Hồng Sắc Sĩ Đồ

- Ở đây không tồi!
Nhìn thấy Trần Vũ Tường sắp xếp địa điểm này, Diệp Trạch Đào liền khen một câu.
- Đây là nhà hàng mới mở của em họ tôi , đồ ăn cũng không tồi, quan trọng là nơi này không hỗn tạp, từ cửa sau cũng có thể trực tiếp đi vào một cái khu riêng.
Trần Vũ Tường cười nói
Diệp Trạch Đào khẽ gật đầu, Trần Vũ Tường dẫn vào chỗ như thế cũng hợp tâm ý của anh ta.
Lúc xe của Diệp Trạch Đào vừa mới dừng lại, xe của Triệu Hành Lâm cũng lái đến.
Lúc hai người xuống xe nhìn nhau một cái, trên mặt đều lộ ra nụ cười.
Lúc Diệp Trạch Đào tiến đến vài bước, Triệu Hành Lâm cũng bước nhanh lên phía trước, hai người liền giống như cùng Hồng Quân Liên Xô gặp nhau, hai tay cùng nhau nắm thật chặt lại
Hai người làm điệu bộ thế, thấy thư ký của Triệu Hành Lâm và người lái xe hai mắt trừng trừng, bọn họ chỉ biết là hôm nay Chủ tịch Triệu muốn tới gặp một người, rất quan trọng, Chủ tịch Triệu vì thế mà từ chối một buổi tiệc rượu, người Chủ tịch Triệu tới gặp không ngờ là Diệp Trạch Đào.
Tại sao như vậy?
Thư ký của Triệu Hành Lâm cảm thấy đầu của mình cũng có chút vấn đề, hôm nay còn đứng trước mặt Chủ tịch Triệu nói Diệp Trạch rất nham hiểm, chỉ trong một cái chớp mắt Chủ tịch lại đã cùng Diệp Trạch Đào ngồi chung rồi.
Triệu Hành Lâm và Diệp Trạch Đào dĩ nhiên đều không có để ý tới ý nghĩ của người khác, hôm nay hai người cũng rất ăn ý, đều là người hạ quyết tâm, rất hiều chuyện căn bản cũng không nhất thiết phải nhiều lời.
- Anh Triệu, vào trong nói truyện!
Diệp Trạch Đào nắmchặt tay Triệu Hành Lâm nói.
- Cảm ơn Trạch Đào mời tôi ăn cơm! Bữa này anh mời, bữa tiếp theo tôi mời nhé
Lời nói của Triệu Hành Lâm cũng rất khách sáo.

- Được, tôi sẽ liên tục tìm anh mời đãi khách đấy.
Lời thoại của hai người cũng rất có ý rồi, đã nói rõ ràng, bước tiếp theo giữa hai người giao lưu với nhau càng ngày càng nhiều, cũng sẽ ngày càng thân thiết.
Trần Vũ Tường mỉm cười với thư ký của Triệu Hành Lâm nói:
- Chúng ta sang bên kia uống vài chén đi, ở đây nhân viên phục vụ sẽ sắp xếp.
Mặc dù vô cùng nghi ngờ, thư ký của Triệu Hành Lâm vẫn là đợi sự ra hiệu của Triệu Hành Lâm mới cùng Trần Vũ Phi đi vào một gian phòng khác.
Chủ tịch Triệu và Chủ tịch Diệp Trạch Đào liên kết rồi sao? Làm sao có thể thế được
Cười ha ha, Diệp Trạch Đào và Triệu Hành Lâm tiến vào trong phòng.
- Anh Triệu, mời ngồi.
Diệp Trạch Đào chỉ ra vị trí ghế chính kia.
Triệu Hành Lâm kéo tay Diệp Trạch Đào nói:
- Trạch Đào. Ngồi đi, nơi này đừng chú ý nhiều như vậy.
Vừa nói như thế , hắn vừa dùng lực, Diệp Trạch Đào cũng liền thuận thế ngồi xuống ghế chính.
Triệu Hành Lâm lúc này cũng ngồi xuống ghế bên trái thứ nhất.
Triệu Hành Lâm lần này trước khi tới đã sớm hiểu. Đi theo Diệp Trạch Đào tự nhiên là lựa chọn tốt nhất của bản thân.
Triệu Hành Lâm hôm nay cũng suy nghĩ kỹ một hồi rồi mới tới, bản thân mặc dù được Thi Minh Cương đề bạt lên, theo lẽ thường không có thể quên ơn, nhưng mà, vấn đề tồn tại của Thi Minh Cương mới là chuyện quan trọng , mình tìm đến phía Diệp Trạch Đào cũng không tính là loại phản bội .

E rằng có người sẽ cho rằng nguyên nhân Thi Minh Cương sụp đổ là do Diệp Trạch Đào, thế nhưng, Triệu Hành Lâm lại không cho là như vậy, dựa vào một số chuyện của Thi Minh Cương, cho dù là Diệp Trạch Đào không động tới Thi Minh Cương, trung ương cũng không thể nào buông tha cho loại người như Thi Minh Cương, cho nên giữa Thi Minh Cương và Diệp Trạch Đào cho dù là có xảy ra chuyện gì , với mình cũng không nên có quan hệ quá lớn
Trước đây Thi Minh Cương cũng muốn lôi kéo Diệp Trạch Đào, không cần nói cũng biết,tầm ảnh hưởng của Diệp Trạch Đào là lớn như thế nào. Chính mình cũng từng nghĩ tới cùng Diệp Trạch Đào thiết lập mối quan hệ thân mật, chỉ là không có cơ hội mà thôi, bây giờ có thời cơ mà nếu không nắm lấy thì thật là điên rồi.
Diệp Trạch Đào lúc này cũng đang quan sát biểu hiện của Triệu Hành Lâm. Hôm nay định ngày hẹn Triệu Hành Lâm là khảo nghiệm người do Tô Thiến Ảnh giới thiệu, đối với Diệp Trạch Đào mà nói, nếu như có thể tranh thủ sự trợ giúp của Triệu Hành Lâm, đó chính là sự giúp đỡ lớn rồi, trái lại cũng không có bất kỳ tổn thất nào.
Sau khi gọi điện thoại, Diệp Trạch Đào cũng muốn việc này có thể thực hiện ngay, Thi Minh Cương đã xảy ra chuyện rồi, Triệu Hành Lâm hoàn toàn mất đi chỗ dựa, hơn nữa hắn đã từng có quan hệ gắn bó với Thi Minh Cương, chắc là cũng không có ai dám tùy tiện dùng hắn. Ở vào tình huống như thế, tiền đồ làm quan của Triệu Hành Lâm sẽ càng chạy càng chật vật, hắn không có khả năng không nghĩg tới vấn đề như vậy, cho nên, thời điểm quan trọng chính mình đã cứu Triệu Hành Lâm một phen, đối với người như Triệu Hành Lâm chính là một ân tình.
Đương nhiên, Diệp Trạch Đào cũng nghĩ tới khả năng Trần Đại Tường lôi kéo Triệu Hành Lâm, Trần Đại Tường cũng sẽ làm được chuyện như vậy, nhưng mà, có một chút ít khả năng Triệu Hành Lâm cũng phải cân nhắc một chút, chính là Trần Đại Tường có thật sự giúp được vấn đề của hắn không, mình ở thành phố Cừ Dương này cũng coi là có uy danh rồi, nếu Triệu Hành Lâm lúc này tìm đến phía Trần Đại Tường , cự tuyệt tình hữu nghị của mình,chính là phải đối mặt với sự đả kích với mình, hắn có thể chịu đựng được sự đánh trả của mình không?
Hai người mặc dù đều có tâm tư, nhưng hôm nay đến nơi này, đã là lấy được bước đầu êm dịu rồi, bước tiếp theo chính là xem tình hình giữa hai mà thôi.
Trần Vũ Phi đã sớm có sự chuẩn bị, nên cũng không có người ngoài tới quấy rầy, nhân viên phục vụ rót rượu cho hai người họ rồi cẩn thận đi ra, cửa cũng đóng rồi.
Thấy trong phòng chỉ có hai người bọn họ, Diệp Trạch Đào lúc này mới hướng về phía Triệu Hành Lâm nói:
- Tới Thành phố Cừ Dương thời gian dài như vậy rồi, vẫn chưa có cơ hội một mình mời anh Triệu ăn cơm, hôm nay xem như mời bù nhé!
Nhìn thấy biểu hiện Triệu Hành Lâm ngồi trên ghế như vậy, Diệp Trạch Đào phát hiện tình huống chỗ ngồi có chút giống với chuyện ngày hôm qua ăn cơm, chỉ có điều đổi lại mình đảm nhận chỗ giống như Lục Thành Trung mà thôi.
Tuy nhiên, tình huống hôm nay với tình huống ngày hôm qua vẫn có sự khác nhau về bản chất, ngày hôm qua Lục Thành Trung là bản thân không thực lực, lại muốn ngồi ở địa vị cao, hôm nay là không giống, mình có được thực lực tuyệt đối, mà muốn xem chính là thái độ của Triệu Hành Lâm.
Diệp Trạch Đào cũng không muốn sau lôi kéo Triệu Hành Lâm, Triệu Hành Lâm này lại cũng là nhân vật giống Lục Thành Trung.
Bây giờ nhìn lại tình hình vẫn là đang phát triển theo hướng có lợi..
- Trạch Đào, tôi cũng có ý nghĩ như vậy, nhìn thấy anh từ sáng tới tối bận rộn như vậy, vẫn luôn không tìm được cơ hội mời anh ăn cơm, thật ra thì, chúng ta có thật nhiều chỗ gần giống nhau, đều cắm đầu cắm cổ làm việc , ha ha.

Diệp Trạch Đào cười nói:
-Vấn đề của Cừ Dương không ít, nơi này chinh nó chính là một khu lạc hậu, mặc dù trung ương có ưu ái nhiều rồi, chúng ta tự mình còn phải vượt qua thử thách mới được, chỉ có chúng ta tự vượt qua thử thách, Cừ Dương mới có thể phát triển càng nhanh!
- Trạch Đào anh nói rất đúng, một môi trường hài hòa và ổn định có lợi với sự phát triển của Cừ Dương!
Khi nói chuyện, hai người chạm ly một cái, tất cả đều cạn ly.
- Anh Triệu nói không sai, chúng ta không thể dồn hết tâm trí vào mấy việc không có liên quan dù cho có thiết yếu tới đâu, một tập thể đoàn kết càng có lợi cho sự phát triển.
Mặc dù nói là hòa ái và đoàn kết lại, trong câu nói này cũng lộ ra một thứ đặc biệt khác, hai người đều ngầm hiểu lẫn nhau nhưng không nói ra.
- Anh Triệu, thời điểm huyện Lục Thương được liệt vào làm thí điểm của huyện, Hoa Lão đã nói qua với tôi đấy, đất nước của chúng ta nếu như không có tài sản của dân tộc, mặt kinh tế chúng ta sẽ bị người ta quản lý, cho nên, phát triển mới là biện pháp cứng rắn. Chỉ có sản nghiệp của dân tộc chúng ta thực sự phát triển, đất nước chúng ta mới có thể càng thêm mạnh, nhớ lúc Bí thư Hạo Vũ cũng ở nơi này, Bí thư Hạo Vũ từng nói một câu, ai gây trở ngại việc này, trung ương không đồng ý !
Ánh mắt của Triệu Hành Lâm lập tức sáng lên,trong lời nói của Diệp Trạch Đào lộ ra một chút nội tình rồi!
Nói thật, lúc này trong lòng Triệu Hành Lâm kinh ngạc vô cùng, Diệp Trạch Đào đến huyện Lục Thương làm thí điểm là có chiếm được sự ủng hộ của Hoa Lão và Bí thư Hạo Vũ , tuy rằng Hoa Lão đi rồi, nhưng, Bí thư Hạo Vũ vẫn còn đương vị, hơn nữa lại là người đứng đầu , có ủng hộ của ông ấy, chẳng trách lực lượng của bọn Thi Minh Cương có lớn hơn nữa cũng tan thành tro bụi!
Diệp Trạch Đào cũng coi là nói tận đấy lòng cùng cùng với mình!
Triệu Hành Lâm thông minh vô cùng, Diệp Trạch Đào cố tình nói ra lời nói như vậy, không ngoài nói với mình, lực lượng sau lưng anh ta so với Trần Đại Tường lớn nhiều lắm.
Nghĩ đến sau lưng Diệp Trạch Đào còn có một cha nuôi là Hô Diên Ngạo Bác, một người thầy là Điền Lâm Hỉ, Triệu Hành Lâm lúc trước đã hạ quyết tâm nay quyết định lại càng thêm
Không đi theo Diệp Trạch Đào mới thật là ngốc.
Vừa rồi kiên quyết kéo Diệp Trạch Đào đến vị trí ghế chính bên trên là làm đúng rồi!
Thần sắc trên mặt một hồi dịu đi, Triệu Hành Lâm lúc này hoàn toàn thả lỏng tâm trạng , hắn biết, chỉ cần mình tham gia về phía Diệp Trạch Đào, coi như là có một cái ô dù thật lớn rồi.
Nâng ly lên, lần này Triệu Hành Lâm là hai tay nâng ly nói:
- Trạch Đào, mục tiêu của chúng ta là nhất trí đấy, đều là muốn đem thành phố Cừ Dương phát triển lên, yên tâm đi, sau này chỉ cần là chuyện công việc, anh cứ việc nói !

- Anh Triệu, mục tiêu chúng ta nhất trí, đều là nghĩ cách phát triển mà làm việc đấy, tôi không thể thiếu được hướng chỉ đạo của ông anh đấy!
- Anh nói đi đâu thế, chỉ cần có chí dù trẻ tuổi cũng có thể làm nên sự nghiệp, không có chí già tuổi cũng vậy thôi. Con người của tôi quen làm mấy chuyện chém chém giết giết, về mặt này tôi thành thạo, ha ha, tôi mời anh !
Triệu Hành Lâm tự nhận là làm mấy việc đánh đấm, chính là đưa Diệp Trạch Đào lên làm người ngồi trên ghế chủ đạo rồi, lời này đã lộ ra toàn bộ từ ý tưởng của Diệp Trạch Đào.
Diệp Trạch Đào hiện lên ý cười nói:
- Chúng ta cùng tiến lên chứ!
Triệu Hành Lâm liền thích thú khi nghe nói như vậy, đây Diệp Trạch Đào cũng đã tỏ rõ thái độ rồi, nếu như mình định đi theo anh ta, dựa vào bóng lưng của anh ta. Anh ta sẽ không ngừng tiến lên, mình là một kẻ không có hậu trường, cũng có thể cùng anh ta cùng tiến bộ.
Đây mới là điều Triệu Hành Lâm muốn nghe được, chuyện tốt quá!
Lúc hai người sắp chạm ly, ly rượu của Diệp Trạch Đào liền hạ thấp xuống một chút, Triệu Hành Lâm dĩ nhiên sẽ không làm cho cái ly của mình cao hơn chén rượu của Diệp Trạch Đào, ngay lập tức liền hạ xuống thấp hơn một ít, vừa làm như vậy, liền chủ động chạm vào ly rượu của Diệp Trạch Đào.
Chạm ly cũng rất không tồi, ly rượu của Triệu Hành Lâm vừa vặn thấp xuống lền cọc chén.
Một hơi liền cạn chén rượu, Triệu Hành Lâm cười ha hả nói:
- Cùng Trạch Đào uống rượu thật là thoải mái !
Diệp Trạch Đào cũng cười nói:
- Anh Triệu là một người sảng khoái, rất tốt, tôi thích cùng người như anh Triệu uống rượu!
Hai người nhìn nhau chăm chú mắt một cái, rồi phá lên cười ha ha.
Đến đây cũng là không phí thời gian!
Bản thân Diệp Trạch Đào cũng không nghĩ tới sẽ thuận lợi như vậy liền tranh thủ được sự ủng hộ của Triệu Hành Lâm, có Triệu Hành Lâm tham gia, lực lượng của Diệp hệ lại một lần nữa được tăng cường.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận