới được tầng lớp này của Hứa Phu Kiệt, sớm đã được xếp sẵn trong đội. Hắn ta là người thuộc vào quan hệ với Dương Hiên. Càng có thể nhận ra được, Dương Hiên dường như vốn không có hy vọng người Tôn gia ở Ninh Hải sẽ có sự phát triển quá lớn. Đây chính là đang khảo sát năng lực của chính mình rồi. Vừa phải tỏ ra vẻ ủng hộ lại không thể thực sự ủng hộ!
Thật là đau đầu!
Không cần Hứa Phu Kiệt đau đầu, Phương Thuận Chương cũng không thể mà không đau đầu. Việc của huyện Thảo Hải đều đã nổi tiếng trong toàn tỉnh. Ai cũng biết việc sắp xếp bộ máy chính quyền như vậy của nơi này đều sẽ khó mà hoàn thành.
Vốn một số bổ nhiệm trước đều là do ban tổ chức bàn luận là được rồi, cũng không cần phải làm trang trọng như vậy. Lần này không thể không làm như vậy, có chút việc phải nói cho rõ ràng, những người đến từ khắp nơi này đừng đến lúc đó lại làm ra trò đấu đá gì nữa.
Mắt nhìn thoáng qua người Ngũ Thúy Miêu, lúc lại nhìn qua Diệp Trạch Đào vẻ mặt của Phương Thuận Chương liền có chút thay đổi. Lúc nghĩ tới việc tối hôm qua là hai vợ chồng Ngũ Thúy Miêu đến nhà của mình, Phương Thuận Chương cảm thấy huyện Thảo Hải lần này thực sự xảy ra chuyện.
Ngũ Thúy Miêu cũng được cho là người của mình rồi, lần này là do bản thân đưa Ngũ Thúy Miêu leo lên chức Trưởng ban tổ chức.

Trước tối qua, Phương Thuận Chương đều cho rằng thế lực của vùng Thảo Hải này coi như là hùng mạnh, cũng không thể ép tới sức mạnh từ bên ngoài.
Phương Thuận Chương làm trưởng ban tổ chức Thành ủy, mỗi việc của nhân viên nhậm chức hắn vẫn rất hiểu rõ. Lần này đều là người có lai lịch, bí thư huyện ủy Quách Xán là điểm thân thiết của bí thư tỉnh họ Dương. Điều đó khẳng định là người của Bí thư Dương, đây vẫn chưa là gì. Việc quan trọng nhất là tên Chủ tịch huyện Tôn Cương mới tới này, không ngờ là con trai của Tôn Tường Quân. Mục đích tới đây lần này của Tôn Cương là gì, việc này không cần đoán cũng biết, dựa vào lực lượng của Tôn gia thì Tôn Cương đến Thảo Hải sẽ còn có trở ngại gì lớn sao?
Phương Thuận Chương cho rằng nếu không có việc ngoài ý muốn, thì chiến tích khu công nghiệp của xã Xuân Trúc sẽ bị rơi vào tay của Tôn Cương. Nhiều nhất cũng là việc chia đều giữa Tôn Cương và Quách Xán. Hiện tại về phần Diệp Trạch Đào, coi như là cũng có chút hậu thuẫn, có thể thu được ít lợi nhuận đã là tốt lắm rồi.
Nhưng tối hôm qua Ngũ Thúy Miêu đã nói ra một việc làm cho Phương Thuận Chương rất là kinh ngạc. Tên Diệp Trạch Đào cũng chẳng phải tay vừa. Hắn có được sự ủng hộ của hai người hết sức giỏi giang và cũng có một số người đã đầu quân về phe hắn rồi.
Có kịch hay để xem rồi đây!
Hứa Phu Kiệt xoa nhẹ huyệt thái dương, ngẩng đầu lên nói:
- Hôm nay triệu tập mọi người tới đây, coi như là một lần nói chuyện tập thể của các thành viên mới trong bộ máy chính quyền Huyện ủy mà Thành ủy tổ chức. Huyện Thảo Hải xảy ra nhiều việc như vậy cơ bản là đã bị tê liệt. Việc này đã gây chấn động rất lớn trong toàn huyện, ảnh hưởng rất xấu. Chuyện này đã chứng minh bộ máy chính quyền huyện Thảo Hải đã đánh mất sức chiến đấu. Tỉnh ủy và Thành ủy rất coi trọng công việc của Thảo Hải. Thành ủy còn tổ chức cho các nhân viên tới Thảo Hải tiến hành đánh giá đối với việc đề bạt các cán bộ. Thông qua sự thận trọng suy xét nghiên cứu nghiêm túc của Thành ủy, lại còn làm nhiều công tác hơn, trong cuộc họp gần đây đảng ủy Thành phố đã thông qua danh sách thành viên của bộ máy chính quyền huyện Thảo Hải, mọi người sẽ đến triển khai công tác tại Thảo Hải, Thành ủy hy vọng mọi người sẽ một lòng đoàn kết, làm tốt công tác tại huyện Thảo Hải! Sau đây xin mời trưởng ban Phương tuyên bố quyết định nghiên cứu của thành ủy!

Hứa Phu Kiệt nói thêm vài câu, lúc này mới giao kết quả tuyên bố cho Phương Thuận Chương.
Phương Thuận Chương thấy Hứa Phu Kiệt giành trước nói, mặt vẫn tươi cười, lúc này sắc mặt mới chỉnh lại nói:
- Được, tôi sẽ tuyên bố một chút quyết định về việc nghiên cứu của hội nghị thường vụ Thành ủy vậy.
Thực ra, những người đang ngồi ở đây đều đã biết kết quả, biết là đã biết, nhưng tại đây tuyên bố nghiêm túc mới được xem là chính thức.
Khi thông báo, tinh thần của mọi người đều giống nhau, tỏ ra tư thế rất là chuyên tâm lắng nghe.
- Hội nghị nghiên cứu thường vụ Thành ủy những đồng chí dưới đây sẽ được đề bạt tiến hành công tác…
Lúc Phương Thuận Chương đang suy nghĩ, mỗi người đều rất chăm chú lắng nghe, đều đang chú ý xem thành viên mới trong bộ máy chính quyền nhậm chức là những ai.
Diệp Trạch Đào cũng chăm chú lắng nghe, tuy đã biết được sự tình nhưng vẫn muốn chính tai nghe thấy.
- Bí thư huyện ủy Quách Xán… tình hình cơ bản của đồng chí Quách Xán là…
Chủ tích huyện Tôn Cương… tình hình cơ bản của đồng chí Tôn Cương là…

Phương Thuận Chương không chỉ nói ra tình hình bổ nhiệm của mỗi người mà còn giới thiệu tỉ mỉ một chút về tình hình cuộc sống của họ, một cách rất chậm rãi.
Nghe đến chủ tịch huyện là Tôn Cương, lúc Diệp Trach Đào nhìn qua Tôn Cương thì thấy tâm trạng của hắn ta hình như không được tốt cho lắm.
Không được làm Bí thư huyện ủy, trong tỉnh xem ra cũng có người không quen với việc này.
Diệp Trạch Đào nghĩ tới tình hình nhậm chức tinh tế này, trong lòng cũng có chút yên lòng. Trong tỉnh có người nhìn hắn ta không vừa mắt thì càng tốt, ít nhất bản thân vẫn còn con đường sống!
Phó bí thư huyện ủy là Bàng Huy, phó chủ tịch thường vụ huyện là Cao Vệ.
Lúc giới thiệu xong Cao Vệ, Phương Thuận Chương nhìn mọi người nói:
- Trải qua nghiên cứu của thành ủy, xét thấy tầm quan trọng của khu công nghiệp xã Xuân Trúc, quyết định để đồng chí Diệp Trach Đào đảm nhiệm chức Ủy viên thường vụ đảng, Phó chủ tịch huyện , Bí thư và Chủ nhiệm khu công nghiệp xã Xuân Trúc, vị trí đứng sau Cao Vệ.
Lời giới thiệu như vậy được nói ra, mọi người đều nhìn về Diệp Trạch Đào. Lời bổ nhiệm này không hề như dự kiến, mà từ câu nói sau mới bất ngờ. Diệp Trạch Đào không ngờ là đã xếp vị trí thứ năm rồi! Việc này cũng là bất ngờ! Việc sắp xếp như vậy đã đặt Chủ nhiệm ủy ban kỷ luật và Phó bí thư đảng ủy ở phía sau, căn bản không phải là thứ hạng mà bộ máy chính quyền Thảo Hải vốn có.
Bản thân Diệp Trạch Đào cũng khá là bất ngờ.
Tuy là mọi người đều không ngờ, nhưng vẫn không thể hiện ra ngoài, đều lẳng lặng nghe.
Sau khi Phương Thuận Chương hoàn toàn giới thiệu xong tình hình, sau đó lại tiếp tục tuyên bố việc bổ nhiệm.
Chủ nhiệm ủy ban Kỷ luật Liêu Ca Hoàng, Bí thư đảng ủy Công an Tần Đại Hải, Trưởng ban tuyên giáo Hàn Mẫn, Trưởng ban tổ chức Ngũ Thúy Miêu, Trưởng ban thư ký Trần Tỏa Nguyên, Trưởng ban chỉ huy quân sự Lâm Hải Sinh.
Giới thiệu xong tình hình, lúc Phương Thuận Chương nâng trà lên và nhấp một ngụm thì bầu không khí khẩn trương của phòng hội nghị mới được bình tĩnh hẳn.
Đã hoàn toàn được xác định!
Mười một thành viên trrong bộ máy chính quyền huyện Thảo Hải sau khi trải qua một phen ẩu đả quyết liệt, hôm này xem như đã xác định rõ ràng.



Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận