Hồng Sắc Sĩ Đồ

Từ phòng làm việc của Diệp Trạch Đào đi ra, trong lòng Lý Duy xúc động vô cùng, anh ta biết rằng từ hôm nay trở đi cuộc đời của mình sẽ có bước ngoặt lớn.
Đặc biệt Lý Duy nghĩ tới việc, khi mình nhắc tới việc đắc tội với những người có thế lực với Diệp Trạch Đào, biểu hiện của Diệp Trạch Đào vô cùng bình thường, đây chính là cảm giác an toàn, là một sự bảo vệ với mình.
Diệp Trạch Đào có thực lực, lại có hậu thuẫn như vậy, đi theo hắn ta, mình coi như có một cái ô lớn, đây là kết quả tốt nhất.
Diệp Trạch Đào cho dù biết mình đắc tội với người ta nhưng vẫn muốndùng, lãnh đạo như thế mà không đi theo thì còn đi theo ai!
Lý Duy nhận ra, Diệp Trạch Đào tuy rằng tuổi trẻ nhưng lại vô cùng quyết đoán, đây mới là người để mình đi theo!
- Anh Lý, chủ tịch Diệp đáng để đi theo!
Phương Minh Dũng đi cùng với Lý Duy, nói nhỏ.
Gật đầu một cái, Lý Duy cũng không có nói nhiều, tất cả đều phải xem hành động, anh ta biết rằng từ hôm nay trở đi, cái mạng này của anh ta đã bán cho Diệp Trạch Đào rồi.
Thật ra, từ khi gây nên chuyện đánh trọng thương Phó cục trưởng Cục lâm nghiệp, Lý Duy đã có quyết định, nếu như chuyện này còn có người muốn chỉnh mình thì chỉ có thể đi vào con đường xã hội đen, trực tiếp dựa vào khả năng của mình, Lý Duy tin tưởng mình có thể gây dựng quyền thế. Đương nhiên Lý Duy cũng biết, đó là con đường không có lối quay trở lại.
Hôm nay có thái độ này của Diệp Trạch Đào, Diệp Trạch Đào sẽ giúp đỡ mình chống đỡ những áp lực này, đây là con đường chính trực, là con đường Lý Duy tình nguyện đi theo, suy nghĩ đi theo con đường xã hội đen của Lý Duy cũng hoàn toàn mất đi.
- Anh Lý, trung đội trưởng nói, người của anh cũng không cần giải tán, đi theo con đường chính nghĩa đi, Anh chỉ cần nói với Chủ tịch Diệp, anh ấy sẽ giúp anh sắp xếp!
Phương Minh Dũng nói.
Trong chốc lát những buồn phiền vì chuyện gia đình của Lý Duy đã không còn, trong ánh mắt lộ ra sự cảm động nói:
- Trở về nói với trung đội trưởng của các cậu, tình nghĩa này Lý Duy tôi suốt đời ghi nhớ!
Phương Minh Dũng nói:
- Có một số việc tôi muốn anh Lý lưu ý một chút, đó là có người muốn ngầm chỉnh Chủ tịch Diệp!
Lý Duy vừa nghe xong, gật đầu nói:
- Được, những chuyện này sau này cậu giao cho tôi là được!
Phương Minh Dũng lúc này mới yên tâm mỉm cười, có một cao thủ như vậy bên cạnh Diệp Trạch Đào, cho dù cậu ta rời đi cũng cảm thấy yên tâm.
Lý Duy trong lòng vô cùng xúc động đi vào trong nhà.

Điều khiến Lý Duy không ngờ tới chính là vừa về đến nhà, cả nhà đều đang ngồi trên sô pha nhìn anh ta.
Lại nhìn những người nhà họ Quách, Lý Duy phát hiện sắc mặt mọi người trầm xuống trông khó coi.
Lý Duy cười cưới nói:
- Con đi nấu cơm.
Vừa nói vừa vén tay áo lên chuẩn bị đi làm cơm.
- Lý Duy, con đã lớn tuổi như thế rồi, tại sao không suy nghĩ cho Thu Vân, bây giờ chuyện con đánh Phó cục trưởng Cục lâm nghiệp, con bảo Thu Vân phải làm sao đây?
Mẹ Quách Thu Vân là người đầu tiên khai hỏa với Lý Duy.
Em gái Quách Thu Vân không vui nói:
- Lần này nghe nói nếu Lâm Thành Nhân kia được thả ra mà nói, có anh rể thì không có hắn ta, có hắn ta thì không có anh rể!
Lý Duy nhìn thoáng qua Quách Thu Vân đang ngồi ở đó, sắc mặt Quách Thu Vân không được tốt.
Thầm than một tiếng, mình coi như đã làm cho cái nhà này thất vọng, liền nhìn thái độ của Quách Thu Vân.
Lý Duy đi đến ngồi xuống, cũng không nói lời nào.
Cha Quách Thu Vân thở dài:
- Đắc tội thì cũng đắc tội rồi, hay để cha đi tìm người nói chuyện.
- Không cần nói nữa, Lý Duy làm rất đúng, con cũng nghĩ thông suốt rồi, không phải là đến Huyện công tác sao, khổ cực đến đâu Quách Thu Vân con đều nhận hết!
Lúc này Quách Thu Vân ngồi kia bèn lên tiếng.
Nói tới đây, Quách Thu Vân bèn nói với Lý Duy:
- Em biết vì chuyện của em anh cũng phải chịu nhẫn nhục rồi, dù sao đã như thế rồi, không cần công việc này nữa. Em cũng muốn đấu với Lâm Thành Nhân, em không tin thành phố Cừ Dương này không có nơi nói đạo lý!
Vốn dĩ đối Lý Duy không có nhiều tin tưởng vào cuộc hôn nhân này, niềm vui bất ngờ của bà xã, trong lòng anh ta cảm thấy vô cùng cảm động. Một người phụ nữ đẹp như thế, từ khi ở bên mình chưa bao giờ được một ngày hạnh phúc, cuộc đời này của mình coi như đã đủ rồi.
- Lý Duy, thật sự là không được. Chúng ta mở một cửa hàng nhỏ buôn bán đi!

Quách Thu Vân dường như đã hạ quyết tâm, bèn nói với Lý Duy.
Bà Quách thở dài:
- Chuyện xảy ra lần này, Phó cục trưởng Lâm nhất định là không thể bỏ qua, lại thêm việc của Phó Giám đốc sở kia, muốn bảo vệ công việc của Lý Duy cũng rất khó.
Lời nói hiện ra một sự lo lắng.
Ông Quách cũng lắc đầu, nói với Lý Duy:
- Con à, cha biết con muốn xả nỗi tức giận cho Thu Vân, nhưng việc con làm sao lại để cho tất cả mọi người biết được?
Em gái là vợ của Chu Chính Dân công tác ở Ủy ban Kỷ luật, thở dài nói:
- Mọi người không biết chuyện này, lần này có người đưa tài liệu tố cáo, tố cáo tên Lâm Thành Nhân quấy rối phụ nữ, tất cả mọi người đoán rằng việc này là do Lý Duy làm!
- Vớ vẩn!
Ông Quách tức giận nhìn về phía Lý Duy nói:
- Lâm Thành Nhân thế lực lớn như thế, con không biết sao, ở trong tỉnh anh ta có người ủng hộ, chuyện như thế làm sao dao động được địa vị của anh ta, chuyện này không chỉnh đốn lại Lý Duy cho đến chết thì Lý Duy ở đơn vị cũng bị khinh bỉ!
Bà Quách giật mình nhìn về phía Lý Duy, lớn tiếng nói:
- Lý Duy, con nói xem, việc này có phải là do con làm không?
Lý Duy gật đầu nói:
- Đúng thế, tất cả đều là do con làm, chỉ cần Lý Duy này còn sống một ngày, không ai có thể ức hiếp được Thu Vân!
Nói lời này Quách Thu Vân bèn nhìn về phía Lý Duy, ánh mắt tràn đầy sự ấm áp, cho tới nay, Lý Duy đều che chở chính mình, mặc dù bản thân phải chịu nhiều uất ức nhưng mình có một người chồng yêu thương mình như thế, mình nên thỏa mãn!
- Lý Duy, không cần nói gì nữa, mất việc thì mất việc, nếu như làm mà không được thì chúng ta cũng không cần công việc này nữa!
Quách Thu Vân đã hiểu rõ, có một nhân vật hùng mạnh như thế tồn tại, cô và Lý Duy đều không có cơ hội để thay đổi, tuy rằng nuối tiếc nhưng cũng chỉ có thể như vậy!
Chu Chính Dân thở dài:

- Lý Duy, anh quá kích động rồi, anh có nghĩ tới mọi người không, anh làm như thế bọn em làm sao mà sống được!
Lúc nói chuyện sắc mặt của cậu ta cũng rất khó coi.
Mọi người vừa nghĩ tới chuyện này, người nhà họ Quách lần này xem như đấu với Lâm Thành Nhân, vừa nghĩ tới thế lực lớn mạnh của Lâm Thành Nhân, mọi người bèn thở dài, lần này người nhà họ Quách coi như xong rồi!
Lý Duy lúc đầu muốn mình sau khi đi vào con đường xã hội đen, lúc đó xem ái dám chỉnh người nhà mình thì sẽ báo thù, lúc này mới nghĩ tới tâm trạng của mọi người thực ra đều hy vọng một cuộc sống bình an, nếu như mình thật sự đi vào con đường xã hội đen, người nhà họ Quách sẽ không còn được yên bình nữa, lúc này mới cảm nhận thêm được ân tình của Diệp Trạch Đào là quá lớn với mình.
Nếu như không có Diệp Trạch Đào dùng mình, bước tiếp theo không biết mình sẽ đi theo hướng nào.
Nhận thấy sự lo lắng của mọi người, Lý Duy cười nói:
- Con có công việc mới rồi!
Mọi người không để ý lời nói của Lý Duy, em gái Quách Thu Vân nói:
- Anh rể, nếu như không được thì chúng ta vào Nam đi, dù sao ở Tây Giang cũng không có lối thoát!
Quách Thu Vân cũng đồng ý nói:
- Nếu như thật sự không được thì con và Lý Duy sẽ đi vào Nam.
- Đi đâu mà đi, bao nhiêu người xuống phía Nam cũng có tạo nên được tiền đồ gì đâu!
Bà Quách không chịu được bèn đứng dậy.
Xem ra mọi người không nghe lời của mình, Lý Duy cười nói:
- Con nói là từ ngày mai con sẽ không làm ở Cục dân chính nữa, con có công việc mới rồi.
Lần này mọi người mới nghe rõ lời của Lý Duy, tất cả đều im lặng, ánh mắt dán trên người Lý Duy.
Ông Quách thở dài:
- Đến nhanh thế, Lâm Thành Nhân quả thật là thế lực mạnh, đã khai chiến với Lý Duy rồi.
- Lý Duy, anh bị đưa xuống đâu đấy?
Mặc dù nói muốn cùng đi xuống phía Nam, Quách Thu Vân cũng nói để mọi người yên lòng, bây giờ nghe Lý Duy bị chỉnh, trong lòng cô vô cùng lo lắng.
Em gái nói:
- Con thấy cũng không có gì lớn, dù sao anh rể cũng là người lái xe, kém đi nữa cũng chỉ có thể đi đến xã là cùng.
Lý Duy thấy mọi người lo lắng, biết mọi người đã hiểu lầm, bèn nói:

- Hôm nay Dhủ tịch Diệp gọi con tới!
Chu Chính Dân nói:
- Làm sao lại truyền đến chỗ Chủ tịch Diệp, anh ta là Ủy viên thường vụ Thành ủy, tuy rằng phía sau có hậu thuẫn nhưng ai cũng biết rằng lực lượng của anh ta quá mạnh mẽ, chẳng lẽ Lâm Thành Nhân cũng là người của Diệp Trạch Đào, nếu như Chủ tịch Diệp ra tay thì chuyện này coi như không cứu vãn được rồi!
Lần này Chu Chính Dân cũng lo lắng với tiền đồ của cậu ta.
Lý Duy biết không nói rõ ràng mọi người sẽ lo lắng, đành phải nói:
- Hôm nay Chủ tịch Diệp gọi con đến nói chuyện, bảo bắt đầu từ ngày mai đến báo danh, sau đó lái xe cho Chủ tịch Diệp.
Yên lặng!
Mọi người đều yên lặng ngồi nhìn Lý Duy!
Em vợ thở dài:
- Anh rể, đừng nghĩ linh tinh nữa, chuyện này cũng đã xảy ra rồi, có nghĩ linh tinh cũng vô tác dụng thôi!
Quách Thu Vân đi qua ôm tay Lý Duy nói:
- Con đã học tiểu học rồi, anh đừng xảy ra chuyện gì đấy!
Lúc này đứa nhỏ ôm cặp sách chạy tới.
Con trai gọi tên từng người rồi chào hỏi.
Nhìn thấy bộ dạng đó,trên mặt Lý Duy lộ ra nét tươi cười. Anh ta biết, bắt đầu từ bây giờ những u ám trên đầu mình đã hoàn toàn biến mất, tất cả là do Diệp Trạch Đào mang lại cho mình, sau này mình cần phải trung thành với Diệp Trạch Đào.
Lúc này, Quách Thu Vân đột nhiên nhận được điện thoại, vừa nghe điện thoại vừa giật mình nhìn về phía chồng mình.
Đúng lúc này, điện thoại của em vợ và Chu Chính Dân đều đổ chuông.
Ngay cả bố Quách Thu Vân cũng nhận được điện thoại.
Trong chốc lát, mọi người trong nhà đều nhận được điện thoại.
Nghe tiếng trong điện thoại, Lý Duy biết, chuyện mình lái xe cho Diệp Trạch Đào đã truyền ra rồi.
Nhìn thấy bộ dạng giật mình của mọi người, Lý Duy bèn kéo tay áo, đi vào trong nhà bếp.



Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận