Hồng Sắc Sĩ Đồ

Diệp Trạch Đào cứ như vậy đi rồi!
Đám quan viên thành phố Nam Hoa ngạc nhiên nhìn tất cả mọi việc vừa xảy ra, đặc biệt nhìn tới dáng vẻ vốn cao cao tại thượng, ngạo mạn cực kỳ của Hoàng Hành Trung, đều cảm thấy chắc chắn đã xảy ra chuyện gì rồi.
Tào Hiểu Vân vốn đang cho rằng Hoàng Hành Trung mới là trung tâm, mới là mấu chốt, nhưng hiện tại cũng đã phát hiện ra tình hình rồi.
- Các vị đại thiếu gia, tôi tới sắp xếp giúp các vị.
Hoàng Hành Trung nói, vội theo sát đi.
Từ lúc đến đây đến giờ Hoàng Hành Trung đều thể hiện ra vô cùng trầm ổn, nhưng bây giờ hành động lại tốc độ như vậy, điều này làm cho mọi người kinh ngạc tới mức miệng đều nới rộng thêm ra.
Qua một lúc sau, những người đứng ở trong phòng lúc này mới tỉnh lại.
Tuy rằng tỉnh lại, nhưng cũng không hiểu rõ rốt cuộc xảy ra chuyện gì.
- Tình hình là như thế nào?
Lần này là Phó chủ tịch thành phố Quách Mẫn đang hỏi.
Đúng vậy đấy, rốt cuộc tình hình là như thế nào đây, làm sao lại xuất hiện chuyện như được!
Trong ý nghĩ của Tào Hiểu Vân cũng có chút cảm giác mơ hồ.
Đột nhiên nhìn về phía Phương Di Mai, Tào Hiểu Vân sốt ruột nói:
- Tiểu Phương, Bí thư Diệp kia ở thành phố có lực lượng lớn như vậy sao?
Nghe thấy Tào Hiểu Vân hỏi, mọi người cũng đều nhìn về phía Phương Di Mai.
Phương Di Mai cũng vô cùng khiếp sợ, cho dù cô và Diệp Trạch Đào cũng đã lên giường, cũng không hoàn toàn hiểu rõ tình hình của Diệp Trạch Đào, hôm nay coi như mới chính thức biết được lực lượng khổng lồ sau lưng Diệp Trạch Đào. Tâm trạng cũng trở nên phức tạp, vừa có sự vui mừng khi mình là một số những người phụ nữ được Diệp Trạch Đào yêu thích, đồng thời vừa có một loại lo lắng rằng Diệp Trạch Đào càng ngày cách mình càng xa.
Lúc nghe thấy Tào Hiểu Vân hỏi, Phương Di Mai nhìn từng ánh mắt đang hướng tới, lúc này có cảm giác lo lắng nói:
- Tôi cũng không rõ tình hình của Bí thư Diệp cho lắm, trước kia anh ấy đối với những người chúng tôi rất là chiếu cố, tôi chỉ biết một phần tình hình thôi!

Lý Hưng Hoành nhìn về phía vị Chủ nhiệm văn phòng tại thủ đô Trịnh Thu Nghiêm kia, nói:
- Tôi nhận thấy chủ nhiệm Trịnh cũng giống như cũng biết được một chút tình hình của Bí thư Diệp.
Ngô Ngọc U nói:
- Bí thư Diệp là Bí thư huyện ủy huyện Lục Thương, anh ta sao lại ở thành phố cũng có lực lượng lớn như thế!
Trịnh Thu Nghiêm nói:
- Các vị có thể không biết những người thanh niên kia, trong đó có Bao Chấn Sơn, đó là con trai Phó trưởng Ban Tuyên giáo Trung ương. Những người khác còn có con trai Phó trưởng ban thường trực, con trai Thứ trưởng bộ Thương mại, con trai viện trưởng việc trung khoa, con trai Giám đốc ngân hàng nhân dân, con trai Phó thị trưởng thành phố, con trai Phó trưởng đài CCTV…
Nghe Trịnh Thu Nghiêm giới thiệu, mỗi lúc giới thiệu một người, tim mọi người liền đập nhanh một chút, mấy nhân vật thiếu niên nhỏ tuổi đó, làm sao mà sau lưng tất cả đều có nhân vật quyền thế!
Lúc nghĩ tới lần này tới thành phố còn muốn cùng CCTV liên lạc một chút, bây giờ mới hiểu được, trong hội đó của Diệp Trạch Đào, người nhà CCTV căn bản cũng không đáng để ý.
Thở dài một hơi, Tào Hiểu Vân có cảm giác hối hận sâu nặng, người chính mình coi trọng là Hoàng Hành Trung. Nhưng, Hoàng Hành Trung kia lại chẳng là cái gì, thấy số người đến rồi đi đó, chính bản thân ông ta cũng ngồi không yên, liền chạy theo đi ra ngoài!
Lại nghĩ tới thái độ đối đãi của chính mình đối với Diệp Trạch Đào, Tào Hiểu Vân liền cảm thấy đỏ mặt, người ta nhiệt tình như vậy chạy tới giúp đỡ. Mình thì sao, ném người ta ở trong này, lại đi nghênh đón cái tên Hoàng Hành Trung, mà trước mặt Diệp Trạch Đào không đáng giá gì cả, không chừng trong lòng Diệp Trạch Đào không vui rồi?
Tuy nhiên, Tào Hiểu Vân lại cảm thấy khó hiểu. Một Bí thư huyện ủy nho nhỏ như Diệp Trạch Đào, rốt cuộc là dạng nhân vật như thế nào đây.
Lại nhìn về phía Phương Di Mai, Tào Hiểu Vân nói:
- Tiểu Phương, cô biết bao nhiêu thì nói bấy nhiêu đi.
Lúc này Phương Di Mai mới lên tiếng:
- Bí thư Tào, là thế này, vợ của Bí thư Diệp tên là Lưu Mộng Y, Lưu Mộng Y kia là con gái lão Lưu gia ở thành phố, cha Lưu Mộng Y gần đây tới Kim Lăng nhận chức Phó bí thư Thành ủy rồi.
- Ồ!
Bây giờ mọi người mới hiểu được.
Đồ Ly Ly nói:

- Hóa ra là lấy con gái nhà quan lớn!
Nhận ra được, cô liền đối với Diệp Trạch Đào coi thường rất nhiều.

Phương Di Mai còn nói thêm:
- Bây giờ Bí thư Thành ủy Thành phố Tân Cảng - Hô Diên Ngạo Bác là cha nuôi của Bí thư Diệp!
- A!
Lúc mọi người ngạc nhiên nhìn về phía Phương Di Mai, Phương Di Mai nói:
- Tôi chỉ biết những điều này. Các chuyện khác là việc sau khi Bí thư Diệp thôi đảm nhiệm bí thư ở huyện chúng tôi.
Nói xong, cô liền tổng thể những chuyện của Diệp Trạch Đào nói một lần,
Mọi người thật đúng là không biết Diệp Trạch Đào lại hùng mạnh tới như vậy. Hôm nay thấy dáng vẻ Diệp Trạch Đào chẳng qua chỉ là một thiếu niên, trên người anh ta căn bản không nhận ra bộ dạng lợi hại, kết quả, theo như những lời Phương Di Mai nói. Mọi người mới biết được con người trẻ tuổi ôn hòa này lại mạnh mẽ, lợi hại tới như thế. Tôn TườngQuân là hạng người gì tất cả mọi người đều biết, không ngờ tới người nhà Tôn Tường Quân lại liên tục chịu thiệt trên tay Diệp Trạch Đào.
Tào Hiểu Vân ngồi ở trên ghế, cô biết hôm nay bản thân đã phạm phải một sai lầm lớn, chính là không nên chậm trễ với Diệp Trạch Đào này.
Trịnh Thu Nghiêm thở dài:
- Những điều mà Chủ tịch huyện Phương nói chỉ là những chuyện trước kia, theo tôi được biết, con người Bí thư Diệp này còn không chỉ như thế đâu, ở trong thành phố này, rất nhiều hội nhóm đều đang nói tới anh ta, cảm giác không ít đám công tử bột nhắc tới anh ta trên mặt đều biến sắc đấy!
Phương Di Mai nói:
- Đúng rồi, tôi còn biết một chuyện, chính là dường như Hoa lão và Phó bí thư đều đã từng cùng nhau tặng bức hoạ chữ cho Bí thư Diệp rồi đấy.
- Cái gì?
Quách Mẫn cũng có chút giật mình, lúc nghĩ tới chính mình đối đãi với Diệp Trạch Đào cũng không phải là thật lễ phép, trong lòng anh ta cũng hoảng hốt, nếu bị Diệp Trạch Đào này ghi nhớ, vào thời điểm mấu chốt chỉnh mình một chút, cũng biết kiếm chỗ nào để khóc nữa.

Trong phòng lại yên tĩnh trở lại.
Qua một lúc, ánh mắt Quách Mẫn sáng lên, nhìn về phía Phương Di Mai, trong lòng thầm nghĩ, Diệp Trạch Đào là người trẻ tuổi, Phương Di Mai này cũng là một phụ nữ xinh đẹp, Diệp Trạch Đào chạy tới sau khi Phương Di Mai tới thành phố, chẳng lẽ quan hệ của hai người không chỉ đơn giản như vẻ bề ngoài, nếu là như vậy, vẫn còn cơ hội.
Lúc này Quách Mẫn không xem thường Phương Di Mai nữa, rất hòa khí nói:
- Tiểu Phương, chuyện ngày hôm nay còn phải nhờ cô làm nhiều công tác mới được. Tất cả mọi người đều đang lo lắng công việc!
Tào Hiểu Vân đang hoang mang lo sợ nghe được câu nói của Quách Mẫn, lúc này mới tỉnh táo lại, hai mắt sáng rực liền nhìn Phương Di Mai nói:
- Tiểu Phương, Chủ tịch thành phố Quách nói rất đúng, lần này tới thành phố nhiệm vụ của chúng ta trông cậy cả vào cô rồi, bất kể như thế nào cũng phải xin Bí thư Diệp giúp đỡ thu xếp công việc, nếu như có thể thu xếp việc này, đối với thành phố chúng ta mà nói chính là một việc lớn đấy!
Phương Di Mai cười thầm một tiếng, cô biết Diệp Trạch Đào thật ra tỏ vẻ một chút, khẳng định vẫn sẽ giúp mình, nhưng, hiện tại mình lại là không thể đáp ứng nhanh như vậy rồi, liền do dự một chút, nói:
- Tôi có cảm giác Bí thư Diệp có chút không vui, việc này tôi cũng khó làm rồi!
Tào Hiểu Vân nghiêm túc nói:
- Tiểu Phương, không có cách nào, ở đây quan hệ của cô và Bí thư Diệp là không tệ, cô cũng đã nhận ra, dựa vào trưởng phòng Hoàng kia xem chừng là không được!
Mọi người vừa nghe vậy đều âm thầm lắc đầu, hôm nay việc này có chút chật vật đây!
Ngô Ngọc U cười khổ nói:
- Phật thật không bái, chúng ta lại chạy tới bái…
Nói tới đây, nghĩ tới chuyện như vậy là do Tào Hiểu Vân chủ trì, cô cũng không tiện nhiều lời.
Tào Hiểu Vân là một người có quyết đoán, liền nói với Phương Di Mai:
- Tiểu Phương, đây là một cơ hội, có lẽ thật sự có thể làm ra một số động tĩnh lớn cũng không chừng, coi như là nhiệm vụ chính trị cũng được, cô hết sức làm việc này đi. Như thế này đi, bây giờ tôi liên hệ với lãnh đạo ban Tuyên giáo tỉnh uỷ, chuyện này gấp rút hoàn thành, đối với công tác tuyên truyền tỉnh chúng ta cũng là bước xúc tiến lớn!
Khi Phương Di Mai thấy Tào Hiểu Vân tăng chuyện này tới một mức độ cao, liền biết mình nhất định phải làm tốt chuyện này, đành phải nói:
- Bí thư Tào, tôi sẽ cố hết sức vậy!
Tào Hiểu Vân nghiêm túc nói:
- Không phải hết sức, mà là toàn lực tiến hành!
Nói xong câu này, Tào Hiểu Vân đã đi gọi điện thoại, liền đi vào một căn phòng khác.

Khi nghe được Tào Hiểu Vân muồn đi báo cáo với lãnh đạo ban Tuyên giáo tỉnh ủy, tất cả mọi người hiểu được, chỗ dựa vững chắc sau lưng Tào Hiểu Vân chính là Trưởng ban Tuyên giáo Tỉnh ủy, đây là muốn xin ý kiến mà!
Lúc nhìn lại Phương Di Mai, mọi người đối với Phương Di Mai càng thêm nhiệt tình, trước kia còn nhìn Phương Di Mai chẳng ra gì, hôm nay mới biết, Phương Di Mai này cũng có hậu trường đấy, chỗ dựa này còn vô cùng vững chắc cơ!
Quách Mẫn mỉm cười nhìn về phía Phương Di Mai nói:
- Tiểu Phương với Bí thư Diệp đã có quan hệ đồng nghiệp sâu sắc như thế, tin rằng có thể làm tốt công tác này!
Phương Di Mai đành phải nói:
- Trong điện thoại tôi đã nói về tình hình của huyện chúng ta với lãnh đạo cũ, anh ta liền đề nghị phải làm một hoạt động “Kết nối trái tim” ở huyện chúng tôi, việc này có chút xung đột với hoạt động ở thành phố đấy!
Quách Mẫn khoát tay chặn lại nói:
- Đồng chí Tiểu Phương, đều là công tác mà, nếu việc này thật sự có thể làm ở huyện các cô, sức ảnh hưởng như vậy là quá lớn. Chuyện này đã không còn là chuyện của cá nhân cô, cũng không phải là chuyện của mỗi huyện của cô, đây là một việc liên quan tới toàn thành phố, thậm chí là chuyện lớn của toàn tỉnh, cô không thấy rằng là Bí thư Tào cũng vô cùng coi trọng việc này hay sao? Tôi tin rằng Tỉnh ủy đối với chuyện này cũng coi trọng lắm đấy!
Giờ Phương Di Mai mới hiểu được, nếu quả thật có thể làm thành công việc như vậy, phỏng chừng mình sẽ có tiếng tăm ở toàn tỉnh. Nếu là như vậy, có thể có được sự chú ý của lãnh đạo Tỉnh ủy, việc mình thăng chức lên Phó bí thư huyện ủy là có khả năng rồi.
Nghĩ đến đây, Phương Di Mai liền hiểu, hôm nay Diệp Trạch Đào kiên quyết rời đi, kỳ thật chính là có ý muốn ở tỉnh cũng coi trọng việc này, đây là vì mình tranh thủ lợi ích lớn hơn nữa mà!
Khi nghĩ đến sự quan tâm của Diệp Trạch Đào với mình, Phương Di Mai cũng thất thần một lúc.
Qua một lúc lâu, Tào Hiểu Vân rạng rỡ đi ra, khi thấy ánh mắt của mọi người nhìn về phía mình, Tào Hiểu Vân nghiêm túc nói:
- Vừa rồi tôi báo cáo lại chuyện này cho Trưởng ban Hàn, trưởng ban Hàn vô cùng coi trọng, lập tức báo cáo với Bí thư Trương. Bí thư Trương có chỉ thị, việc này do trưởng ban Hàn làm đội trưởng tiến hành, nhất định phải thúc đầy chuyện này, phải làm thành công tác quan trọng hàng đầu năm nay! Trưởng ban Hàn chuẩn bị qua đây, ông ấy cũng đã tự mình chỉ định, đồng chí Phương Di Mai thành chủ đạo, mọi người toàn lực phối hợp với đồng chí Phương Di Mai tiến hành công tác!
Nói tới đây, nhìn về phía Phương Di Mai nói:
- Tiểu Phương à, vừa rồi chúng ta chậm trễ với Bí thư Diệp, việc này phỏng chừng Bí thư Diệp ghi nhớ. Tuy nhiên, tôi cũng nhìn ra được, Bí thư Diệp rất nhớ ân tình cũ đấy, còn phải cần cô làm công tác thêm, nếu hoàn thành chuyện này, tôi thưởng công cho cô!
Trong lòng Phương Di Mai kích động, mình cũng lọt vào trong mắt lãnh đạo cấp tỉnh rồi, nói:
- Xin Bí thư Tào yên tâm, tôi xin toàn lực làm việc!
Trên mặt Tào Hiểu Vân liền lộ ra vẻ tươi cười.



Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận