Hồng Sắc Sĩ Đồ

Nhìn thấy ban tổ chức cung cấp danh sách cán bộ trong huyện, Diệp Trạch Đào châm một điếu thuốc ngồi ở chỗ đó trầm tư.
Đám người này là một đám người có năng lực tiềm năng.
Diệp Trạch Đào lại cẩn thận xem xét các tư liệu của bọn họ, càng xem càng cảm thấy những người này có thể sử dụng tốt, đối với chính mình mà nói thì sẽ rất nhanh sẽ giành được một số lực lượng. Bản thân bọn họ đã là một đám lực lượng, con cháu của bọn họ, cấp dưới cũ của bọn họ, những người nếu sử dụng tốt. Nháy mắt thì bên cạnh mình có thể tụ tập thành một nhóm người, hoàn toàn có thể đánh bại cục diện bất lợi hiện tại.
Lúc Kiều Ứng Xương đi vào, Diệp Trạch Đào đứng dậy bắt tay với anh ta, sau đó hai người ngồi xuống.
- Anh Kiều, tôi đã xem qua danh sách cán bộ, nhân vật điều tra nghiên cứu của huyện chúng ta, sao có nhiều nhân viên phó điều tra nghiên cứu như vậy?
Nghe thấy Diệp Trạch Đào hỏi như vậy, trên mặt của Kiều Ứng Xương liền lộ ra biểu hiện kỳ lạ.
Mời Kiều Ứng Xương ngồi xuống, Diệp Trạch Đào lấy ra một điếu thuốc cho anh ta.
- Bí thư Diệp, thật sự là, huyện của chúng ta có chút ít đặc biệt, bộ máy thay đổi không ngừng. Thời gian cậu chưa đến đây liên tục các lãnh đạo xảy ra chuyện hoặc là bị điều đi, một chút ít đồng chí thì đi vào hàng ngũ điều tra nghiên cứu!
Kiều Ứng Xương cũng không tiện nói một cách tỉ mỉ.
Thật ra Diệp Trạch Đào cũng đã đoán được tình huống, từ trên độ tuổi là đã có thể biết được một số tình huống. Có một chút ít đồng chí cũng không phải loại tình huống đặt vào vị trí điều tra nghiên cứu viên để dưỡng già, ở bên trong nhất định có một số vấn đề mà người ta không ngờ tới.
Ban đầu Kiều Ứng Xương nhận được điếu thuốc rất vô ý hút thuốc, đột nhiên, ánh mắt liền ngừng lại, nhìn thấy trên bàn chỉ có xác thuốc lá.
Rất nhanh lại thổi ra một hơi khói, cảm nhận mùi vị của điếu thuốc, tâm trí của Kiều Ứng Xương liền có một cảm giác khiếp sợ.
Lẽ nào đây là loại cảm giác đặc biệt khi thưởng thức thuốc lá mà truyền thuyết thường nói?
Diệp Trạch Đào cũng không quan tâm đến cảm giác của Kiều Ứng Xương, mà miệt mài chăm chú nhìn vào danh sách cán bộ.

Kiều Ứng Xương cũng không có ý kiến, chỉ có điều đầy bụng nghi ngờ, chẳng lẽ Diệp Trạch Đào này thật sự là người của một đại gia tộc nào đó sao?
- Anh Kiều, Anh cũng biết rồi đó, cán bộ của huyện chúng ta xảy ra một chút ít vấn đề, tôi cho rằng một chút ít đồng chí ở trong loại hình nhân viên điều tra nghiên cứu vẫn là có thể tín nhiệm được, phải dồn hết sức phát huy tác dụng của bọn họ nha!
Kiều Ứng Xương chăm chú thưởng thức mùi vị một chút, Lời nói của Diệp Trạch Đào, trong lòng thầm khen một tiếng, xem ra Diệp Trạch Đào này có ý tưởng mới.
- Bí thư Diệp, huyện của chúng ta có sáu nhân viên điều tra nghiên cứu, hai mươi ba nhân viên phó điều tra nghiên cứu, còn có hai mươi tám nhân viên hưởng thụ đãi ngộ của cấp phó huyện.
Số lượng này thật là kinh người, Diệp Trạch Đào cũng không thể ngờ được ở trong một huyện lại có nhiều kiểu nhân vật như vậy.
Diệp Trạch Đào khẽ gật đầu nói:
- Bây giờ vấn đề tồn tại ở huyện chúng ta đa số điều là cán bộ xảy ra việc, nhưng mà cũng không có cán bộ thích hợp tiến hành bổ sung, một chút ít đồng chí này bọn họ cũng nên điều động công việc theo tính tích cực.
Kiều Ứng Xương đã hiểu, tình hình trong tay không có người của bí thư Diệp, muốn lợi dụng một chút ít người này làm tiên phong cho hắn ta, đây là một âm mưu mới!
Lúc nhìn thấy Kiều Ứng Xương sắp xếp người đi thông báo những người đến họp, trên mặt của Diệp Trạch Đào lộ ra nụ cười.
Đừng nhìn những người này bỏ không, bọn họ ở huyện Lục Thương thời gian lâu như vậy, cho dù người khác có ngã xuống cũng không có ảnh hưởng nhiều đến bọn họ. Điều này đã nói rõ ràng là gốc rễ của bọn họ không phải là nông, chỉ cần thể hiện ra một chút ít thiện ý. Những người này giống như một nhóm nhân vật tinh diệu nhất định sẽ có hành động, đến lúc đó có thể giải quyết một chút vấn để sử dụng người của chính mình.
- Cái gì?
Lúc nghe thấy Diệp Trạch Đào cho văn phòng huyện ủy thông báo người trong loại hình nhân viên điều tra nghiên cứu đến dự cuộc họp về công việc điều tra nghiên cứu, sắc mặt của Cảnh Quốc Ninh hơi thay đổi, ông ta lập tức hiểu một chút ít dụng ý của Diệp Trạch Đào.
Hiểu được thì hiểu rồi, nhưng mà, việc này Diệp Trạch Đào lấy cớ áp dụng học tập để tiến hành, làm cho Cảnh Quốc Ninh cũng không có thể làm gì cả.
Kha Đạo Hải đứng bên cạnh nói:

- Chủ tịch Cảnh, việc này rất có dụng ý, những người này tuy rằng đã bị bỏ không lâu như vậy, nhưng mà, ở đằng sau lưng bọn họ cũng có không ít người đấy!
Làm sao Cảnh Quốc Ninh lại không hiểu rõ việc này, trong số mấy chục người đó, người như thế nào cũng có, có thể nói là một đám rồng rắn hỗn lộn. Quả nhiên Diệp Trạch Đào này dám làm loại việc như thế này, không biết bước tiếp theo sẽ làm cho cục diện phức tạp trong huyện dẫn về phía bên nào.
Lúc nhóm người của Cảnh Quốc Ninh âm thầm theo dõi chặt chẽ Diệp Trạch Đào triệu tập những người này đến họp, ở trong phòng hội nghị của huyện uỷ, lại là một không khí vui mừng.
Nhận được thông báo, nói là do bí thư huyện uỷ Diệp đích thân triệu tập mọi người đến mở cuộc họp, mỗi người đều nhạy cảm ý thức được sắp xuất hiện một hoàn cảnh mới rồi.
Bí thư Diệp muốn làm gì?
Bí thư Diệp không ngờ rằng sẽ có nhiều người như thế này được triệu tập đến họp, còn là cuộc họp về công việc điều tra nghiên cứu!
Mỗi một người đều mang đầy vẻ nghi ngờ.
Đây là một hội nghị mang hình thức vòng tròn, trên một bức quảng cáo viết đây là cuộc hội nghị về công tác điều tra nghiên cứu.
Công tác điều tra nghiên cứu!
Nhìn thấy chủ đề của cuộc hội nghị này, sắc mặt của những người tham gia đều lộ ra vẻ mặt rất đặc biệt, đều là người đã trải qua quá nhiều tranh đấu trên quan trường mới có thể thăng đến một vị trí nhất định. Và sau này vì nhiều lý do khác nhau trở thành điều tra nghiên cứu viên, tâm trạng của mọi người liền trở nên phức tạp.
Ánh mắt của Diệp Trạch Đào nhìn vào gương mặt của mọi người, hắn ta đã tiến hành điều tra một chút. Trong số những người này cũng có một bộ phận là từ con đường bình thường đi vào hàng ngũ điều tra nghiên cứu, nhưng mà, đại đa số những người này đều là trong một hai năm nay đi vào đội ngũ này.
Thực ra, nhân viên nghiên cứu điều tra ở một số nơi cũng có một lực lượng nhất định. Tuy nhiên, theo như Diệp Trạch Đào được biết, bởi vì thế lực hùng mạnh của Cảnh Quốc Ninh và Liễu Khâm Trí, đám người này của huyện Lục Thương vẫn luôn bị chèn ép muốn chết. Căn bản là không có bất kì cơ hội nào có thể ngẩng đầu lên cả, cũng có một bộ phận là những người đã nhìn thấy điểm này nên lùi về sau.
- Các đồng chí, hôm nay huyện Lục Thương chúng ta là lần đầu tiên có một cuộc hội nghị về công tác nghiên cứu điều tra, mở cuộc họp này thật sự là tôi có một chút ít tâm tư riêng tư. Tôi là người mới đến, đối với tình hình ở huyện Lục Thương cũng không quá quen thuộc, dự tính sẽ sử dụng thời gian một tháng để tiến hành điều tra nghiên cứu mọi phương diện. Các đồng chí đều những người có kinh nghiệm, nên tôi đã đặt nhiều chủ ý đến các đồng chí. Tập hợp lực lượng của mọi người để làm tốt công việc của cuộc điều tra nghiên cứu lần này, việc này đối với sự phát triển của huyện chúng ta có lợi ích rất lớn!

Diệp Trạch Đào bắt đầu thao thao bất tuyệt nói ra.
Tai của mọi người đang nghe, trong lòng cũng đang suy nghĩ sự việc.
Diệp Trạch Đào bắt đầu nói ra một chút ít nhận biết của mình đối với tình hình của huyện Lục Thương trong khoảng thời gian gần đây. Cùng với những lời diễn thuyết của mình, Diệp Trạch Đào cứ triển khai để nói, sự việc cán bộ của Liễu hệ ở trong huyện mắc phải bệnh AIDS, rồi nói đến vấn đề phân công cán bộ.
Càng nghe, một số người thông minh trong ánh mắt đã lóe lên tia sáng, bí thư Diệp muốn hé lộ ra cho mọi người một tin tức!
Loại hội nghị như thế này ở huyện Lục Thương thật sự đúng là lần đầu tiên, từ những chủ đề Diệp Trạch Đào nói ở phía trên, Trưởng ban Tuyên giáo huyện ủy Cam Lệ Bình cũng ở đây nói một chút ít về vấn về dư luận theo hướng phát triển.
Kiều Ứng Xương ngồi ở chỗ đó quan sát biểu hiện của Cam Lệ Bình, trong lòng đã có một quyết định.
Kiều Ứng Xương nhìn ra, lần này Cam Lệ Bình đã hoàn toàn ngã về phía Diệp Trạch Đào. Từ từng lời từng tiếng nói của cô ta muốn đoàn kết lại xung quanh huyện ủy là có thể nhìn ra, người phụ nữ ở trong quãng thời gian ngắn ngủi đã quyết định rồi!
Kiều Ứng Xương là một người rất để tâm, cũng giống như anh ta cũng cần một chỗ dựa vững chắc mới. Đối với Diệp Trạch Đào, anh ta càng áp dụng nhiều biện pháp duy trì khoảng cách để âm thầm quan sát. Trong khoảng thời gian này, một chút ít cách làm của Diệp Trạch Đào làm cho anh ta có lời khen ngợi. Hôm nay lại mở một cuộc họp hội nghị như thế này, đừng nghĩ lần này nhìn có vẻ chỉ là một cuộc hội nghị bình thường. Nhưng mà, cuộc họp này Kiều Ứng Xương hiểu rất rõ, đây là Diệp Trạch Đào đang tiến hành đả kích mang tính thăm dò, và cũng là đem những nhân viên này ở huyện Lục Thương có thế lực không nhỏ tập họp lại.
Bí thư huyện ủy trẻ tuổi này cũng không tầm thường đây!
Đây không phải điểm làm cho Kiều Ứng Xương giật mình, điều mà khiến cho anh ta giật mình nhất đó chính là quá trình Cam Lệ Bình đầu quân về phía Diệp Trạch Đào nhanh như vậy, hoàn toàn như vậy.
Theo như sự hiểu biết của Kiều Ứng Xương đối với Cam Lệ Bình, người phụ nữ này trước đây bất luận giữa cô ta và Liễu Khâm Trí có quan hệ như thế nào, chỉ là mỗi lần cô ta cũng có thể đảm đương nhiệm vụ tiên phong cho Liễu Khâm Trí là có thể nhìn ra được, cô ta là một cây kiếm sắc, sử dụng tốt có thể đả thương người!
Cam Lệ Bình cũng là một nhân vật thông minh lanh lợi, cô ta dựa vào cái gì mà nhanh như vậy đã đầu quân về phía Diệp Trạch Đào, hơn nữa là sau khi vợ của Diệp Trạch Đào đến đây đã rất nhanh đầu quân qua đây.
Kiều Ứng Xương cũng âm thầm chú ý đến một tình huống, Cam Lệ Bình và vợ của Diệp Trạch Đào biểu hiện giống như chị em bình thường, hai người thường xuyên đi cùng nhau, thật sự rất thân thiết!
Loại bỏ những sự việc nam nữ, Kiều Ứng Xương chỉ biết, nhất định là ở phía vợ của Diệp Trạch Đào có một tình huống mới nào đó làm thúc đẩy chuyển biến của Cam Lệ Bình.
Liên tưởng đến lúc ở bên trong văn phòng làm việc của Diệp Trạch Đào, lúc Diệp Trạch Đào hút loại thuốc đó, Kiều Ứng Xương ngồi ở đó vẻ mặt đã có một loại thay đổi rồi, anh ta cũng là một người quyết đoán, suy nghĩ trong lòng liền vật lộn một phen.
Diệp Trạch Đào cũng không đi để ý đến ý tưởng ở nhà, hôm nay mở cuộc họp này đó chính là để phát ra một tính hiệu, để xem có bao nhiêu người có năng lực.

Cuộc họp mở hết một buổi sáng, Diệp Trạch Đào và Cam Lệ Bình phát biểu, và kết thúc trong sự thảo luận của mọi người.
Trong lúc tan họp Diệp Trạch Đào còn đi về phía trước mỗi người cùng mọi người bắt tay.
Hội nghị thì đã từng họp qua rồi, biểu hiện của mọi người cũng điều thay đổi trở nên nghiên túc, việc này đáng để quay về tiêu hóa một chút mới được.
Sau khi họp xong, Diệp Trạch Đào trực tiếp đi về nhà.
- Thế nào rồi? đã quen chưa?
Nhìn thấy bộ dạng như một bà nội trợ của Lưu Mộng Y, Diệp Trạch Đào cười hỏi.
- Rất tốt, thực sự thì em không thích sự đấu tranh ở trên thương trường, cùng với chồng của mình, mỗi ngày cũng là một sự kiện vui vẻ.
Diệp Trạch Đào cười nói:
- Vậy thì tốt, nhân lúc có thời gian, chúng ta giao lưu một chút, tốt nhất là giao lưu ra một đứa con!
Trên mặt lộ ra vẻ mặt khát vọng, Lưu Mộng Y nói:
- Lần này em chính là muốn có một đứa con!
Trước đây hai người đều sử dụng qua một chút ít biện pháp ngăn ngừa, lần này Lưu Mộng Y đến đây, hai người đều có một suy nghĩ, đó chính là muốn có một đứa con.
Lưu Mộng Y duy trì truyền thống của Lưu gia, cũng không đi thăm dò loại sự việc này chính mình không cần thiết phải biết.
Hai người ở bên trong nơi ấm cúng này ngồi ăn cơm, nhưng ở trong huyện đã bắt đầu trở nên náo nhiệt lên.
Hôm nay Diệp Trạch Đào đem nhiều nhân viên điều tra nghiên cứu, phó nhân viên điều tra nghiên cứu và người hưởng thụ chính sách đãi ngộ cấp phó huyện đem đi mở cuộc họp điều tra nghiên cứu gì đó. Sự việc này nhìn có vẻ như là Diệp Trạch Đào muốn tập họp lực lượng mọi người một lần để điều tra nghiên cứu công việc ở trong huyện. Nhưng mà, lúc nhìn theo chiều sâu, mọi người đều hiểu rõ, Diệp Trạch Đào có một ý muốn bắt đầu sử dụng ý tưởng của những người này, việc này đối với trong lòng của một số ít người sớm đã mất đi ý chí phấn đấu mà nói, giống như là ở bên trong chảo nóng bỏ thêm một muỗng dầu vậy, trong lòng mọi người đều có một chút ít rối loạn.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận