Tiếp theo đó Lucas đưa Từ Thiên Phương đến một toà nhà gần trung tâm, đây cũng là trụ sở của công ty con mà cô muốn làm việc.
" Tiểu thư, chúng ta đến nơi rồi!" Lucas bộ dáng lịch thiệp xuống xe mở cửa cho cô.
" Là nơi này sao? Thật lớn, nó cũng khá giống toà nhà Diamond của tôi!" Từ Thiên Phương tháo cặp kính đen ra, cô ngẩng đầu nhìn lên toà nhà cao chót vót.
Tạm thời cô cũng chỉ có thể đến đây quan sát trước một chút thôi, việc tiếp theo cô phải nhờ anh trai của mình giúp rồi.
Lucas dẫn cô vào trong, hắn để cho cô làm quen với mọi người, bởi vì có hắn đi cùng cho nên ai cũng nhìn cô bằng cặp mắt sợ sệt.
Bọn họ làm sao không biết Lucas là trợ lý đắc lực của Daniel, vậy nên dĩ nhiên cô đi cùng hắn chắc chắn là người không tầm thường.
" Tiểu thư, đây là phòng làm việc của cô, tạm thời vẫn chưa có kịp sắp xếp, cho nên có hơi bừa bộn!" Hắn đưa lên cô lên tầng hai mươi, mở cửa một căn phòng trống cho cô xem.
Nơi này có hơi kém phòng làm việc trước đây của cô, nhưng như vậy là rất tốt rồi, dẫu sao điều cô bận tâm bây giờ chính là trả thù.
Từ Thiên Phương dạo một vòng căn phòng, cô căn dặn Lucas sửa đổi một vài thứ theo ý của mình.
" Cái bàn này đổi một cái khác tốt hơn đi, còn có bức tranh này cũng tháo xuống..."
" Vâng, tôi sẽ sắp xếp lại theo yêu cầu của cô!" Lucas gật đầu đáp.
Xong xuôi đâu vào đó, hắn lại đưa cô quay trở về khách sạn.
Từ Thiên Phương quay về phòng, cô gọi điện thoại cho một người quen, rồi dùng thế lực của nhà họ Smith để xử lý chuyện của Mạc Vân.
Bởi vì chuyện này có liên quan đến Đông Phương Ngọc Châu, cho nên muốn đưa Mạc Vân ra ngoài cũng khá là khó khăn, nhưng dù vậy thì cô vẫn có thể làm được.
" Bộ trưởng Long, chuyện này làm phiền ngài rồi, rất cảm ơn ngài đã giúp đỡ!" Người bên kia đã chấp nhận, cô vui vẻ nói cảm ơn.
" Scarlet tiểu thư đừng khách sáo, giúp được cô là vinh hạnh của chúng tôi rồi!" Đầu dây bên kia giọng một người đàn ông trung niên vui vẻ đáp.
Vậy là chuyện đưa Mạc Vân ra khỏi trại giam đã giải quyết xong, Từ Thiên Phương lúc này mới cảm thấy thế lực của gia đình Smith rất khủng.
Cô lại mở máy tính lên, một lần nữa xem lại tư liệu của Mạc Vân, cô ta là người rất thông minh, hầu như những dự án và kế hoạch trước đây của Đông Phương Ngọc Châu đều do cô ta làm, dĩ nhiên cái danh xưng vừa đẹp vừa tài giỏi kia cũng chỉ là vay mượn của Mạc Vân.
Nhưng thật không may trong lúc danh vọng đang lên cao, cô ta đã gặp phải một sự cố nghiêm trọng, và chỉ còn cách mang Mạc Vân ra gánh tội thay.
Với một người thấp cổ bé họng như cô ta, thì dĩ nhiên là lời nói không có giá trị bằng vị Vương Hậu kia rồi, vẫn còn chưa nói đến tội chứng đều nhắm vào cô ta.
" Lợi dụng danh tiếng của Hoàng Gia làm chuyện xấu mang lợi nhuận về cho gia đình, còn mở một phòng thí nghiệm chế tạo vũ khí sinh học.
Đông Phương Ngọc Châu, tôi đang rất mong chờ cái ngày cô rơi xuống vực thẳm đấy!" Từ Thiên Phương mỉm cười nói.
...
Tại Cung Điện của Hoàng Gia, Hoàng Phủ Thiên Kỳ đang xem tư liệu mà Ân Vệ điều tra mang về, bên trong cũng không có quá nhiều thông tin mà anh cần.
" Cô ấy là con riêng của phu nhân Sarah sao? Nhưng người phụ nữ tên Sarah này trước giờ chưa từng lộ mặt, rốt cuộc thì bà ấy là ai chứ?" Anh thắc mắc lên tiếng hỏi, tấm hình duy nhất mà nhà báo chụp được cũng chỉ có phía sau bà ấy, như vậy cũng không giúp gì được.
" Bà ấy chỉ là vợ sau của ngài Marcus mà thôi, người vợ đầu tiên cũng chính là mẹ của Thủ Tướng Daniel, tuy nhiên người đã mất cách đây khá lâu rồi! Ông ấy lại rất yêu thương phu nhân Sarah, cho nên chưa bao giờ để lộ mặt bà ấy trước công chúng!" Ân Vệ đứng bên cạnh đáp.
Hoàng Phủ Thiên Kỳ nhẹ gật đầu thay câu trả lời, anh nghĩ là mình nên tìm hiểu người phụ nữ tên Sarah này, trong đầu anh đã lờ mờ đoán ra được cái gì đó.
" Ân Vệ, cho người túc trực bên dinh thự của ngài Marcus, bằng mọi giá phải có được thông tin của phu nhân Sarah! Còn có quay lại điều tra cái chết của Phương Phương, và cả cái chết của Lâm Lạc Nhi cho tôi" Chỉ cần xác nhận được danh tính của bà ấy, thì anh cũng sẽ có đáp án cho suy đoán của mình.
" Vâng, tôi sẽ dặn dò cấp dưới làm việc!" Hắn nhẹ giọng đáp.
Hoàng Phủ Thiên Kỳ không tin là trùng hợp, anh
cần phải tìm ra sự thật, nếu không anh sẽ rất khó chịu.
Chỉ cần một tia hi vọng nhỏ, anh cũng sẽ không buông bỏ, Từ Thiên Phương hận anh cũng được, nhưng anh mong là cô vẫn bình an.
Buổi tối Từ Thiên Phương cảm thấy trong phòng ngột ngạt, cô liền mặc áo khoác đi ra ngoài dạo.
Ở đây không có ai bên cạnh, cô giờ phút này lại thấy cô đơn, mà trong lòng lại nhớ hai đứa con trai vô cùng.
Đứng trước ban công lộng gió, đôi mắt đầy tâm sự của cô nhìn về phía anh đèn neon sáng rực bên kia đường, ở đây cảnh đêm không tồi.
" Scarlet tiểu thư, không nghĩ lại có thể trùng hợp gặp cô ở đây, cô là đang hóng gió đêm sao?" Bất chợt một giọng nói nam tính quen thuộc vang lên.
Từ Thiên Phương nội tâm khẽ run nhẹ lên, cô quay đầu lại, người trước mặt cô là Hoàng Phủ Thiên Kỳ.
.