Hồng Sắc Sĩ Đồ

Tống Gia Thành đứng đó nhìn đám người Trần Hỉ Toàn đi đến trước mặt Diệp Trạch Đào bắt tay chào hỏi Diệp Trạch Đào.
Có vài quan chức đi theo Tống Gia Thành đến đây, mọi người cũng đang quan sát tình huống này, cố ý hoặc vô ý đều nhìn về phía Tống Gia Thành, Bí thư Diệp này rốt cuộc là người như thế nào đây!
Trưởng Cục xúc tiến đầu tư thành phố Lục Tiến Trung nhỏ tiếng nói:
- Chủ tịch thành phố Tống, không phải đến đây để tranh giành dự án chứ?
Câu nói này đánh thức Tống Gia Thành, dự án năm chục triệu lần này nói nhiều cũng không phải nhiều, nói ít cũng không phải ít, đặc biệt là đang trong thời kì nhạy cảm điều chỉnh bộ máy. Nếu mình đàm phán thành công dự án lần này, sẽ là một hành động cộng thêm điểm, rất có thể sẽ tiến vào trong bộ mấy uỷ viên thường vụ. Trước khi đến đây mình đã chứng thực qua việc này, khả năng thành công của dự án này cực kì lớn, nếu xuất hiện sai lầm, chuyện này quả thật không nhỏ.
Chẳng lẽ nữa đường lại bị giành mất dự án!
Sắc mặt Tống Gia Thành có chút ít khó coi.
Lúc nhìn qua phía Ôn Phương, người phụ nữ làm cho mình kích động đang đứng trước mặt người Bí thư huyện uỷ trẻ tuổi đó, trên mặt còn nở nụ cười tươi.
Tống Gia Thành mắng một tiếng:
- Con mụ lẳng lơ ăn lương ở đây lại đi làm cho bên ngoài!
Bây giờ xảy ra vấn đề, xem ra đối tác đầu tư có mối quan hệ với vị Bí thư huyện này vô cùng tốt, mình làm sao có thể thay đổi cục diện này chứ?
Diệp Trạch Đào cũng không biết rằng suy nghĩ của Tống Gia Thành đang có vấn đề, nhìn thấy Trần Hỉ Toàn đến đây, Diệp Trạch Đào cũng vô cùng vui mừng, mỉm cười nói:
- Tôi tự đi vào là được rồi, còn làm cho mấy anh phải ra nghênh đón nữa!
Trần Hỉ Toàn cười ha ha nói:
- Này không, nghe thấy ông em đến đây, vợ tư nhà chúng tôi liền bay ra đây xem thử phong thái của ông em đây!
Nói xong liền hướng về một người phụ nữ trông có vẻ rất xinh đẹp, hành động của người phụ nữ rất vừa ý nói:
- Đã nhìn thấy chưa, đây là ông em Diệp của anh, trẻ tuổi chứ!
Lại nói với Diệp Trạch Đào:
- Ông em, đây là chị tư nhà chúng ta, gọi là Hà Lan Huyên.
Diệp Trạch Đào vội nói:
- Chào chị dâu!
Hà Lan Huyên cười với Diệp Trạch Đào nói:

- Quả nhiên là rất tuấn tú, ha ha!
Lúc nói chuyện, ánh mắt của Hà Lan Huyên chuyển hướng về phía Ôn Phương đang đứng kế bên Diệp Trạch Đào.
Cô ta đã từng gặp qua Ôn Phương, chỉ có điều cho rằng sẽ rất xinh đẹp, nhưng cũng không quá xem trọng, nhưng hôm nay phát hiện một tình huống mới, theo lý mà nói thì Ôn Phương hẳn là người bên phía cán bộ quan chức, sao lại đứng bên cạnh Diệp Trạch Đào?
Rất kì lạ!
Hà Lan Huyên là một thương nhân, quan sát vấn đề vô cùng nhạy bén, nháy mắt liền phát hiện vấn đề đang tồn tại.
Trộm nhìn thoáng qua bên đám người Tống Gia Thành, liền thấy sắc mặt của Tống Gia Thành quả thật không được tốt lắm.
- Vị này không phải là thư ký Ôn sao?
Hà Lan Huyên cố ý hỏi.
Ôn Phương vội nói:
- Xin chào Hà Tổng!
Nhìn thấy ánh mắt hoài nghi của Trần Hỉ Toàn, Diệp Trạch Đào nói:
- Lúc trước Ôn Phương là cấp duới của tôi, lần này gặp nhau, vốn là muốn mời cô ta dùng bữa cơm, kết quả là Phó chủ tịch thành phố của cô ta không đồng ý!
Trần Hỉ Toàn vừa nghe nói thế đã hiểu rõ, xem ra Diệp Trạch Đào và Tống Gia Thành đã xảy ra mâu thuẫn với nhau, Tống Gia Thành đó thật sự là có mắt mà không tròng rồi!
Trần Hỉ Toàn xoay người nói với Hà Lan Huyên:
- Anh nghĩ dự án của em cũng nên xem xét lại một chút mới được!
Hà Lan Huyên vội nói:
- Ông xã nói rất đúng!
Hà Lan Huyện cũng là người biết chuyện, liền chạy đến trước mặt Tống Gia Thành nói:
- Chủ tịch thành phố Tống, thật ngại quá, ông xã của tôi đến, ông ta cho rằng dự án đầu tư lần này nên xem xét lại một chút, việc này để lần sau bàn bạc lại đi!
Cái gì!
Sắc mặt Tống Gia Thành càng trở nên khó coi hơn, đàm phán được một dự án tốt như vậy, sao có thể nói dừng là dừng chứ, không ngờ đối phương lại nói ra những lời này, xem ra dự án này không sáng sủa lắm rồi!
- Hà tổng, dự án này không phải đang đàm phán tốt sao?

Cục trưởng cục xúc tiến đầu tư thành phố Lục Tiến Trung cấp bách nói.
Hà Lan Huyên khó xử nói:
- Các cậu chưa biết tính khí của ông xã nhà tôi đâu, bây giờ ông ta không có tâm trạng cho việc này, hôm nay ông ta gặp bạn thân, phải mời bạn thân ăn cơm rồi! Đúng rồi, thư ký Ôn của huyện các cậu có giao tình với bạn thân của ông xã tôi, nếu không, có thể để cô ta cùng đi ngồi trò chuyện với mọi người một chút được không?
Như vậy cũng tốt, Tống Gia Thành liền chết đứng ở đó, người ta rõ ràng là không muốn đàm phán với mình, nếu muốn đàm phán, Ôn Phương thì còn có cơ hội, hay là để cho Ôn Phương cùng đi dùng cơm với bọn họ vậy?
Nhìn thấy ánh mắt của mọi người nhìn qua, sắc mặt Tống Gia Thành trở nên bình tĩnh, chèn ép lại tâm trạng, lúc này mới lên tiếng:
- Vậy cũng được, vậy thì để Ôn Phương cùng đi dùng cơm vậy!
Lúc Tống Gia Thành nói lời nói đó, cảm thấy mọi người đang cười nhạo mình, lúc nãy còn lấy công việc để gây áp lực cho Ôn Phương, Bây giờ thì tốt rồi, người ta cũng vì công việc, sẽ phải đi dùng cơm, việc này thật là mất mặt quá đi, đang tự đánh vào mặt mình mà!
Lúc nhìn thấy Diệp Trạch Đào và Ôn Phương sánh vai đi vào, sắc mặt Tống Gia Thành càng khó coi hơn, Không ngờ Ôn Phương cũng không xin nghĩ phép với mình nữa, dường như không còn nhìn thấy sự tồn tại của mình!
Đám người của Diệp Trạch Đào cũng đã đi rồi, Lục Tiến Trung trầm mặt nói:
- Thật chẳng ra làm sao, Ôn Phương đó làm cái quái gì vậy, không còn biết đến tính kỷ luật của tổ chức rồi!
Tống Gia Thành ngoài miệng không nói gì, nhưng trong lòng vô cùng không vừa ý, trong lòng suy nghĩ, không phải vì một dự án năm mươi triệu này, không có dự án này cũng không có vấn đề gì quá lớn, sau khi trở về phải xử lý Ôn Phương này một chút mới được, nếu cô ta không chạy đến trước mặt mình nhận sai, thì chuyện này sẽ không dễ bỏ qua như vậy!
Vì vào bên trong phòng đã đặt sẳn, sau khi mọi người ngồi xuống, Trần Hỉ Toàn cười nói:
- Ở nơi đất khách gặp người quen, chuyện này rất hiếm đấy!
Hà Lan Huyên ngồi bên cạnh Ôn Phương, ánh mắt nhìn thoáng qua Ôn Phương một hồi cười nói:
- Thư ký Ôn rất xinh đẹp!
Ôn Phương mỉm cười nói:
- Hà Tổng cũng rất xinh đẹp, xinh đẹp như vậy, lại rất có khí chất!
Hai người phụ nữ rất nhanh đã trò chuyện với nhau.
- Ông em, dự án bao giờ sẽ khởi công, đang đợi phía bên cậu đấy!
Trần Hỉ Toàn nói.

Diệp Trạch Đào nói:
- Lần này sẽ có vài dự án lớn cùng lúc đầu tư vào huyện Lục Thương, làm sao cũng muốn mời một số người náo nhiệt một chút đấy!
Trần Hỉ Toàn cười ha ha nói:
- Được, bên phía tôi đã chuẩn bị xong cả rồi, cậu hãy để cho tiểu thư Vệ đó nhanh chóng nhận chức vụ, để cho cô ta và bà vợ thứ sáu của tôi đi đàm phán một chút!
Ôn Phương ngồi bên cạnh, nghe nói có dự án lớn, còn có một người phụ nữ họ Vệ nữa, liền nhìn về phía Diệp Trạch Đào, cô ta biết được một chút ít hoàn cảnh của Diệp Trạch Đào, liền nghĩ đến người phụ nữ tên là Vệ Vũ Hinh.
Chẳng lẽ là để cho Vệ Vũ Hinh phụ trách dự án đó sao?
Nhìn thấy ánh mắt Ôn Phương nhìn qua, Diệp Trạch Đào không có nói gì với Ôn Phương, mà nói với Trần Hỉ Toàn:
- Ông anh cũng có đầu tư ở tỉnh Phòng Thạch phải không?
Tỉnh Phòng Thạch là tỉnh Ôn Phương đang công tác, Diệp Trạch Đào nghĩ đến sự việc hôm này, biết rằng sau khi Ôn Phương trở về sẽ chịu không ít khiển trách, nếu không giúp Ôn Phương giải quyết vấn đề này. Đối với Ôn Phương mà nói sẽ có lực uy hiếp, hôm nay Diệp Trạch Đào cũng có thể xem ra, ánh mắt Tống Gia Thành nhìn Ôn Phương lộ ra quá nhiều tham muốn nắm giữ, loại người như thế này bất luận như thế nào cũng phải loại bỏ.
Trần Hỉ Toàn mỉm cười nói:
- Ông em, cậu lại không biết rồi, anh đây ngoại trừ có vài đồng tiền bẩn, ngoài ra không cò bất kì thứ gì nữa, tỉnh Phòng Thạch, tôi còn có một vài dự án lớn ở đây, quan hệ với các lãnh đạo ở tỉnh này cũng không tệ lắm!
Diệp Trạch Đào khẽ gật đầu.
Lúc này Ôn Phương cũng dần dần rời khỏi sự chú ý, lúc nghe Trần Hỉ Toàn có mối quan hệ rất tốt với các lãnh đạo Tỉnh ủy, ánh mắt liền sáng lên, mình ở trong huyện cũng được một thời gian rồi. Các Chủ tịch huyện ở trong huyện đang tiến hành tranh đấu với nhau, nếu có sự ủng hộ của tỉnh, không phải mình sẽ càng có bước tiến triển hơn sao?
Thực ra Diệp Trạch Đào cũng đang nhìn Ôn Phương, nhìn thấy ánh mắt của Ôn Phương, hỏi:
- Tiểu Ôn, tình hình ở huyện của các em anh không rõ lắm, em nói một chút đi.
Lời nói này của Diệp Trạch Đào làm cho trong lòng của Trần Hỉ Toàn rất vui mừng, đây chính là hành động không khách khí của Diệp Trạch Đào, trước mặt mình lại đi nói chuyện thay đổi của huyện, Diệp Trạch Đào căn bản không coi mình là người ngoài!
Ôn Phương nói:
- Chủ tịch huyện phải về hưu rồi, gần đây mọi người cũng đang tranh chấp nhau vị trí đó, chuyện khác thì không có, trong thành phố cũng như vậy. Có một ủy viên thường vụ đã được liệt vào danh sách, có không ít người đang tranh chấp với nhau, Phó chủ tịch Tống đến đây lần này cũng là một người có tham vọng đó.
Vài câu nói đã nói rõ tình hình quan trọng của huyện và thành phố.
Diệp Trạch Đào nhìn Ôn Phương khen ngợi, người phụ nữ này là một nữ chính trị giỏi, nếu có sự ủng hộ, tin tưởng rằng cô ta sẽ càng tiến xa hơn.
Nghĩ đến đây, trong lòng Diệp Trạch Đào suy nghĩ, mình vẫn luôn bận rộn với việc của mình, đã không quan tâm, chăm sóc đầy đủ cho Ôn Phương và Phương Di Mai!
Cảm thấy tâm trạng của Diệp Trạch Đào có chút thay đổi, Ôn Phương là người nhạy cảm, liền hiểu được Diệp Trạch Đào rất có thể đang cảm thấy có lỗi với mình. Sau khi Ôn Phương phát hiện chuyện này, cảm thấy mình phải tỏ ra lo lắng thêm một chút mới được, vươn chiếc đũa ra gắp một ít thức ăn vào chén Diệp Trạch Đào, dịu dàng nói:
- Lâu quá không gặp anh, anh gầy đi rất nhiều đấy!
Nghe thấy lời nói dịu dàng cực kỳ này, trong lúc nói chuyện, trong ánh mắt lộ ra một ý nghĩa quan tâm.
Diệp Trạch Đào không chịu nổi sự quan tâm này, Diệp Trạch Đào càng cảm thấy đối với Ôn Phương bọn họ không cần biết, không cần hỏi đến những gì đã xảy ra, cũng nhỏ tiếng nói:

- Đến một nơi mới, có khó khăn gì thì nói với anh nhé, em xem xem tình huống ngày hôm này, sự việc như vậy sao em cũng không nói gì với anh vậy?
Trần Hỉ Toàn và Hà Lan Huyên nhìn thấy tình huống này, hai người nhìn nhau, đoán rằng giữa Diệp trạch Đào và Ôn Phương này nhất định là có một mối quan hệ đặc biệt nào đó, rất có khả năng Ôn Phương này là phụ nữ của Diệp Trạch Đào.
Nghe thấy sự việc xảy ra ngày hôm này, Trần Hỉ Toàn hỏi:
- Hôm nay đã xảy ra chuyện gì?
Diệp Trạch Đào lắc đầu nói:
- Ông anh, anh không cần quan tâm đến chuyện đó đâu!
Trần Hỉ Toàn không vui, nói với Diệp Trạch Đào:
- Tôi có thể nhìn ra, lãnh đạo của Tiểu Ôn, cái vị Phó chủ tịch thành phố, rất không vừa ý với Tiểu Ôn, ông anh này cái gì cũng không có, chỉ có một chút ít quan hệ ở tỉnh Phòng Thạch thôi!
Hà Lan Huyên nói với Ôn Phương:
- Thư ký Ôn, có chuyện gì, chỉ cần chị hai có thể giúp đỡ, nhất định sẽ giúp em, em cứ nói với chúng ta.
Ôn Phương nhìn thoáng qua Diệp Trạch Đào, trong lòng Diệp Trạch Đào nghĩ thầm nếu như Trần Hỉ Toàn cũng đã nói như thế, vậy thì để Ôn Phương nói đi. Nếu Trần Hỉ Toàn làm không xong, lần này mình sẽ thông qua quan hệ của thành phố để xử lý Tống Gia Thành.

- Anh Trần đây không phải người ngoài!
Diệp Trạch Đào nói một câu như thế.
Được sự đồng ý của Diệp Trạch Đào, Ôn Phương nói:
- Cũng không có gì đâu, đó cũng chỉ là sự quấy rối của Phó chủ tịch thành phố Tống thôi!
Ôn Phương rất thông minh, trong lòng suy nghĩ Trần Hỉ Toàn một ông chủ lớn như vậy, không ngờ lại có mối quan hệ với tỉnh uỷ, vậy thì thông qua ông ta để xử lý Tống Gia Thành con người đó một chút vậy, đối với mình mà nói thì đó là một việc tốt.
Nghe thấy Ôn Phương nói như vậy, lại nhìn sắc mặt của Diệp Trạch Đào, vợ chồng Trần Hỉ Toàn liền hiểu, làm nữa ngày trời, thì ra là Tống Gia Thành muốn cướp phụ nữ với Diệp Trạch Đào!
Vỗ bàn một cái, Trần Hỉ Toàn lớn tiếng nói:
- Ông em Diệp, chuyện này cậu giao nó cho tôi được rồi, để tôi giúp cậu xử lý việc này, cái con người đó, loại người đó làm sao mà có thể lên tới chức Phó chủ tịch thành vậy. Để tôi đến tỉnh Phòng Thạch một chuyến xem thử, quan hệ của tôi và Bí thư tỉnh uỷ của bọn họ rất mật thiết!
Diệp Trạch Đào gật đầu nói:
- Các cán bộ lãnh đạo của chúng ta vốn đã không cố gắng, chú tâm để làm việc rồi, chỉ toàn suy nghĩ những chuyện lung tung đâu đó, để cho những người như thế này nắm quyền lực trong tay, đối với dân chúng mà nói thì đó là một tai hoạ!
Tâm Trạng của Ôn Phương lúc này cực kì thoải mái, Diệp Trạch Đào quả là lợi hại, chuyện này coi như là đã giải quyết xong rồi!



Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận